Thiên Kim Giả Tái Sinh Thành Con Cưng - Chương 75: Tôi muốn đuổi cô ra khỏi đoàn phim

Cập nhật lúc: 2025-02-26 14:25:06
Lượt xem: 14

Lê Nhiễm xấu hổ nhảy xuống khỏi chiếc xe điện, "Cảm ơn anh Trần Dực."

Nếu không được người ta đỡ, có lẽ cô đã ngã xuống từ chiếc xe điện rồi.

"Em định đi đến địa điểm quay phim xem thử, anh Trần Dực muốn đi tìm giáo sư à? Giáo sư đang ở trong phòng đấy," Lê Nhiễm giải thích.

Đoạn Trần Dực nhìn chiếc xe điện của Lê Nhiễm, rồi đề nghị: "Còn sớm mà, hay để tôi đưa em đến địa điểm quay phim trước nhé?"

Lê Nhiễm nghĩ một chút rồi từ chối, cô không chắc mình sẽ ở đó bao lâu, nếu Đoạn Trần Dực đưa cô đi thì sẽ phải lo liệu việc làm sao để cô quay lại.

"Không cần đâu anh Trần Dực! Em tự đi được mà! Đi chậm một chút chắc sẽ không sao đâu, anh đi tìm giáo sư đi, em đi trước nhé!"

Nói xong, Lê Nhiễm lại lên chiếc xe điện của mình, lảo đảo đi về phía địa điểm quay phim. Đoạn Trần Dực nhìn bóng lưng cô, bất đắc dĩ lắc đầu.

Có lẽ do quen dần, đoạn đường sau đó mặc dù Lê Nhiễm đi chậm, nhưng ít nhất cô cũng có thể lái xe thẳng.

Cô từ từ đến khu quay phim, đi theo biển chỉ dẫn đến gần khu vực của đoàn đạo diễn, khẽ khàng đi đến phía sau đám đông.

Cảnh quay trông giống như một vùng nông thôn, các diễn viên tụ tập lại nghe đài, trong tay họ cầm gì đó và đang đếm.

"Chắc là phiếu lương thực?" Lê Nhiễm nghĩ thầm.

Cô chưa bao giờ thấy phiếu lương thực, nhưng đã nghe ba mẹ cô kể trước kia họ phải dùng các loại "phiếu" mới có thể mua được đồ. Lúc đó không có ti vi, chỉ có đài phát thanh là phổ biến.

Vì lúc nhỏ chơi không có nhiều đồ chơi, ba của Lê Nhiễm nói rằng khi còn nhỏ, ông thích nhất là sưu tập đồng hồ, và sở thích đó đến nay vẫn còn. Tại nhà họ Lê còn có một căn phòng chuyên để trưng bày bộ sưu tập đồng hồ của ba cô.

Lê Nhiễm tò mò nhìn cảnh quay trước mắt. Cô không phải lần đầu tiên thấy các tác phẩm văn học hay điện ảnh về những năm 70, nhưng đây là lần đầu tiên cô xem tại hiện trường quay phim.

Một bộ phim hay cần phải trải qua nhiều lần mài giũa, đặc biệt là những cảnh quay có nhiều nhân vật, nếu một người thể hiện không tốt sẽ ảnh hưởng đến cả toàn cảnh.

Nhưng may mắn là những diễn viên trong đoàn phim, dù là ngôi sao có lượng fan lớn, nhưng đều có khả năng diễn xuất rất tốt.

Lê Nhiễm xem rất chăm chú, cho đến khi cảnh quay kết thúc, cô mới hoàn hồn.

Cô gật đầu, nhận ra mục đích giáo sư bảo cô đến xem thực tế. Hóa ra, có nhiều thứ phải phù hợp với thực tế của cảnh quay, không thể chỉ dựa vào trí tưởng tượng và kỹ năng viết mà sáng tạo.

Trong giờ nghỉ giữa buổi, khu vực quay phim vốn yên tĩnh bỗng chốc trở nên ồn ào, đạo diễn đang kéo các diễn viên lại để trao đổi kịch bản, còn nhân viên thì thay đổi bối cảnh và kiểm tra thiết bị.

Lê Nhiễm, không có việc gì làm, bỗng nhiên trở thành tâm điểm chú ý.

"Ê, cô gái kia, lại đây giúp chúng tôi xoa vai cho Dao Dao đi, sao cứ đứng đó mà không làm gì vậy?" Một phụ nữ mặc bộ đồ công sở, môi tô son đỏ, hét về phía Lê Nhiễm.

Lê Nhiễm nhìn quanh, không chắc chắn cô ta đang gọi mình, nhưng khi người phụ nữ nhìn thấy cô lưỡng lự, lại tiếp tục hét lên.

"Đang gọi cô đấy, cô gái mặc đồ thể thao màu hồng trắng, nhanh lên."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-tai-sinh-thanh-con-cung/chuong-75-toi-muon-duoi-co-ra-khoi-doan-phim.html.]

Lê Nhiễm hôm nay đang mặc bộ đồ thể thao màu hồng trắng, cô xác định rằng người phụ nữ đó đang gọi mình.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Tuy nhiên, cô không muốn và cũng không có lý do gì để đi giúp người khác xoa vai, vì vậy cô chỉ nhún vai rồi lắc đầu.

Ai ngờ, người phụ nữ đó như bị kích động, chỉ trong chớp mắt đã lao đến bên cạnh Lê Nhiễm, túm lấy cánh tay cô.

