Mỗi phòng giam trong nhà tù đều giam hai phạm nhân. Phòng giam đơn giản, hai giường tầng, một bồn cầu và một lavabo ở đầu giường, một tủ nhỏ để đồ dùng cá nhân và quần áo tù. Nhan Bạch đưa một phòng giam, bạn cùng phòng của cô là một phụ nữ, trong tù, gọi cô là Lý tỷ, là một nhân vật tàn nhẫn, dáng cao lớn, lực lưỡng, cao 1 mét 8, nếu gầy thì là cao gầy, nhưng cô béo, khuôn mặt dữ tợn, đầu cạo trọc, da ngăm đen, mắt tam giác, môi dày. Ngay cả đàn ông cũng khó mà chiếm chút lợi lộc nào từ cô . Lúc , cô đang Nhan Bạch bằng ánh mắt khinh thường, mặc áo tù sọc, chiếc giường hẹp, nhúc nhích.
"Vào !" Lính canh đẩy Nhan Bạch phòng, phụ nữ giường, hiệu cho cô bằng ánh mắt, liếc Nhan Bạch.
Người phụ nữ giường hiểu ý, cô thậm chí thèm che giấu vẻ khinh thường mặt.
Nhan Bạch dáng nhỏ nhắn, gầy gò, so với phụ nữ trong phòng, cô càng trông nhỏ bé, đáng thương hơn. Bộ quần áo tù rộng thùng thình, tóc ướt nhẹp, giày cũng ướt sũng, trông đáng thương. Mái tóc đen dài dính mặt. Tay Nhan Bạch vẫn còng, cô khó khăn đưa tay lên, vén tóc .
Khuôn mặt nhỏ nhắn, bầu bĩnh lộ , đôi mắt to tròn, ngây thơ, hoảng loạn, phụ nữ giường, cúi đầu, định leo lên giường tầng .
"Từ từ... Ai cho mày lên đó? Lại đây, l.i.ế.m sạch chỗ cho tao." Lý tỷ với Nhan Bạch, giọng the thé, khó , cô giơ chân lên, mặt là nụ nham hiểm.
"Sau , chỗ là chỗ ngủ của mày." Lý tỷ chỉ cạnh bồn cầu.
"Tại ?" Nhan Bạch im, vẻ mặt nhút nhát, sợ sệt, đôi mắt nghi hoặc hỏi.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1483.html.]
"Trong tù, nắm đ.ấ.m là luật lệ. Tao bóp c.h.ế.t mày dễ như bóp c.h.ế.t con kiến. Biết tao đây vì ? G.i.ế.c chồng, g.i.ế.c con. Mày xem mạng mày đáng giá bao nhiêu? Nhìn mày nhỏ con thế , chắc cũng chẳng trò trống gì. Ha ha, cho tao nào. Có là... xui xẻo bắt ?" Lý tỷ dậy khỏi giường, bước đến mặt Nhan Bạch. Cô như một bức tường thịt, chỉ cần ngã xuống cũng thể đè c.h.ế.t Nhan Bạch. Cô Nhan Bạch từ cao xuống, ánh mắt chế giễu, như mèo vờn chuột.
"Nhìn mày đáng thương kìa, nhỏ đáng thương. Nếu mày chịu thò đầu bồn cầu, uống hết nước trong đó, tao sẽ tha cho mày, nếu thì mày cứ liệu hồn." Lý tỷ đặt tay lên cổ Nhan Bạch, từ từ siết chặt, nhấc bổng cô lên.
"Tao g.i.ế.c đấy, tao g.i.ế.c nhiều ." Nhan Bạch mặt đỏ bừng, nhưng hề giãy giụa, cô Lý tỷ, khóe môi mỉm , , giọng nhỏ nhẹ, như đang đáp lời Lý tỷ .
"Phì... ha ha ha... Mẹ kiếp, đầu tiên tao thấy câu chuyện như . Đừng là g.i.ế.c , ngay cả gà mày cũng dám g.i.ế.c chứ gì." Lý tỷ lớn, bỗng nhiên im bặt.
"Dám đấy."