Thiên Kim Hắc Hóa, Vả Mặt Bạch Liên Hoa - Chương 1694

Cập nhật lúc: 2025-12-14 07:39:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Cảm giác rơi tự do chắc tuyệt." Nhan Bạch mỉm , xong, cả rơi xuống.

144 nghĩ ký chủ của điên ! Không, ký chủ của nó vốn "hư" ! Nó vội vàng bay đến đỡ lấy Nhan Bạch. 144 giờ quyền hạn cao, thể đổi đồ trong hệ thống. Nó vội vàng đổi một tấm đệm , dùng sức kéo Nhan Bạch , kịp đỡ cô, cả hai cùng rơi xuống đất.

"Ký chủ đại nhân, ! Người dọa c.h.ế.t em !" 144 cảm thấy chức năng hệ thống của sắp đình chỉ.

Nhan Bạch cỏ, mỉm , đưa tay bầu trời đêm đen kịt và ánh trăng mờ ảo, đôi mắt sáng long lanh, như thể nghĩ một ý tưởng tuyệt vời.

"Vì tao 144 sẽ cứu tao mà."

Nếu Mặc Mặc yêu cô, chắc chắn cũng sẽ nỡ cô rơi xuống vực sâu, Mặc Mặc lạnh lùng, chính nghĩa sẽ cứu cô, kéo cô khỏi tội , khỏi vực sâu-

Nhan Bạch l.i.ế.m môi, ánh mắt u ám, khó hiểu. Cô nắm chặt tay, một tia sáng lọt qua kẽ tay.

Đến lúc đó... Mặc Mặc sẽ giống như bây giờ, cô lôi kéo, một nữa rơi bóng tối.

144 hiểu, nó chỉ thấy ký chủ đang âm mưu điều gì đó bình thường.

Nhan Bạch dậy, mặc áo khoác đỏ , hòa bóng đêm, về một hướng nào đó, như đang tìm kiếm thứ gì.

"Ký chủ đại nhân, ?" 144 lẽo đẽo theo Nhan Bạch, lo lắng đề phòng, sợ cô chuyện gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1694.html.]

"Đi tìm kho báu, kho báu ." Nhan Bạch theo con đường quen thuộc, đó là nơi ở cũ của nhà họ Cấm. Sau khi diệt môn, ngôi nhà bỏ hoang, ai dám mua, đều cho rằng nó xui xẻo, ma ám. Bên trong, cất giấu bộ sưu tập quý giá của Nhan Bạch, một phần bộ sưu tập, . Nhan Bạch mím môi, càng nghĩ càng thấy hưng phấn. Cuối cùng, cô dừng , cánh cửa lớn mặt.

Nhà họ Cấm, ngôi nhà hoang tàn, như một ngôi nhà ma.

144 sợ hãi nấp Nhan Bạch. Nó thấy nơi thật đáng sợ.

Nhan Bạch bước trong, đến căn phòng cuối cùng, căn phòng hoang vắng nhất, đẩy cửa bước . Trong bóng tối, một đôi mắt sáng lên cô. Một con mèo đen chui từ gầm giường, bước đến chỗ Nhan Bạch.

"Meo-" Con mèo đen linh tính, nó Nhan Bạch, xuống cạnh chân giường.

Nhan Bạch bước đến, nhấc tấm trải giường lên. Dưới gầm giường là những bình thủy tinh đựng những nhãn cầu, Nhan Bạch thấy chúng , ánh mắt sáng lên, như thể tìm món đồ chơi mất, nhưng...

chạm bình thủy tinh, kịp lấy , thì phía vang lên tiếng bước chân.

Ai đó đang đến gần cô, một bàn tay lạnh lẽo đặt lên cổ cô.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

"Thì là cô." Giọng một đàn ông vang lên bên tai cô.

 

 

 

Loading...