Thiên Kim Hắc Hóa, Vả Mặt Bạch Liên Hoa - Chương 1739

Cập nhật lúc: 2025-12-14 08:06:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhan Bạch nhíu mày, nhân lúc trời tối, ngoài, bếp, lấy một con d.a.o gọt hoa quả, đặt lên ngón tay, nhẹ nhàng rạch một đường.

Đau.

Đầu ngón tay lập tức xuất hiện những giọt m.á.u đỏ, Nhan Bạch sợ đau, mắt cô đỏ lên, cẩn thận đặt con d.a.o chỗ cũ, ngậm ngón tay.

Cơn đau là thật, mùi m.á.u là thật.

Dường như tất cả đều là thật.

"Bạch Bạch, con ?" Tư Anh tại lên, giờ thấy Nhan Bạch trong bếp, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, đó liếc mắt con d.a.o dính chút m.á.u đỏ bàn, lập tức đổi sắc mặt.

"Bạch Bạch, đừng sợ, con ? Để xem, con đói bụng, ăn gì ?" Tư Anh vội vàng bước tới, ngón tay Nhan Bạch, cô tay tàn nhẫn với , vết cắt ngón tay trông sâu, giờ vẫn đang rỉ máu.

Mặt Tư Anh tái nhợt, vội vàng lấy hộp thuốc, cẩn thận xử lý vết thương cho Nhan Bạch, băng bó , cau mày, vẻ mặt tán thành.

"Được , đừng động d.a.o nữa, con còn nhỏ, nếu đói bụng, cứ với , nữa, ?" Tư Anh Nhan Bạch, trong mắt chút đau lòng và xót xa.

"Mẹ sợ con thương ?" Nhan Bạch Tư Anh , liếc ngón tay , hỏi.

"Đương nhiên, của con, lo lắng cho con thì còn ai lo lắng nữa." Tư Anh .

"Vậy... nếu con c.h.ế.t, cũng sẽ buồn ?" Nhan Bạch Tư Anh , trong mắt chút nghi hoặc, cô khẽ c.ắ.n môi, hỏi, như thể đang cởi mở những khúc mắc và lớp áo giáp bọc lấy trong thế giới .

Ánh mắt Nhan Bạch nghiêm túc, dường như câu trả lời từ Tư Anh.

"Đương nhiên , hy vọng Bạch Bạch của sống lâu trăm tuổi, thể... bình an con lấy chồng." Tư Anh gật đầu, ôm Nhan Bạch, cụp mắt xuống, trong mắt chút cảm xúc khác thường, như thể bù đắp, như thể đau lòng, như thể những điều khác, chỉ là cẩn thận ôm Nhan Bạch, khoảnh khắc đó giống hệt Tư Anh trong thế giới tương lai, dịu dàng kiên cường.

Cảm xúc đó thoáng qua, dường như chỉ là ảo giác.

"Ừm." Nhan Bạch ngón tay băng bó cẩn thận, chớp mắt, gật đầu, coi như hiểu lời Tư Anh , giọng nhẹ, cô khẽ dựa vai Tư Anh, xung quanh, cả thả lỏng, cơn buồn ngủ cũng ập đến, mí mắt ngày càng nặng trĩu.

Tư Anh đang định chuyện, thì bỗng thấy vai nặng trĩu, hóa Nhan Bạch ngủ gục vai bà, lúc nhắm mắt , như một tiểu tinh linh, ngoan ngoãn vô cùng, trông thật đáng yêu, khiến vuốt ve khuôn mặt bầu bĩnh của cô.

Ánh mắt Tư Anh phức tạp Nhan Bạch, cuối cùng thở dài một tiếng, ôm cô, giọng nhỏ, nhẹ đến mức gần như ai thấy, trong khoảnh khắc liền tan biến khí.

"Mẹ... dùng cách để bù đắp cho con, con trách ?"