"Cô có hiểu chuyện không vậy? Cả đoàn phim chỉ có mình cô là không làm gì cả, xoa vai cho Dao Dao  thì đã sao? Con gái mà chỉ biết lười biếng thôi sao? Cẩn thận tôi sẽ đuổi cô khỏi đoàn phim đấy!"

Người phụ nữ nói rất lớn, khiến mọi người trong khu vực quay phim đều nhìn lại.

Có người thì thầm bàn tán bên cạnh: "Chắc chắn là quản lý của Âm Dao lại bắt nạt người rồi! Đây là lần thứ mấy bà ta nhắm vào nhân viên thế này rồi?"

"Chắc chắn là vậy, bà ta là mẹ của Âm Dao, cứ thích tìm những nhân viên xinh đẹp để phục vụ con gái bà ta, không hiểu sao lại có cái sở thích đó."

"Quá đáng quá đi, nhưng đúng là khó đối phó thật. Âm Dao nổi tiếng còn công ty cũng không phải dễ đụng, thấy rồi, lại có người sắp gặp xui rồi."

"Nhưng mà… cô gái mặc đồ thể thao kia là ai vậy? Làm ở nhóm nào vậy? Sao tôi chưa từng thấy cô ấy trước đây nhỉ?"

Mẹ của Âm Dao, tức là quản lý của cô ta, vốn không ưa những cô gái đẹp hơn con gái mình.

Hôm nay khi bà ta nhìn thấy một cô gái xinh đẹp hơn Âm Dao, lại còn trong trang phục giản dị, thanh thoát hơn, làm sao bà ta có thể yên tâm được!

Mỗi lần gặp phải một cô gái đẹp hơn con gái mình, bà ta luôn yêu cầu họ phục vụ con gái mình, xoa vai, xoa chân gì đó, đủ để làm tổn thương lòng tự trọng của những cô gái xinh đẹp đó.

Bà ta đã từng gặp những cô gái xinh đẹp không nghe lời như thế này trước đây, nhưng dù có xinh đẹp đến đâu thì làm gì có ích gì nếu không có bối cảnh hay chỗ dựa? Những người như thế này đến đoàn phim chỉ để làm công việc vặt, bà ta có thể dễ dàng "dẹp" họ.

Bà ta biết rõ, trong giới giải trí rộng lớn này, có quá nhiều người tài năng, không thể khiến tất cả những người đẹp hơn con gái mình biến mất. Nhưng bà ta có thể khiến tất cả những cô gái xinh đẹp xuất hiện bên cạnh Âm Dao "biến mất", vậy là đủ rồi.

Phải nói, suy nghĩ của mẹ Âm Dao có phần hơi bệnh hoạn, nhưng vì con gái là ngôi sao nhí, từ từ vươn lên vị trí hiện tại, bà ta đã chứng kiến quá nhiều sự "tốt đẹp" của giới giải trí.

Chính vì vậy, bà ta không thể để những người có thể cản trở con gái mình tồn tại. Tất nhiên, những người có bối cảnh bà ta không thể đụng đến, nhưng những người đến đoàn phim làm công việc vặt như thế này, sao bà ta không thể kiểm soát được?

Lê Nhiễm lạnh lùng rút cánh tay khỏi tay người phụ nữ, và nhìn thấy cô gái ngồi trên ghế phía sau người phụ nữ đó. Cô vừa nhìn thì phát hiện ra cô gái này chính là người đã chặn đường Kỳ Cảnh Xuyên tối qua.

Điều này khiến cô càng thêm khó chịu. "Dì ơii, tôi không quen con gái của dì, tại sao tôi phải xoa vai cho con gái dì? Việc của mình thì tự mình tự làm được không?"

Giọng người phụ nữ càng lớn hơn: "Cô đứng đây lười biếng tôi còn chưa nói gì! Mọi người đều đang bận rộn, chỉ có mình cô đứng ở đây. Tôi bảo cô đi xoa vai cho con gái tôi là đang giúp cô có việc làm, tránh cho cô bị đuổi khỏi đoàn phim vì lười biếng! Cô không cảm ơn tôi thì thôi, còn ở đây nói nhảm? Cô là ai, ở nhóm nào?"

Nói rồi, người phụ nữ định kéo thẻ công tác của Lê Nhiễm ra, muốn ghi lại tên cô để tìm người trong đoàn phim để đuổi cô đi.

Xét ở một góc độ nào đó, Âm Dao và Lê Nhiễm khá giống nhau, đều là những cô gái rất trong sáng, chỉ là sự trong sáng của Lê Nhiễm lại pha chút quyến rũ và nét sang trọng, khiến cô trông đẹp hơn rất nhiều so với Âm Dao.

Mẹ của Âm Dao gần lại mới phát hiện ra Lê Nhiễm không chỉ xinh đẹp mà còn có vóc dáng đẹp hơn hẳn con gái mình.

 Giờ bà ta không muốn Lê Nhiễm đi xoa vai cho con gái bà nữa. Bà ta muốn đuổi Lê Nhiễm khỏi đoàn phim, chỉ có đuổi cô đi, thì mới không bị người khác thấy.

Dù sao, trong đoàn phim, chuyện được đạo diễn chú ý và gọi đi làm vai quần chúng đặc biệt cũng là điều quá bình thường.

Loading...