Diệp Minh cô gái mặt , khuôn mặt tươi , trong khoảnh khắc, ánh mắt cô trở nên nghiêm túc, nên gì, cô cũng nghi ngờ lời của Nhan Bạch, vì Nhan Bạch dường như luôn thể đoán những điều mà cô thể đoán .
Diệp Minh đang định thì điện thoại trong túi reo lên, cô máy, đầu dây bên cho cô về tiến triển của vụ án, Diệp Minh với ánh mắt u ám, dần dần im lặng, cụp mắt xuống.
"Xin , Diệp tiểu thư, vụ án , chúng sẽ tiếp tục điều tra, tên giáo sư Lâm chúng cũng sẽ giám sát, nếu ông bất kỳ hành vi quấy rối nào, chúng sẽ đến ngay." Giọng ở đầu dây bên mang theo lời xin và bất đắc dĩ, như thể an ủi Diệp Minh nhưng , tràn đầy thiện ý, vẻ lúng túng.
"Không ." Diệp Minh , khó đối phương, đó cúp máy.
Giống như Nhan Bạch , cô tin tưởng Mộ Phạn, nhưng tin khác, nhiều chỗ thể gian lận, giáo sư Lâm bây giờ cũng coi như trừng phạt, chỉ là nhẹ, chỉ cần ông ngoan ngoãn vượt qua thời gian , ảnh hưởng của chuyện đối với ông sẽ biến mất, Diệp Minh tin nhắn điện thoại, đó là tin nhắn chuyển khoản, tiền bồi thường tổn thất tinh thần và viện phí mà giáo sư Lâm trả cho cô khi bản án tuyên.
Nhan Bạch đưa một quả dâu tây trong đĩa trái cây đến mặt Diệp Minh, phá vỡ sự im lặng, .
"Nè, chị Diệp Minh, ăn ngon lắm." Nhan Bạch hỏi Diệp Minh gì, mà vẫn mỉm , nháy mắt tinh nghịch với cô .
Diệp Minh gật đầu, cho quả dâu tây miệng, nước dâu tây ngọt ngào, mang theo chút chua, ngon miệng, khóe môi Diệp Minh nhếch lên, cuối cùng cũng mỉm , thả lỏng .
"Cảm ơn em, Bạch Bạch."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1258.html.]
Người mặt luôn tươi , vô cùng đáng yêu, cả hai đều là cô cứu , mà thể gì cho cô .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Chị Diệp Minh, vài ngày nữa là Tết ." Nhan Bạch Quý Bạch Mặc đang bận rộn trong bếp, Ôn Hựu Thần vì giúp gì, liền giúp đổi một đồ trang trí cũ trong phòng khách, cả căn phòng tràn ngập khí gia đình.
"Nên, chị ở đây nhé."
Nghe Nhan Bạch , Diệp Minh cảm thấy mềm lòng, cô còn , mấy năm nay luôn sống một , đối với cô mà , đêm giao thừa dường như cũng gì khác biệt, chỉ là khác vui vẻ, tận hưởng sự cô đơn của , nhưng câu đơn giản của Nhan Bạch,"ở đây nhé", khiến Diệp Minh suýt nữa bật , nước mắt lưng tròng, cuối cùng cô gì, chỉ nghẹn ngào gật đầu.
"Được , đến ăn cơm thôi." Sau khi dọn món ăn cuối cùng lên bàn, Quý Bạch Mặc đến bên cạnh Nhan Bạch, trực tiếp bế cô đến ghế, cẩn thận sắp xếp bát đũa, chỗ của Nhan Bạch , mặt cô đều là những món ăn mà cô thích nhất.
"Ký chủ đại nhân, chuyện của giáo sư Lâm ngài định xử lý như thế nào?" 144 đến gần Nhan Bạch, hỏi, nó tính cách của ký chủ đại nhân nhà , đó Nhan Bạch thực sự tức giận, nó cho rằng giáo sư Lâm còn thể sống yên .
"Ừm, ăn Tết xong tính." Nhan Bạch múc một thìa canh cá màu trắng sữa cho miệng, hương vị thơm ngon, ngọt ngào, cô nheo mắt, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.
Ăn Tết, nên thấy máu, đúng .