Tư Anh ôm Nhan Bạch, biến mất ở chân cầu thang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1739.html.]

 

 

Khi Nhan Bạch tỉnh , mặt trời lên cao, ánh nắng chiếu lên ấm áp, Nhan Bạch cuộn tròn trong chăn, bầu trời xa xa, cả tắm trong ánh nắng, lông mi và đồng t.ử đều ánh lên màu vàng kim trong suốt, cô nhếch môi.

Nhìn thứ xung quanh, ấm áp mà chân thật.

"Bạch Bạch dậy ?" Lúc , Tư Anh từ bên ngoài, Nhan Bạch vẫn còn trong chăn, dường như đang nũng, bà trìu mến sờ mặt cô, vén chăn lên.

"Hôm nay là ngày con học, đến muộn, mau dậy nào, cô lợn con." Tư Anh véo má Nhan Bạch, kéo rèm , hôm nay trời , ấm áp, khiến cảm thấy lười biếng.

Tư Anh dịu dàng, lúc bà mỉm Nhan Bạch cúi đầu, trong mắt chút bất đắc dĩ, nhưng mang theo sự nghiêm khắc dịu dàng.

"Vâng." Nhan Bạch cuối cùng cũng ngẩng đầu lên khỏi chăn, từ đầu đến cuối cô đều hỏi tại ở đây, tại bọn họ xuất hiện ở đây, mà tự nhiên chấp nhận tất cả, đúng hơn, càng giống như thứ mắt mê hoặc.

Khi một cảnh tượng mà hằng mong ước, thể nào với tới xuất hiện mắt, thì nên lựa chọn như thế nào?

"Con ăn..." Nhan Bạch mấp máy môi, đang định nũng, ăn gì thì.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

"Mẹ , Bạch Bạch thích ăn đồ ngọt, đúng ? Ba pha sữa đậu nành cho con ở nhà , cho thêm nhiều đường, ngọt." Tư Anh nháy mắt với Nhan Bạch, như thể hiểu sở thích của cô.

"Vâng." Nhan Bạch Tư Anh , gật đầu, ngoan ngoãn khỏi chăn, định đồ ngủ, soi gương chải tóc, nhưng mới dậy, Tư Anh giữ .

"Lại đây, để tết tóc cho con, lâu chải tóc cho Bạch Bạch nhà ." Tư Anh với Nhan Bạch, kéo cô bàn trang điểm, bắt đầu chải tóc, dùng lược chải mái tóc rối của Nhan Bạch, mái tóc đen dài trong tay Tư Anh như lụa thượng hạng.

Tay Tư Anh khéo léo, nhanh chóng tết cho Nhan Bạch một b.í.m tóc , trông nghịch ngợm đáng yêu.

Làm xong những việc , Tư Anh ngoài, Nhan Bạch trong gương, cúi đầu ngón tay thương, giờ vết thương ngừng chảy máu, chỉ đau thôi, nhưng khi như , Nhan Bạch thấy thứ gì đó treo váy .

Một tròng kính bằng nhựa màu hổ phách. ...

Sau khi xuống lầu, Nhan Bạch thấy bữa sáng thịnh soạn bàn, đều là những món Nhan Bạch thích, bánh bao hấp nóng hổi, canh tươi ngon, thịt mềm, và sữa đậu nành, phần của Nhan Bạch nhiều đường hơn một phần ba.

Vị giống Quý Bạch Mặc , nhưng cũng hiểu khẩu vị của Nhan Bạch.

"Hai Quý Bạch Mặc ?" Trên đường Tư Anh lái xe đưa Nhan Bạch đến trường, cô đột nhiên hỏi, trong mắt chút nghi hoặc, dường như vô tình hỏi những lời .

Khi chuyện, cửa sổ từ từ hạ xuống, gió thổi từ ngoài cửa sổ, Nhan Bạch theo bản năng nheo mắt, phong cảnh bên ngoài.

 

 

Loading...