Thiên Kim Giả Tái Sinh Thành Con Cưng - Chương 48: Mua gì tùy ý, ba Lê thanh toán
Cập nhật lúc: 2025-02-17 04:13:50
Lượt xem: 24
Vừa dứt lời, Lê Thanh với nụ cười lém lỉnh bước vào, vừa đi vừa kéo nhẹ chiếc cà vạt đen khỏi cổ.
“Ba nói gì vậy? Con còn chưa bước vào cửa đã nghe ba nói xấu con rồi, con trai của ba ngoài xã hội vất vả phấn đấu, về nhà còn bị nghe ba mắng nữa?”
Ba Lê rất hài lòng với Lê Thanh, đứa con trai này dù vẻ ngoài có chút nghịch ngợm nhưng thực tế lại rất đáng tin cậy. Anh có thể nói là một trong những người đáng tin cậy nhất trong thế hệ kế tiếp của gia đình.
Thậm chí, từ nhỏ Lê Thanh đã thể hiện tài năng thương mại phi thường, chính vì có anh, ba Lê luôn sống trong một môi trường đầy sự ngưỡng mộ và ghen tỵ.
Cũng chính vì vậy mà ông mới có thể yên tâm giao quyền cho Lê Thanh, và bắt đầu kỳ vọng vào một cuộc sống hưu trí đầy ắp niềm vui.
Ba Lê thấy con trai vui vẻ, ông vẫy tay bảo Lê Thanh ngồi cạnh, vỗ nhẹ lưng của con.
“Thằng nhóc này, sao lại nói chuyện với ba của con như vậy? Ba mắng con thì con cũng phải nghe rõ chưa!”
Lê Thanh đảo mắt, không để ý đến ba Lê, anh lấy một quả cam trên bàn, lột vỏ rồi đưa cho Lê Nhiễm.
Lê Nhiễm nhận quả cam rồi ngọt ngào mỉm cười với Lê Thanh, “Cảm ơn anh, anh vất vả quá!”
Lê Thanh xoa nhẹ mái tóc dài mềm mại của Lê Nhiễm, “Không vất vả, nhìn thấy em gái ngoan là mọi vất vả đều không thấy đâu nữa, em ngoan ngoãn nghe lời là được rồi, nghe thấy chưa?”
Lê Nhiễm ngoan ngoãn gật đầu, bầu không khí ấm áp giữa hai anh em đã làm tan đi mọi sự khó chịu trong lòng mẹ Lê.
“Mấy tháng nữa công ty sẽ nghỉ Tết? Chúng ta đi du lịch gia đình nhé.” mẹ Lê đề xuất.
Tập đoàn Lê thị có chế độ phúc lợi rất tốt, từ trên xuống dưới đều có 15 ngày nghỉ phép có lương mỗi năm. Vào dịp nghỉ Tết, ngoài những vị trí công tác quan trọng, tất cả mọi người đều có thể hoàn toàn nghỉ ngơi, tận hưởng cuộc sống.
Chế độ này được ba Lê đưa ra từ khi ông lên nắm quyền, và nó cũng làm tăng sức hấp dẫn của tập đoàn Lê thị đối với các ứng viên tìm việc rất nhiều.
“Như mọi năm thôi, nghỉ vào ngày 23 tháng Chạp, mùng 9 tháng Giêng đi làm. Năm nay cả nhà muốn đi đâu?”
Ba Lê cũng rất mong chờ kỳ nghỉ Tết, ông không thể hiểu nổi tại sao những người bạn cũ vẫn làm việc trong dịp Tết, sao lại tự hành hạ bản thân như vậy.
Lê Thanh không có ý kiến gì về việc đi đâu du lịch, đối với anh, chỉ cần được ở bên gia đình là tốt rồi.
Mẹ Lê cũng không có ý kiến gì, bà cũng nghĩ giống Lê Thanh, nên cả ba người đều nhìn về phía Lê Nhiễm.
