Gặp thú vị, chuyện thú vị.
Nhan Bạch bước về phía bà lão. Ánh mắt bà lão và bé dán chặt làn da của cô. Nhan Bạch da trắng, trông như trứng gà bóc, mịn màng vô cùng, như thể chỉ cần véo nhẹ một cái cũng sẽ để dấu vết. Cô còn trẻ, ánh mắt trong veo, chậm rãi bước đến chỗ bà lão và bé, cẩn thận nhưng cũng đầy hy vọng, ai đề phòng già và trẻ nhỏ cả.
"Thật là một cô bé đáng thương." Bà lão vội vàng nắm lấy tay Nhan Bạch. Bàn tay bà lão bất ngờ mềm mại, hề thô ráp, như thể chăm sóc kỹ, trong cảnh mà vẫn giữ làn da như , thật sự kì lạ. Nụ môi Nhan Bạch ngày càng rạng rỡ, cô dường như hề nhận điều gì, chỉ để mặc bà lão vuốt ve tay . Ánh mắt bà lão chút quá hưng phấn , bé bên cạnh cũng , l.i.ế.m môi, như thể thèm thuồng.
"Đến đây, theo bà, cháu sẽ sợ hãi nữa." Bà lão .
"Thật ạ?" Nhan Bạch hỏi , ánh mắt trong veo của cô khiến nỡ lừa dối.
Bà lão gật đầu. Nhan Bạch như yên tâm, cô tiến gần bà lão, ôm bà, nhắm mắt , khóe môi mỉm .
Cậu bé bên cạnh bà lão thì nắm lấy tay Nhan Bạch, như thể kìm nén nữa, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, định cắn.
Mắt bé sáng lên. Thịt, ăn thịt, lâu ăn thịt mềm như .
Nhan Bạch đặt tay lên lưng bà lão, giơ con d.a.o nhỏ trong tay lên, áp lưng bà, giọng ngọt ngào, êm ái:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1554.html.]
"Muốn ăn thịt ? ngửi thấy mùi thịt đấy." Vừa dứt lời, bà lão run lên.
"Cô bé, cháu đang gì ?" Bà lão đặt tay lên túi, im tại chỗ, dường như dám nhúc nhích. Còn bé, đang định c.ắ.n tay Nhan Bạch, thì ai đó túm lấy cổ áo, nhấc bổng lên.
"Bạch Bạch, nhớ ?" Người đàn ông cúi xuống, dáng cao ráo, mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, hiểu giày. Anh Nhan Bạch, đôi mắt hổ phách lớp kính tràn đầy ôn nhu, khuôn mặt trai, mang theo vẻ quyến rũ, như một con cáo, nhưng động tác tao nhã, dịu dàng.
"Hửm? Bạch Bạch, , nhỏ ." Quý Bạch Mặc nắm lấy tay Nhan Bạch, ấn tay cô xuống, con d.a.o đ.â.m thẳng lưng bà lão. Nhan Bạch buông bà lão , dậy, kiễng chân, vòng tay qua cổ Quý Bạch Mặc, mắt cô sáng long lanh.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Mặc Mặc!"
Quý Bạch Mặc vẫn dịu dàng như cũ, xoa đầu Nhan Bạch, liếc hai mặt đất, đôi mắt ôn nhu giờ đây ánh lên tia lạnh lùng, sát khí, mỉm , :