Thiên Kim Hắc Hóa, Vả Mặt Bạch Liên Hoa - Chương 239

Cập nhật lúc: 2025-12-13 16:33:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , ở biệt thự nhà họ Quý, Quý Bạch Mặc mặc một chiếc áo choàng rộng thùng thình, dựa lười biếng ghế sofa, trong phòng bật đèn, chỉ ánh sáng mờ nhạt từ màn hình máy tính phát , thấy máy tính hiển thị đối phương nhận file, liền nhếch môi, tắt máy tính .

Anh lấy một bao t.h.u.ố.c lá khỏi ngăn kéo, kẹp điếu t.h.u.ố.c giữa hai ngón tay, châm lửa, khói trắng bốc lên từ đầu thuốc, nhẹ nhàng thở làn khói, làn khói trắng đang lơ lửng trong trung, mỉm nhạt, kéo cổ áo xuống, đó dí điếu t.h.u.ố.c gạt tàn.

"Cậu xem điên ..."

Anh đối diện, Ôn Hựu Thần.

"Điên , bây giờ mới , từ khi quen , bao giờ bình thường cả." Ôn Hựu Thần nhún vai, tỏ vẻ quen , Quý Bạch Mặc với vẻ mặt trêu chọc, tiếp.

"Thật , đôi khi khâm phục bản , xem, một thanh niên năm năm như , thể bạn với , hơn nữa còn lâu như , cho biến chất, nghĩ đến điều , vỗ tay cho , dễ dàng gì."

"Ồ? Thanh niên năm năm?" Quý Bạch Mặc nhướn mày, Ôn Hựu Thần với nụ khó hiểu.

"Khụ khụ khụ... Cái đó, Bạch Mặc, thật, thấy đối xử với Nhan Bạch đặc biệt, chẳng lẽ thực sự thích cô , nếu , với tư cách là bạn , nhất định sẽ ủng hộ hết , bày mưu tính kế cho , thế nào để lấy lòng con gái." Ôn Hựu Thần vội vàng đổi chủ đề.

"Có lẽ..." Quý Bạch Mặc dí điếu t.h.u.ố.c sắp tàn gạt tàn, những bức vẽ phác thảo đang bày la liệt bàn.

"Cái gì? Cậu đùa chứ!" Ôn Hựu Thần thấy Quý Bạch Mặc phản bác, ngược chỉ một câu " lẽ", đây chẳng là gián tiếp thừa nhận ?

Quý Bạch Mặc gì nữa, nheo mắt , chút mong chờ buổi tối ngày mai.

Đây là đầu tiên bia đỡ đạn cho khác, cũng vui vẻ. ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-239.html.]

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Lớp 7/3 vẫn như khi, đang căng thẳng ôn tập, giáo viên nghiêm túc giảng bài bục.

"Cốc cốc cốc..." Bỗng nhiên cửa lớp học vang lên tiếng gõ cửa, về phía cửa, đến là Nhan Thế Lương mặc vest chỉnh tề, vẻ vội vàng, ánh mắt đảo quanh lớp học, cuối cùng dừng một bóng , Nhan Bạch.

"Xin chào, tìm em gái chút việc."

Giáo viên cũng quen mặt Nhan Thế Lương, gật đầu, ý bảo Nhan Bạch thể ngoài.

"Ơ, ký chủ đại nhân, Nhan Thế Lương tìm ngài, nhớ nhầm thì, ... mấy ngày nay đều lạnh nhạt với ngài , vẫn luôn ghi nhớ chuyện ở bữa tiệc hôm đó, bây giờ là tình huống gì ?" 144 lên tiếng với vẻ mặt ham học hỏi.

"Tình yêu của con là một tấm gương chỉnh, khi gương xuất hiện một vết nứt, dù sửa chữa, tấm gương cũng sẽ còn sáng bóng như xưa, hoặc là, vết nứt nhỏ sửa chữa, nó sẽ dần dần lan rộng, càng ngày càng lớn, cuối cùng, vỡ tan thành một đống mảnh thủy tinh sắc nhọn, đ.â.m ."

Nhan Bạch mím môi, khi thấy Nhan Thế Lương đến, cô tại , sự nghi ngờ , giống như một hạt giống, khi gieo xuống sẽ tự động hấp thụ chất dinh dưỡng, nảy mầm, và càng ngày càng ăn sâu bén rễ.

Xem , trong lòng trai gieo xuống hạt giống -

Hạt giống tin tưởng và hạt giống nghi ngờ...

 

 

 

Loading...