Có lẽ vì tiếng gõ cửa quá nhỏ, nên trong lớp thấy. Họ vẫn đang hăng say bàn tán về cô học sinh chuyển trường mới, như thể chung một chủ đề. Con thường xu hướng bài xích lạ, Nhan Bạch đến muộn một ngày, còn là học sinh chuyển trường, nên hầu hết đều khó chịu. Hơn nữa, ai cũng thích buôn chuyện, giờ đây tiếng chuyện quá lớn, át cả tiếng gõ cửa.
"Nhỏ tiếng thôi, học sinh chuyển trường hôm nay sẽ đến đấy. Đừng để cô thấy. Chúng lưng khác như lắm ."
"Cô khó chịu thì ? Chúng cũng khó chịu. tự tin rằng tất cả chúng ở đây đều giỏi hơn cô . Chúng đều đây bằng thực lực của , còn cô là học sinh chuyển trường, suốt ngày trốn chui trốn nhủi, dám gặp ai, chắc là xí lắm?" Rồi vang lên tiếng chế giễu, ai phản bác.
lúc , cửa mở , một bóng bước lớp.
Tiếng ồn ào trong lớp im bặt, đều về phía bước , ánh mắt như "quả nhiên là ". Cô học sinh chuyển trường đến nỗi quá , nhưng trông bình thường, và vẻ già, như 24-25 tuổi.
"Này, là học sinh chuyển trường mới ?" Có hỏi, ánh mắt chế giễu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1385.html.]
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Người bước đầu tiên là cô giáo Phòng Giáo vụ. Cô giáo viên chủ nhiệm của lớp , chỉ là vì lời dặn dò của Diêm Lễ, nên cô mới đích dẫn Nhan Bạch đến quen với lớp học. Học sinh trong lớp từng gặp cô giáo , nên họ tự động cho rằng cô là học sinh chuyển trường. Cô giáo học sinh hỏi , sững sờ, lắc đầu:
"Các em nhầm , gọi cô là cô giáo. Cô là giáo viên Phòng Giáo vụ, hôm nay đến đưa học sinh chuyển trường đến lớp ." Cô giáo xong, cửa, vẫy tay, giọng dịu dàng hơn:
"Vào , đừng sợ, em hãy giới thiệu về với nhé."
Cô giáo lẽ một chút về Nhan Bạch, cô hôn mê bốn năm, gần đây mới tỉnh , thứ đối với cô đều xa lạ.
"Vâng, em cảm ơn cô." Nhan Bạch gật đầu, bước lớp.
Lúc , cả lớp đều im lặng, hầu hết đều Nhan Bạch, trong mắt chút ngạc nhiên, lẽ vì cô khác xa so với tưởng tượng của họ. Ban đầu, họ tưởng tượng cô là một bình thường, thậm chí còn chút đáng ghét, nhưng mặt ngược .
Cô giống như một con búp bê, đáng yêu, khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt to tròn, đen láy, long lanh, hàng mi dài và dày, khuôn mặt nhỏ nhắn, ngũ quan tinh xảo, cân đối, khiến cảm thấy đây là một tạo vật hảo của tạo hóa. Cô mặc một chiếc váy dài màu xanh nhạt, tóc buộc đuôi ngựa, trông ngoan ngoãn. Cô bước lên bục giảng, chút rụt rè, , :