Thiên Kim Hắc Hóa, Vả Mặt Bạch Liên Hoa - Chương 1025

Cập nhật lúc: 2025-12-14 04:06:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng yếu ớt, nhưng vô cùng rõ ràng.

Xung quanh yên tĩnh, ai trả lời câu hỏi của Nhan Bạch, vì đó thấy, cũng sẽ trả lời cô.

Nhan Bạch chớp mắt, bầu trời đêm đen kịt, khóe môi nhếch lên, nở nụ ngọt ngào, cô nghiêng đầu, hôn lên đôi môi lạnh lẽo của Quý Bạch Mặc, hàng mi như một chiếc quạt nhỏ, phủi lớp băng mỏng mặt .

Quý Bạch Mặc vẫn giữ nguyên tư thế, nụ như đóng băng môi, như thể vẫn đang mỉm với Nhan Bạch, giây tiếp theo sẽ mở mắt .

Nhan Bạch dường như quan tâm Quý Bạch Mặc đáp , cô áp môi lên môi , như thể cho rằng như , thể sưởi ấm đôi môi lạnh băng của , như thể như , Quý Bạch Mặc sẽ tỉnh .

"Ký chủ đại nhân, ngài c.h.ế.t ?!" 144 cảm thấy tim như ngừng đập, nó vội vàng bay đến bên cạnh Nhan Bạch, ngăn cản cô, nhưng ngăn cản , nó chỉ là một hệ thống, tay, chân, thể bất cứ hành động gì, trong gian hệ thống thuốc, nhưng thứ tác dụng với Nhan Bạch.

" thực sự cô đơn." Nhan Bạch 144 , khàn giọng .

Từ khi sinh cho đến khi c.h.ế.t , bao giờ đổi.

"Cuộc sống luôn nhàm chán và cô đơn như , mệt mỏi ."

Vất vả lắm mới sống sót, nhưng thấy chút ánh sáng nào, con đường dài dường như bao giờ đến cuối, một bước quá mệt mỏi.

Vết thương cổ tay Nhan Bạch ngừng chảy máu, những bông tuyết rơi xuống vết thương, ngay lập tức biến thành màu đỏ, chói mắt, sắc mặt Nhan Bạch cũng ngày càng tái nhợt, cô mím môi, từ từ nhắm mắt , như thể quá mệt mỏi, nghỉ ngơi một chút.

lúc , tiếng bước chân dồn dập vang lên, mang theo sự hoảng sợ và bối rối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1025.html.]

"Nhan Bạch!" Giọng của Mộ Phạn, mất sự bình tĩnh thường ngày, mang theo sự hoảng loạn từng .

Khi đến nơi , thấy cảnh tượng mắt, tuyết đang rơi, tuyết trắng đất nhuộm đỏ bởi máu, nơi như địa ngục, xác c.h.ế.t la liệt, ở giữa những xác c.h.ế.t đó, một thiếu nữ dựa một đàn ông, cả hai đều bê bết máu, quần áo nhuộm đỏ, đàn ông nhắm mắt như đang ngủ say, còn cô gái thì một vết thương sâu cổ tay, m.á.u tươi nhuộm đỏ tuyết đất, cô cũng đang từ từ nhắm mắt , như thể còn chút lưu luyến nào với thế giới , sắp biến mất khỏi thế giới .

Đây là đầu tiên Mộ Phạn cảm thấy sợ hãi và tim như ngừng đập, màng tất cả lao đến chỗ Nhan Bạch, bế cô lên.

"Tỉnh , tỉnh mau, em thể ngủ, sống sót! Xin em hãy sống sót!" Mộ Phạn gấp gáp, đ.á.n.h thức Nhan Bạch, hoảng loạn dùng vải quấn vết thương cổ tay Nhan Bạch, hy vọng thể cầm máu, trong lòng trông quá yếu ớt, như thể chỉ cần sơ sẩy một chút, cô sẽ biến mất.

Người đến cùng Mộ Phạn là Ôn Hựu Thần, Ôn Hựu Thần chạy nhanh đến bên cạnh Quý Bạch Mặc, đồng t.ử co , run rẩy đặt tay lên n.g.ự.c trái Quý Bạch Mặc, nơi đó... yên tĩnh, yên tĩnh.

"Quý Bạch Mặc, đang đùa đúng , mau tỉnh , chẳng đang đợi cô , đợi 6 năm, 6 năm, nỡ..." Giọng Ôn Hựu Thần mang theo tiếng nức nở, nắm lấy quần áo Quý Bạch Mặc, mở mắt .

Mang gánh nặng như .

Vượt qua bao nhiêu khó khăn như , thể... c.h.ế.t chứ.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

"Mặc Mặc mệt , ngủ ."

 

 

 

Loading...