... Dục vọng, như thể nuốt chửng Nhan Bạch và Bạch Mặc mặt, đó cưu mang cô bé là vì cô bé thiểu năng trí tuệ, là lang thang, c.h.ế.t cũng chẳng ai quan tâm, kết quả con nhỏ mang theo một đầy vết thương chạy trốn.
Anh vốn tưởng rằng con nhỏ khốn nạn c.h.ế.t ở bên ngoài, ngờ...
Nó còn mang về một thằng nhóc mã.
Người đàn ông đó mưu tính trong mắt, thứ cầm tay lấp lánh ánh trăng, trông lạnh lẽo.
"Ghê tởm, đúng là tên biến thái ghê tởm." 144 thấy hành động của đàn ông đó, trong lòng cảm thấy khó chịu, nó thấy chướng mắt, x.úc p.hạ.m đến đôi mắt của ký chủ đại nhân nhà nó, nó cũng cuối cùng hiểu, đàn ông gì, và đây đối xử với những lang thang, thiểu năng trí tuệ như thế nào.
"Hai đứa bây ngoan ngoãn đây cho tao." Người đàn ông đó rõ ràng nhập tâm, liếc Nhan Bạch và Bạch Mặc ở phía xa, hề che giấu biểu cảm trong mắt.
Bạch Mặc lưng Nhan Bạch, bé cụp mắt xuống, đôi mắt đào hoa nheo , sâu thẳm đáy mắt là chút âm u, như thể con quỷ nào đó đang ngủ say, Bạch Mặc lặng lẽ siết chặt tay, bé che giấu biểu cảm , bề ngoài, chỉ thấy bé như một bé shota mềm mại, vẫn ngoan ngoãn, lưng Nhan Bạch, vô cùng vô hại.
Nhan Bạch dường như đàn ông đó dọa sợ, sắc mặt tái nhợt, cô khó khăn bước về phía , mỗi bước đều cẩn thận, như thể sợ hãi đến cùng cực, nhưng thể đến gần , cô cõng Bạch Mặc lưng, từng bước tiến gần.
"Cả hai cùng ." Người đàn ông đó chỉ thứ háng , , như thể lúc , còn là kẻ khinh thường nữa, mà là thể tùy ý chà đạp lên khác, cao cao tại thượng, lệnh, trở thành Chúa tể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1072.html.]
Nhan Bạch thấy đàn ông đó , như thể sợ hãi, cô cẩn thận đặt Bạch Mặc xuống, đó đến mặt đàn ông đó, đôi mắt to tròn, long lanh, cô nhỏ giọng .
"Chú, cháu sẽ ngoan ngoãn lời chú, chú thoải mái, chú đừng động đến , chân thương."
Nhan Bạch trông chân thật, ai nghĩ rằng cô đang diễn kịch, cô thực sự sợ hãi và run rẩy.
Người đàn ông đó thấy Nhan Bạch , cũng vội, sắc trời, với Nhan Bạch.
"Làm thế nào để tao thoải mái, nếu mày hầu hạ tao thoải mái, thì tao sẽ động đến thằng nhóc đó."
" mà..." Nhan Bạch đàn ông đó , cô chậm rãi đến mặt , xổm xuống, cụp mắt xuống, khóe miệng nhếch lên, tay cô giấu lưng, cầm một thứ, đưa tay , rắc thứ gì đó, đó nhẹ nhàng .
"Lát nữa sẽ khiến chú thoải mái -"
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."