Thiên Kim Hắc Hóa, Vả Mặt Bạch Liên Hoa - Chương 1756

Cập nhật lúc: 2025-12-14 08:06:59
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vậy... chúng cần tìm ? Hay chúng sẽ tự về?" Diệp Minh hỏi, vẫn còn chút bối rối, hiểu hai đứa trẻ để gì.

"Chị cứ ở nhà đợi , lát nữa em và Mặc Mặc sẽ về." Nhan Bạch thấy vẻ mặt Diệp Minh, liền , chớp mắt với cô.

Nghe , Diệp Minh mới yên tâm. Chỉ cần Bạch Bạch, thì chuyện đều là vấn đề. Cô gật đầu, cúp máy. ...

Ngay khi Nhan Bạch cúp máy, một đôi tay vòng qua eo cô. Quý Bạch Mặc nhẹ nhàng dựa cô, đôi mắt phượng híp , khóe môi mỉm .

"Bạch Bạch, chúng bỏ mặc hai đứa nhóc đó ." Quý Bạch Mặc , như nửa đùa nửa thật.

"Bạch Bạch, chia sẻ em với bất kỳ ai cả." Quý Bạch Mặc tiếp, nhíu mày. Anh bao giờ dành nhiều tình cảm cho con , lẽ vì là loài m.á.u lạnh, tất cả tình yêu của đều dành cho một , còn chỗ cho ai khác, dù là con của .

"Ngoan nào Mặc Mặc. Em chỉ ở bên cạnh Mặc Mặc thôi, sẽ cả." Nhan Bạch xoa đầu Quý Bạch Mặc.

"Giờ chúng về nhà thôi." Nhan Bạch tiếp. Nếu về, hai tiểu quỷ đó sẽ gây chuyện gì nữa.

 

Lúc , ở một nơi khác, đại thúc dừng xe, hai đứa trẻ ở ghế .

Nơi tuy hoang vắng, mà còn khá gần khu phố sầm uất, nhưng khuất trong một con hẻm nhỏ ẩm thấp, tối tăm, bốc mùi hôi thối của cống rãnh.

Chiếc xe dừng một căn nhà nhỏ, độc lập, sân rộng, cổng sắt cao ngất.

Nhìn hề thiện.

Đại thúc nghĩ hai đứa trẻ sẽ sợ hãi khi thấy nơi , nhưng ngờ Quý Mộ Bạch và Quý Mộ Nhan bình tĩnh xách cặp lên, đeo lên vai, tuy trong cặp gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1756.html.]

Hai đứa trẻ rõ ràng là đầu tiên đến đây, nhưng trong mắt chúng sợ hãi, mà là sự tò mò, thích thú, đặc biệt là Quý Mộ Nhan. Cô bé lấy một con búp bê từ trong cặp, con búp bê thủ công khá đơn giản, thậm chí còn cũ, như hỏng sửa . Điều kỳ dị là đôi mắt của con búp bê, vô hồn như những con búp bê khác, mà sống động, như thể đang chằm chằm đối diện.

Trong cảnh , con búp bê trông rùng rợn, nhưng Quý Mộ Nhan thích nó, ôm chặt lòng.

"Anh... đừng cho ." Quý Mộ Nhan hiệu cho Quý Mộ Bạch.

"Búp bê của . Nhan Nhan, sẽ vui ." Quý Mộ Bạch con búp bê trong tay em gái.

"Nhan Nhan chỉ mượn thôi, em sẽ giữ gìn nó cẩn thận." Quý Mộ Nhan , ghé sát tai trai, nhỏ: "Vì bố yêu , đây là món đồ thích nhất, nếu mất, sẽ buồn, bố cũng sẽ buồn, nên... bố chắc chắn sẽ tìm chúng ." Quý Mộ Nhan , vẻ mặt ngây thơ, như thể con búp bê trong tay cô bé là lá bùa hộ mệnh.

"Nhan Nhan thông minh quá!" Quý Mộ Bạch , gật gù tán thưởng.

Hai đứa trẻ chuyện, trông ngốc nghếch, đáng yêu.

Đại thúc ngờ chúng phản ứng như . Đây là đầu tiên gặp trẻ con sợ là gì. Hắn nên chúng ngây thơ là ngu ngốc nữa.

Hắn tiến lên, định bảo hai đứa trẻ xuống xe.

Bỗng nhiên, một thứ xuất hiện mặt . Đó là con búp bê trong tay Quý Mộ Nhan. Mặt con búp bê hướng về phía . Con búp bê tuy đáng yêu, nhưng toát lên vẻ kỳ dị, khóe miệng luôn mỉm . Đôi mắt của nó như mắt thật, khiến đại thúc giật .

Hắn theo bản năng lùi vài bước.

"Á!" Đại thúc loạng choạng, ngã dúi dụi xuống đất.

Hắn sợ hãi con búp bê trong tay Quý Mộ Nhan, như thể thấy thứ gì đó cực kỳ đáng sợ. Hắn hiểu tại sợ một con búp bê như . Có lẽ do cảnh xung quanh quá vắng vẻ, âm u, cộng thêm vẻ ngoài kỳ dị của con búp bê.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

"Mẹ kiếp!" Đại thúc lồm cồm bò dậy, dám rời mắt khỏi con búp bê.

Loading...