Thiên Kim Hắc Hóa, Vả Mặt Bạch Liên Hoa - Chương 197

Cập nhật lúc: 2025-12-13 16:32:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Bạch Bạch, , cảm thấy đỡ hơn ? Có đo nhiệt độ ?"

"37 độ, gần như hết sốt ." Nhan Bạch trả lời Nhan Thế Lương.

Ngay đó, Nhan Thế Lương phòng Nhan Bạch, bắt đầu trò chuyện với cô, ánh mắt dường như vô tình quanh phòng, như vô tình hỏi một câu.

"Bạch Bạch, em còn nhớ khi mất, bà cho mỗi chúng một miếng ngọc, em để ở ?"

"Ngọc?" Nhan Bạch nghi hoặc Nhan Thế Lương, đó như đang hồi tưởng trong đầu, lắc đầu, .

"Anh, là em nhớ nhầm ? Em nhớ là ngọc."

"Không ?" Nghe Nhan Bạch trả lời, Nhan Thế Lương như thở phào nhẹ nhõm, đó lắc đầu, .

"Vậy thì chắc là nhớ nhầm , em nghỉ ngơi cho nhé, nhớ kỹ, chuyện gì, đừng tự chịu đựng, thể cho ." Nói xong, xoa đầu Nhan Bạch, dáng vẻ ngốc nghếch đáng yêu của cô, khuôn mặt tuấn tú nở nụ nhẹ, đó xoay rời khỏi phòng.

"Ký chủ đại nhân, Nhan Thế Lương đột nhiên nhảm với ngài ?" 144 khó hiểu, đối với nó mà , Nhan Thế Lương là những lời vô nghĩa.

"Vì đang thử ..." Nhan Bạch cánh cửa phòng đóng , .

Những lời của Nhan Ngọc Kiều thì đúng là ai tin, nhưng thể để chút nghi ngờ trong lòng , vì cô thực sự đổi nhiều so với đây, như thể lột xác thành hai khác .

Điểm , tin rằng trong lòng mỗi đều cảm nhận, khi những lời đó của Nhan Ngọc Kiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-197.html.]

Nhan Thế Lương đến thử cô, nhắc đến thứ mà cho, thực tế là hề tồn tại.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

" ký chủ đại nhân, ngài đang thử ngài, nhớ ngài chỉ kế thừa một ký ức rời rạc của thể ."

"Đoán -" Nhan Bạch mỉm . ...

Lúc , Nhan Thế Lương bước khỏi cửa, buông lỏng đôi lông mày vẫn luôn nhíu chặt, yên tâm, sự đổi của Nhan Bạch trong thời gian , đều thấy, trong lòng khỏi nghĩ đến lý do tại một thể đổi lớn như , bây giờ Nhan Ngọc Kiều như , trong lòng khó tránh khỏi chút nghi ngờ, bây giờ nghĩ , những nghi ngờ đó thật buồn .

Quả nhiên là em gái của ... Trên đời thể nào hai giống hệt , cũng thể nào ký ức của Nhan Bạch.

Sao thể nghi ngờ em gái chứ, Nhan Thế Lương lắc đầu, rời khỏi hành lang. ...

Cuối cùng Nhan Ngọc Kiều vẫn rời khỏi nhà họ Nhan, sống một bên ngoài, nhà họ Nhan vẫn sẽ chu cấp sinh hoạt phí, nhưng dù cũng thể so sánh với cuộc sống thoải mái ở nhà họ Nhan, mấy ngày nay, Dương Hải Mị đều lấy nước mắt rửa mặt, cầu xin Nhan Thế Lương và Nhan phụ mềm lòng, cho Nhan Ngọc Kiều về, nhưng cuối cùng đều kết quả, còn cách nào khác, Dương Hải Mị đành lén lút đến thăm con gái mỗi ngày...

"Mẹ... Con sống một ở bên ngoài, và ba đều tin con, chỉ tin lời con nhỏ ti tiện Nhan Bạch , cô thực sự... thực sự bệnh... Mẹ, tin con chứ?" Trong mắt Nhan Ngọc Kiều mang theo vẻ căm hận, cô cảm thấy chính là Nhan Bạch cướp tất cả của , bây giờ chuyện cô rời khỏi nhà họ Nhan lan truyền khắp nơi, ai cũng coi cô như trò , những đây nịnh hót cô bây giờ cũng dám những lời khó .

 

 

 

 

Loading...