Thiên Kim Hắc Hóa, Vả Mặt Bạch Liên Hoa - Chương 1406

Cập nhật lúc: 2025-12-14 06:45:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mộ Phạn , dừng động tác, sắc mặt lạnh lùng, môi mím chặt, đôi mắt phượng sắc bén:

"Rồi nữa?" Giọng bình tĩnh, nhưng rõ ràng là đang kìm nén cảm xúc.

Người ở đầu dây bên thấy giọng Mộ Phạn, tim đập thình thịch, nhưng vẫn thành thật kể những gì Mộ phụ .

Mộ Phạn bật dậy, kịp suy nghĩ nhiều, cầm áo khoác giá mặc , khỏi nhà.

Trong phòng chỉ còn tiếng hỏi đầy hoang mang từ đầu dây bên , nhưng ai trả lời. ...

Lúc , tại biệt thự của Lâm giáo sư.

Lâm Phi Phi dẫn Nhan Bạch phòng khách, khóa trái cửa.

Nhan Bạch vẫn như hề , cô cư xử lễ phép, quanh phòng khách, :

"Chào bác, cháu chứ ạ?" Nói xong, cô cởi giày , bước tấm t.h.ả.m mềm mại. Tấm t.h.ả.m màu đỏ sẫm, gần giống với màu m.á.u khô, là ảo giác gì, mà tấm t.h.ả.m dường như mùi hương thoang thoảng, một mùi hương quen thuộc. Lâm Phi Phi mời Nhan Bạch xuống ghế sofa, rót cho cô một tách .

"Cộc, cộc, cộc..." Tiếng bước chân từ lầu vọng xuống. Một bóng xuất hiện mặt Nhan Bạch, đó là Lâm giáo sư, mà cô gặp ban ngày. Ông mặc kín mít, trông vẻ mệt mỏi, rõ ràng là đó về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1406.html.]

"Nhan Bạch, chào mừng cháu đến chơi." Lâm giáo sư tỏ vẻ thiện, khuôn mặt vốn điển trai, giờ đây càng thêm nho nhã, trí thức khi cầm một cuốn sách trong tay, chậm rãi bước về phía Nhan Bạch. như lời Lâm Phi Phi ,

Chỉ là mời Nhan Bạch đến xem sách của ông .

"Bác Phi Phi , hiếm học sinh nào chăm chỉ như cháu. Cuốn sách là bảo bối của bác, bên trong ghi chép đầy đủ, chắc chắn hơn cuốn cháu đang xem nhiều. Nào, đây xem ." Lâm giáo sư mở cuốn sách , đặt mặt Nhan Bạch. Đó là một cuốn sách giải phẫu chi tiết, cả chất liệu giấy và hình ảnh in đều hơn cuốn của Nhan Bạch nhiều. Cuốn sách dày, cầm tay nặng trịch như cục gạch.

"Cảm ơn bác ạ." Nhan Bạch mở sách , mặt cô dần đỏ bừng lên, như thể gì đó đang kích thích cô. Cô tựa ghế sofa, mềm nhũn, nghi hoặc Lâm giáo sư và Lâm Phi Phi, giọng yếu ớt:

"Cháu... thấy khó chịu." Như để chứng minh cho lời của , Nhan Bạch rơi cuốn sách xuống đất, ngả ghế sofa, ánh mắt vẫn ngây thơ, như hiểu chuyện gì đang xảy , trong mắt chút sợ hãi và bất an.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Lâm giáo sư hài lòng, ông Nhan Bạch, ánh mắt gian xảo, dừng cánh tay và đôi chân trắng nõn, mịn màng của cô, như thể chỉ cần thôi cũng thể cảm nhận mùi vị của chúng.

144 bình tĩnh bên cạnh, hề lo lắng cho Nhan Bạch. Nó lặng lẽ thắp nến cho Lâm giáo sư.

Ha ha, sắp c.h.ế.t đến nơi .

Ký chủ của nó diễn xuất quá đạt, ngay cả nó cũng suýt lừa. Nhan Bạch như thể đang trúng thuốc, nhưng mà...

 

 

 

Loading...