"Nhan Bạch... Em? Tỉnh ?" Ôn Hựu Thần hỏi, bên cạnh hồi lâu cũng gì, im lặng quan sát tương tác giữa Nhan Bạch và Quý Bạch Mặc, Nhan Bạch ghế ăn cháo, Quý Bạch Mặc thì vẫn bình thường, chỉ là tất cả hành động của đều thể hiện một điều, chiếm hữu, khác Nhan Bạch quá lâu, đưa tay che mặt Nhan Bạch, chắn tầm mắt của Ôn Hựu Thần, như thể thêm một giây, đối với mà , đều là mơ ước.
Như con rồng cẩn thận bảo vệ báu vật trong hang của , dù chỉ là khác một cái, cũng cảm thấy là cướp.
Ôn Hựu Thần Nhan Bạch vẫn bình thản ghế, ăn cháo trắng, lúc mới cảm thấy tay chân dần dần sức lực trở , đến bàn ăn, Nhan Bạch mặt, cảm xúc trong lòng kỳ lạ, đây là điều mà Quý Bạch Mặc mong đợi bấy lâu nay, nhưng ... trong lòng.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Em ngủ lâu lắm ?" Nhan Bạch ngước mắt lên Ôn Hựu Thần, dường như hề nhận ngủ bao lâu, trong mắt là vẻ nghi hoặc, như thể đang nghiêm túc suy nghĩ.
"Ừ, lâu, bốn năm , ai trong chúng nghĩ rằng, em sẽ tỉnh ." Ôn Hựu Thần gật đầu, đó nghĩ đến một , Diệp Minh, bốn năm nay, Diệp Minh đổi nhiều, trưởng thành hơn, cũng nghiệp, bước xã hội, cái tên mà cô nhắc đến nhiều nhất chính là Nhan Bạch, mỗi nhắc đến Nhan Bạch, ánh sáng trong mắt cô khiến sợ hãi, bất kể là ai cũng thể dễ dàng nhận từ khuôn mặt của Diệp Minh, tên Nhan Bạch quan trọng với cô .
"... Chắc các cũng cái bóng đèn ở đây, đây." Ôn Hựu Thần chút hoảng loạn trong lòng, Quý Bạch Mặc, bây giờ mới nhận , câu của bao nhiêu đúng, như thể đang mong Nhan Bạch tỉnh , nhưng Nhan Bạch tỉnh thì lợi gì cho chứ, Ôn Hựu Thần theo bản năng Quý Bạch Mặc, trong lòng nhất thời bất an, gần như là vội vã rời khỏi biệt thự của Quý Bạch Mặc.
Trước khi , Ôn Hựu Thần còn thấy tiếng trong trẻo của Nhan Bạch và giọng dịu dàng của Quý Bạch Mặc, như thể Quý Bạch Mặc đang gì đó thú vị với Nhan Bạch, khiến cô khúc khích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1224.html.]
tai Ôn Hựu Thần, như đang chế giễu . ...
Trong phòng khách chỉ còn Nhan Bạch và Quý Bạch Mặc, bát cháo trắng bàn thấy đáy, Nhan Bạch xoa bụng, vẻ thỏa mãn, cô lên đùi Quý Bạch Mặc, cằm , tay nghịch ngợm sờ soạng n.g.ự.c , vuốt ve yết hầu từ bụng, cô .
"Mặc Mặc, ?"
"Em đến một nơi, một nơi xa, ở đó em ngây bốn năm, đêm giao thừa, gặp một , lúc đầu, em chỉ cảm thấy là một thú cưng bên cạnh, ngoan ngoãn lời, đó cảm thấy dường như quan trọng với em, ừm, dường như quan trọng." Giọng Nhan Bạch mang theo chút mơ hồ, như thể chính cô cũng rõ, cảm giác quan trọng là gì.
Khi Nhan Bạch chuyện, Quý Bạch Mặc vẫn đổi sắc mặt, chỉ xoa đầu Nhan Bạch, động tác dịu dàng, khóe môi mỉm , đó khẽ hỏi.
"Ừ, đó thì ?"