Bà lấy  một chiếc khăn tay, gói thỏi bạc , chạm  thỏi bạc lạnh lẽo qua chiếc khăn tay, như thể bà đang chạm  da thịt rơi  từ nữ nhi.
"Đây là tiền xây học đường." Trần Bảo Trâm lấy  một thỏi khác,  Trần Đại Lang,   Trần Nhị Lang: "Đại ca, nhị ca, chuyện   nhờ hai  xử lý. Gạch ngói, bàn ghế, đồ dùng  vượt quá tám lượng. Nếu  xong còn dư thì hai   thể cầm."
Lời    , Trần Đại Lang ngây ngẩn cả .
Đôi mắt của Trần Nhị Lang sáng ngời: "Bảo Nha, ca ca còn  thể lấy ?" Tiền riêng! Đây là tiền riêng!
"Vâng." Trần Bảo Trâm gật đầu, mỉm  dịu dàng,"  thể cắt bớt cắt xén nguyên vật liệu,    những việc cần . Như thế nếu  dư tiền, thì coi như tiền bồi dưỡng hai ca ca chịu vất vả."
Trần Đại Lang  cảm thấy vất vả gì hết, đây đều là  việc vì  trong nhà,  mở miệng : "Không cần."
"Được! Được!" Trần Nhị Lang lớn tiếng , át  giọng  của đại ca "Bảo Nha thật là chu đáo! Yên tâm , ca ca nhất định sẽ  thật !"
Hắn    như , Trần Đại Lang cũng  thể  gì. Tuy là  trưởng nhưng tính tình là ,  hề nóng nảy cố chấp. Chỉ nghĩ trong lòng, nếu Bảo Nha   tám lượng bạc,
 
 nên tiêu hết  chuyện xây học đường. Nếu còn dư , thì mua một  bút, mực.
Lẽ  đưa cho họ tám lượng bạc, nhưng trong nhà bạc  đổi . Nếu là tám văn tiền, mười văn tiền còn  thể đổi . Hai lượng bạc, g.i.ế.c cả nhà cũng  . Dùng kéo cắt thì  nỡ, một thỏi bạc  như    cắt  thì thật đáng tiếc. Thành  khi nào bắt đầu  việc mới đem đổi  đưa cho họ.
Trần Bảo Trâm tiếp tục : "Mười lượng , cho đại tẩu khám đại phu." Nàng , giọng  dịu dàng hơn: "Đi càng sớm càng , ngày mai đại ca đại tẩu lên trấn tìm đại phu xem, nếu đại phu     nguyên nhân, chúng  liền  kinh thành."
Tiền Bích Hà nức nở nghẹn ngào, vươn đôi tay gầy guộc run rẩy cầm lên thỏi bạc: "Bảo Nha, đại tẩu suốt đời nhớ đại ân đại đức của ."
"Đại tẩu khách khí . Chúng  là  một nhà mà  ?" Trần Bảo Trâm mỉm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ve-que-lay-chong/chuong-98.html.]
Lại lấy  một nén bạc : "Năm lượng  đưa cho nhị ca  mua một con la và xe kéo, năm lượng còn , chờ đại tẩu khám đại phu, bốc thuốc về, sẽ mở hàng ăn."
Vẫn câu  đó,   tiền hoang phí. Dù  đều là  một nhà, sẽ  ai cầm tiền chạy mất, Trần Bảo Trâm  yên tâm đưa tiền cho Trần Nhị Lang.
" , nhị ca mau mau mua một bộ bút mực giấy nghiên ." Nàng  : "Trong nhà nhiều việc, tính toán   rõ ràng,  mỗi ngày đều  tính toán sổ sách."
 
Nàng  lướt qua sắc mặt   : "Lan Lan  theo  học tính toán sổ sách."
Không ai  gì thêm,    tin tưởng  ,    tính toán sổ sách. Tính toán là vì cần  tính toán,   đều hiểu tại .
"Cái gì?" Tiền Bích Hà  chút kinh ngạc: "Còn  Lan Lan học tính toán? Nó  hiểu ?"
Trần Bảo Trâm  : "Lan Lan là một hài tử thông minh, nếu nó học  hiểu, nhất định là do    dạy."
"Không thể nào!" Tiền Bích Hạc  đồng ý, suy nghĩ một chút : "Để tẩu  chuyện với nó một chút, khuyên bảo nó chăm chỉ học hành."
Trần Bảo Trâm gật đầu : "Được."
Mọi việc  an bài xong xuôi, bạc cũng  chia xong,   ai cùng  việc  . Khi bình tĩnh , trong lòng bọn họ đều  chút chút rung động.
Bảo Nha thật lợi hại. Chiêu  khiến họ đều  bái phục. Gặp chuyện , trong đầu bọn họ còn  nghĩ ngợi  gì, Bảo Nha  sớm  an bài rõ ràng, thậm chí còn tính toán rõ ràng tiền bạc.
Bảo Nha thực sự  bản lĩnh,  năng lực hơn tất cả bọn họ, ý nghĩ   in sâu  tâm trí cả nhà.