Quý Bạch Mặc đối diện Nhan Bạch, đôi mắt hổ phách của long lanh ánh nến, trong suốt như viên hổ phách thượng hạng. Nghe Nhan Bạch , mới phản ứng, hàng mi dài khẽ run, đôi mắt hổ phách quyến rũ cụp xuống, dịu dàng, như thể đầu tiên đón sinh nhật, vẻ thích thú, nhắm mắt , chắp tay ngực, bắt đầu ước.
Anh tin những thứ , cũng đặt hy vọng những điều hư vô, mờ mịt và xa vời.
Nếu đời thật sự thần linh thể thấy và thực hiện điều ước của con , thì tại những lời cầu nguyện của đây đều đáp ?
Nếu thật sự thần linh, thì tại để rơi xuống vực thẳm?
Có thần linh bỏ qua tất cả những lời cầu nguyện và ước nguyện của ?
giờ phút , tin. Nếu thật sự thần linh, hy vọng họ thể thấy điều ước của .
Điều ước thứ nhất: Mãi mãi ở bên Bạch Bạch.
Điều ước thứ hai: Mãi mãi ở bên Bạch Bạch.
Điều ước thứ ba: Mãi mãi ở bên Bạch Bạch.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Mỗi điều ước đều thành kính, như thể đó là chấp niệm duy nhất trong lòng .
Quý Bạch Mặc mở mắt , thấy khuôn mặt Nhan Bạch ánh nến le lói, trông thật ấm áp. Anh thậm chí còn thể thấy hình ảnh phản chiếu của trong mắt cô, hình ảnh của ước nguyện xong, còn chút lúng túng và mới lạ.
"Phù..." Quý Bạch Mặc thổi tắt nến. Đèn bật sáng.
Sự đổi đột ngột giữa bóng tối và ánh sáng khiến Quý Bạch Mặc nhất thời thấy gì, theo bản năng nhắm mắt . Dù chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, cũng cảm thấy hoảng hốt, sợ rằng khi mở mắt sẽ còn thấy cô nữa. May mà... Quý Bạch Mặc mở mắt, vẫn thấy Nhan Bạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1320.html.]
Cô yên tại chỗ, chân dép lê bông, vẫn mặc áo khoác của , bên trong mặc gì.
Quý Bạch Mặc thở phào nhẹ nhõm. Những món ăn ngon bàn rõ ràng hấp dẫn Nhan Bạch. Cô đang định cắt bánh kem thì Quý Bạch Mặc nắm lấy tay. Anh trông vẻ tủi , nhíu mày cô, vẻ mặt vô hại, đôi mắt hổ phách chứa đầy sự mong đợi.
"Em quên gì thì ? Quà sinh nhật của ?"
Sinh nhật thì quà chứ.
Nhan Bạch , rút tay , mỉm ngọt ngào, đôi mắt hạnh nhân long lanh, gật đầu:
"Được thôi, Mặc Mặc nhắm mắt , đếm đến 100."
Quý Bạch Mặc thích nhắm mắt, vì bóng tối khiến thấy Nhan Bạch, cảm giác bất an. vẫn ngoan ngoãn nhắm mắt , cố gắng lắng âm thanh xung quanh.
"Kéo..." Tiếng ghế kéo .
Nhan Bạch rời khỏi bàn ăn, cách Quý Bạch Mặc xa, tháo khăn quàng cổ, cởi từng cúc áo khoác của . Áo khoác rơi xuống đất. Cô trần truồng, mái tóc đen dài phủ xuống mông, hai má ửng hồng, bước đến gần .
——
【Tích, lão tài xế. 】