Máu tươi ngừng tuôn từ thái dương của tên sát thủ, loang lổ nền đất. Trên gương mặt hiện rõ vẻ đau đớn kinh hãi, nhưng vẫn cố vùng vẫy, dậy. Quý Bạch Mặc bước tới một cách bình thản, chân dẫm mạnh lên mu bàn tay của , dùng bộ trọng lượng cơ thể đè xuống khiến nhăn mặt vì đau đớn. Trong khi đó, nở một nụ dịu dàng, gần như là hiền hòa, chậm rãi xổm xuống, nhẹ nhàng phủi bụi bám áo , mới ngẩng đầu đối phương.
"Ồ? Vẫn còn ý định g.i.ế.c ?"
"A... Quý Bạch Mặc..." Tên sát thủ nghiến răng, gân xanh nổi rõ trán. Tay thương nặng, giờ giẫm đến mức gần như biến dạng, đau đớn tột độ. Hắn căm hận Quý Bạch Mặc: “Nếu mày kịp né tránh, giờ mày thành xác c.h.ế.t .”
Quý Bạch Mặc khẽ , ánh mắt vẫn lạnh lùng như thường.
“Anh oan uổng đó…” Giọng trong trẻo, ngọt ngào như tiếng chuông bạc vang lên. Nhan Bạch bước đến, khi rời khỏi chiếc xe nổ tung, cô vẫn mặc nguyên bộ trang phục biểu diễn: váy dài màu xanh nhạt, chân quấn dây leo giả, đôi tai nhọn đáng yêu, mái tóc và đôi mắt bạc sáng long lanh. Khí chất thánh khiết pha lẫn sự thuần khiết cho cô giống như một nàng tiên nhỏ bất ngờ xuất hiện giữa nơi hoang vu .
Cô khẽ mỉm , ánh mắt tỏa sáng, khuôn mặt mang theo nét ngây thơ thể chối cãi, xuống bên cạnh Quý Bạch Mặc, tên sát thủ đang vật lộn với cơn đau.
“Chính em lái xe, chính em g.i.ế.c các . Tiếc là chú vẫn c.h.ế.t… Vậy thì nên xử lý thế nào đây nhỉ?” Nhan Bạch sang Quý Bạch Mặc, vẻ mặt đầy băn khoăn, như đang hỏi ý kiến.
Tên sát thủ ban đầu vẻ ngoài ngây thơ của cô đ.á.n.h lừa, tưởng rằng cô chỉ là một thiếu nữ yếu đuối, ngờ ngay đó thấy cô tươi rói thảo luận về hình thức hành hạ cùng Quý Bạch Mặc.
“Trò chơi hôm nay do em quyết định.” Quý Bạch Mặc đáp, khóe môi cong lên đầy mê hoặc.
“Vậy …” Nhan Bạch chống cằm suy nghĩ một hồi, ánh mắt chợt sáng lên như nhớ điều gì, giọng phấn khích:
“Vậy chúng cùng b.ắ.n pháo hoa ! Lần em xem, tiếc lắm…”
Cô rạng rỡ, má ửng hồng, làn da trắng mịn màng đến mức khiến chỉ chạm .
“Chú cũng thích pháo hoa mà.” Cô sang với tên sát thủ.
“Ừ, thì b.ắ.n pháo hoa .” Quý Bạch Mặc đồng tình, ánh mắt liếc qua tên địch, hàng mi rung nhẹ, dung mạo yêu nghiệt, quyến rũ đến mức khiến dám lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-145.html.]
Tên sát thủ hiểu ý hai , trong đầu chỉ một câu hỏi lớn: Pháo hoa? Ở cái nơi hoang vu vắng lặng mà b.ắ.n pháo hoa?
144 bay vòng quanh , tỏ vẻ kiêu căng, dịch lời ký chủ nhà nó:
“Hừ hừ, bay lên trời ?”
đương nhiên, thể thấy.
Chính vì thế, cũng chẳng sắp đối mặt với điều gì. Nhan Bạch mở cửa hàng hệ thống, mua một quả b.o.m mini loại “bay lên trời”, đó lấy từ túi váy, đặt gọn gàng lên những tên sát thủ còn sống sót, cả hai chiếc xe hư hỏng.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Ầm!"
Tiếng nổ vang dội vang lên, cả chiếc xe và đám sát thủ đều bay vèo lên cao, hòa bầu trời đêm, tạo thành một màn pháo hoa lấp lánh sắc bạc tuyệt ánh trăng.
Quý Bạch Mặc ngước mắt về phía xa, bình thản :
“Xem trò chơi đêm nay sẽ kết thúc như thôi…”
Bởi vì, đang đến.