Lúc là thời điểm nóng nhất trong năm, mặt trời chói chang, đây là ngày bắt đầu kỳ nghỉ hè, cũng là ngày bắt đầu hoạt động hè của họ, địa điểm tập trung là ở cổng trường, đều chuẩn hành lý ở nhà, đó đến trường, cùng lên xe buýt, đến sân bay, bay thẳng đến thành phố H, nơi nghỉ hè của họ, núi tuyết ở thành phố H.
Lúc , nhà họ Nhan.
"Ký chủ đại nhân, ký chủ đại nhân! Chúng mau gây chuyện thôi, livestream !" Mùa hè trời sáng sớm, bên ngoài mới 7 giờ, trời sáng trưng, 144 vô cùng mong chờ, nó cọ Nhan Bạch qua lớp chăn, đôi mắt nó sáng rực, như một đứa trẻ ham tiền, trong lòng đang tính toán, sẽ bao nhiêu Điểm Tinh Quang.
Nó kiếm Điểm Tinh Quang, chăm chỉ kiếm điểm, luôn cảm thấy như... tác dụng quan trọng, nhưng cụ thể là gì, thì nó quên.
Nhan Bạch 144 ồn, cả cô cuộn tròn trong chăn, đầu cũng vùi trong đó, chỉ lộ mái tóc, thấy tiếng 144, cô cựa quậy, mở mắt , mắt nhắm mắt mở 144, tay vơ vẩn gãi đầu, dậy, trông vô cùng ngốc nghếch và vô hại.
Ngồi một phút, Nhan Bạch mới dần dần tỉnh táo, xua tan cơn buồn ngủ, cô nhanh nhẹn khỏi giường, rửa mặt, kéo vali chuẩn sẵn , mặc một bộ đồ thoải mái, chân giày thể thao màu trắng, tóc đuôi ngựa buộc gọn gàng, sạch sẽ và năng động.
"Cốc cốc cốc..." Có tiếng gõ cửa bên ngoài, điện thoại cũng đồng thời reo lên.
Tên gọi đến hiện màn hình điện thoại, Quý Bạch Mặc.
"Alo." Nhan Bạch nhấn nút , đặt điện thoại bên tai, cô liếc cửa, phản ứng gì.
"Mấy tuần gặp, nhớ ?" Giọng Quý Bạch Mặc ở đầu dây bên , trầm thấp, giọng luôn như , êm tai, dù gì cũng như đang lời âu yếm, thậm chí còn thể thấy tiếng thở của Quý Bạch Mặc, khiến xao xuyến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-416.html.]
"Anh đoán xem." Nhan Bạch trả lời Quý Bạch Mặc, chỉ thản nhiên hai chữ.
"Chắc chắn là nhớ, em nhớ thì nhớ ai." Quý Bạch Mặc đáp câu trả lời của Nhan Bạch, chỉ , đó tự trả lời câu hỏi của , dừng một chút, .
"Lần , núi tuyết, em định gì?" Quý Bạch Mặc như thể hiểu Nhan Bạch sẽ nghĩ gì.
"Em đang nghĩ, thế nào để g.i.ế.c , phi tang xác núi tuyết... như tuyệt vời ?" Nhan Bạch Quý Bạch Mặc , khẽ thở dài, cô khẽ, một câu như , giọng vẫn ngọt ngào, khi chuyện, cô l.i.ế.m môi, khiến đôi môi càng thêm đỏ mọng.
Nói xong, Nhan Bạch liền cúp máy, xem Quý Bạch Mặc sẽ trả lời gì, phản ứng của khi cô , cô chỉ thuận tay cất điện thoại túi, đến cửa, tiếng gõ cửa vang lên hồi lâu, gõ cửa rõ ràng kiên trì.
"Cạch..." Nhan Bạch mở cửa, thấy ở cửa, Nhan Thế Lương, chuẩn xong xuôi.
"Anh Thế Lương, chúng thôi, đón chị Cấm Nguyệt." Nhan Bạch mỉm với .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."