"Con đang đợi ba về ăn cơm, nhưng ba mãi về." Nhan Bạch biểu cảm khó tin và hoảng sợ của Diêm Lễ, mặt vẫn là biểu cảm thường ngày, nụ ngọt ngào pha chút ấm ức, như thể vì ở nhà đợi Diêm Lễ ăn cơm đoàn viên lâu, nhưng thấy ông về, nên đành tìm.
"Đoàng..." Nhan Bạch ném thứ gì đó về phía nhóm Nhan Thế Lương, thứ lăn qua, tỏa khói mù mịt, che khuất tầm , đó Nhan Bạch đưa tay kéo Diêm Lễ lên xe, chân Diêm Lễ đang thương, miễn cưỡng dậy nhờ lực kéo của Nhan Bạch, nhưng trong quá trình rách vết thương tay Nhan Bạch, miếng băng gạc màu trắng tay cô dần dần nhuộm đỏ, nhưng bản Nhan Bạch như cảm thấy gì, sắc mặt bình thường, cô đỡ Diêm Lễ xuống ghế phụ, còn thì ghế lái, lái xe về phía nhóm Nhan Thế Lương.
Ánh mắt cô kỳ lạ, như một kẻ điên, quan tâm đến việc thể thương , dùng cách trực tiếp nhất để g.i.ế.c c.h.ế.t đám mặt.
"Rầm..." Nhan Bạch khẽ mím môi, hít một thật sâu, chiếc xe lao thẳng về phía những đó, vài xe của Nhan Bạch đ.â.m ngã xuống đất, những khác thì chĩa s.ú.n.g xe cô, nổ súng.
"Đoàng đoàng đoàng..." Đây là xe của Quý Bạch Mặc, cải tạo đặc biệt, vỏ xe chống đạn, chặn tất cả đạn, xe chỉ để vết đạn.
"Bạch Bạch? Sao... con ba ở đây, con bây giờ con nguy hiểm , bọn họ , bây giờ ba thương, thể bảo vệ con, còn sẽ liên lụy đến con, trở thành gánh nặng của con, bọn họ lập tức sẽ đuổi theo, của bọn họ gấp mấy chúng , con mau dừng xe, tự chạy , ba ở đây cản bọn họ một lát, mục tiêu của bọn họ là ba, chỉ cần ba còn ở đây, bọn họ sẽ đuổi theo con." Diêm Lễ lúc nóng như lửa đốt, chỉ giấu Nhan Bạch ngay lập tức, ông c.h.ế.t , nhưng dù thế nào cũng thể để Nhan Bạch xảy chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1008.html.]
"Vậy cũng ." Nghe thấy Diêm Lễ , Nhan Bạch liếc gương chiếu hậu, dừng xe .
"Ký chủ đại nhân, ngài thực sự định bỏ mặc Diêm Lễ , ông sẽ c.h.ế.t, ký chủ đại nhân, bây giờ ngài đang ở trong thể , ngài là Nhan Bạch, ông là ba của Nhan Bạch." 144 thấy Nhan Bạch thực sự dừng xe, chút lo lắng, khuyên nhủ.
Nhan Bạch dứt khoát kéo Diêm Lễ khỏi xe, còn Diêm Lễ thấy hành động của Nhan Bạch, liền thở phào nhẹ nhõm, cũng cảm thấy Nhan Bạch gì khiến ông buồn, bây giờ việc cấp bách là thể để Nhan Bạch cuốn , những đó sẽ nương tay với Nhan Bạch, dù cô chỉ là một cô gái nhỏ yếu ớt.
"Bạch Bạch, mau , tìm Quý Bạch Mặc bảo vệ con, ba , bọn họ... bọn họ tạm thời dám g.i.ế.c ba." Diêm Lễ tiếp như giảm bớt tội cho Nhan Bạch, nhưng... hành động tiếp theo của Nhan Bạch khiến Diêm Lễ hoảng sợ, Nhan Bạch thổi một ít bột phấn màu trắng mũi Diêm Lễ, cố ý giấu ông bụi cây bên đường, trời tối như , chỉ cần ông lên tiếng, thì ai thể phát hiện .
"Bạch Bạch??" Diêm Lễ khó khăn , nhưng khi hai từ , ông liền phát hiện, thể phát âm thanh.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."