Thiên Kim Hắc Hóa, Vả Mặt Bạch Liên Hoa - Chương 1227

Cập nhật lúc: 2025-12-14 06:37:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Hả?" Nhan Bạch đồ ăn bày la liệt bàn, canh cá ninh đến trắng sữa, thơm ngon, tôm chiên giòn rụm, rau xanh tươi mát, hai bên bàn còn bánh ngọt, hộp bánh ngàn lớp, trông vô cùng phong phú, tuyệt đối thể lấp đầy bụng.

Nhan Bạch l.i.ế.m môi, cô thèm, cô bụng Quý Bạch Mặc.

Như thể đang nghĩ, Quý Bạch Mặc ăn nhiều như , những thứ đều thể no, cách khác, những món đều đủ để thỏa mãn .

"Ừ, ăn nhiều." Không cần , Quý Bạch Mặc cũng hiểu ý của Nhan Bạch, mặc áo khoác , trực tiếp bế Nhan Bạch lên, bước chân vững vàng, từng bước lên lầu, gió thổi từ cửa sổ , thổi bay rèm cửa, ánh sáng trong nhà đổi, những món ăn ngon bàn ai động đũa, Quý Bạch Mặc thực sự đói, thiếu nữ trong lòng gầy, do truyền dịch lâu ngày nên suy dinh dưỡng, cơ thể dường như chỉ cần bẻ nhẹ là gãy, nhẹ, gần như cảm nhận trọng lượng của cô.

Cũng chính vì , khi liệt giường bốn năm, bây giờ Nhan Bạch gần như thể tự , hai chân mềm nhũn, vịn thứ gì đó hoặc khác bế, cơ thể cô mới thể vững.

Ánh mắt Quý Bạch Mặc u ám, chằm chằm chân Nhan Bạch.

Như , .

Không thể , chỉ cần ngoan ngoãn trong lòng .

Nhan Bạch ôm cổ Quý Bạch Mặc, cô dựa n.g.ự.c trái , ánh mắt thấy là tay áo của Quý Bạch Mặc, tay áo gì đặc biệt, cắt may tinh tế, chỉ là thứ cài tay áo vô cùng bắt mắt.

Một chiếc cúc áo màu đỏ, xung quanh cúc áo bóng, như thể chủ nhân của nó mân mê vô trong nhiều năm, màu sắc của viên đá ruby vô cùng xinh , nền vest đen, nó như một giọt m.á.u đang chảy.

"Mặc Mặc thích cái ?" Nhan Bạch đưa tay , nắm lấy chiếc cúc áo tay áo Quý Bạch Mặc, đầu ngón tay chạm viên đá ruby, lạnh buốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1227.html.]

"Không thích." Câu trả lời của Quý Bạch Mặc ngoài dự đoán, thực sự thích, mỗi thấy chiếc cúc áo ruby , liền nhớ đến những chuyện đó, cô c.h.ế.t mặt , tự tay khâu vá thi thể, tự tay chôn cất cô , Ôn Hựu Thần trách móc cô vô tâm, những ký ức , như những con d.a.o nhỏ, cứa tim , đau đớn lâu, cũng thành quen.

Đau quen , cũng còn đau nữa.

" chỉ cần đeo nó, đó thể tìm thấy , đúng , Bạch Bạch." Quý Bạch Mặc dịu dàng, đó đeo kính gọng vàng bàn lên, khí chất càng thêm nho nhã, bước lên lầu, về chiếc cúc áo tay bằng giọng điệu bình thản.

Như thể đó là hy vọng của , hy vọng mà nắm chặt, dù là thật giả, ít nhất cũng thể tự lừa dối bản .

Nhan Bạch như một vật tế sắp hiến tế, Quý Bạch Mặc bế lên bàn thờ, còn hưởng thụ vật tế.

"Bạch Bạch, cho em ăn no ."

"Bây giờ, em cũng nên cho ăn no ?"

Hai cách "cho ăn" khác .

"Vậy... thế nào để cho Mặc Mặc ăn no?" Nhan Bạch hỏi bằng giọng ngọt ngào, xoay , chiếc giường lớn mềm mại.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

 

Loading...