Lê Nhiễm chớp mắt, mỗi năm cô đều phải nghĩ xem đi đâu thật phiền phức, “Vậy... chúng ta đi Nước Nguyệt Nội trượt tuyết đi? Nếu mẹ không thích trượt tuyết thì chúng ta có thể ngâm suối nước nóng, suối nước nóng ở Nước Nguyệt Nội cũng rất tuyệt!”
Lê Thanh vừa ăn cam vừa chơi điện thoại, rất tán thành ý tưởng của em gái, anh cũng thích các môn thể thao, trượt tuyết là một trong những môn anh yêu thích.
“Được, vậy con sẽ chuẩn bị sẵn, trước và sau Tết sẽ có nhiều người đi Nước Nguyệt Nội, nên cần đăng ký vé máy bay sớm, biệt thự bên đó con cũng sẽ bảo người dọn dẹp.”
Lê Thanh chủ động sắp xếp mọi thứ cho gia đình, công việc này từ khi còn chưa đủ tuổi trưởng thành, ba Lê đã giao cho anh.
Lê Nhiễm dịu dàng nói với Lê Thanh, “Anh lần này đừng quên Lê Hân nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-tai-sinh-thanh-con-cung/chuong-48-mua-gi-tuy-y-ba-le-thanh-toan.html.]
Lê Thanh liếc mắt, bất đắc dĩ gật đầu.
Năm ngoái, Lê Thanh đã thực sự quên mất Lê Hân, cho đến ngày trước khi khởi hành anh mới nhớ ra trong nhà còn có Lê Hân, và chuyến du lịch “đột ngột” này đã làm xáo trộn kế hoạch của cô ta.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Điều này khiến cô ta không ngừng tỏ thái độ khó chịu suốt chuyến đi, cho đến khi ba Lê bảo cô ta đi mua sắm tại cửa hàng miễn thuế, mua gì tùy ý, ông sẽ thanh toán. Sau đó, Lê Hân mới nở nụ cười trong phần còn lại của chuyến đi.
Cô ta cũng thực sự không khách sáo, chỉ vung tay một cái đã tiêu sạch vài triệu của ba Lê .
Thời gian không còn sớm, ba Lê và mẹ Lê đã đi về phòng nghỉ ngơi, Lê Thanh nghiêng người, cúi xuống nói với Lê Nhiễm,
"Em gái, em đi nói với Lê Hân về chuyến du lịch vào kỳ nghỉ Tết giúp anh được không? Anh thật sự không muốn nhìn thấy cái mặt của nó nữa..."
Lê Nhiễm nâng một bên lông mày, "Chuyện của anh, anh tự làm đi."
Lê Thanh thỏa hiệp, "Mua cho em một chiếc túi nhé! Mẫu mới của mùa này, em chọn đi!" Lê Thanh tìm cách thuyết phục.
Lê Nhiễm lắc đầu, "Anh biết là em không quan tâm gì đến túi xách mà. Nếu anh thật sự không muốn tự đi nói chuyện với Lê Hân, thì..."
Lê Thanh tò mò hỏi, "Thì sao? Nói đi, nói đi. Em không biết đâu, dạo này nó thay đổi rất nhiều, anh càng ngày càng không hiểu nó nữa."
Lê Nhiễm nắm chặt vạt áo, nhìn Lê Thanh và nói: "Anh trai, hay là anh hứa với em một chuyện đi! Nếu anh đồng ý, em sẽ đi nói chuyện với Lê Hân thay anh."
Lê Thanh khẽ cười một tiếng, "Một chuyện thôi à? Một trăm chuyện anh cũng đồng ý với em, nói đi."
"Anh cũng biết em đang học ngành viết kịch bản phim, sau này em chắc chắn sẽ tự viết kịch bản. Nếu em viết ra được kịch bản tốt, anh đầu tư cho em nhé? Nhưng chắc chắn sẽ không cần quá nhiều tiền đâu, lúc đầu em chỉ viết những kịch bản tiết kiệm thôi."
Lê Nhiễm có tiền, trong mười mấy năm qua cô cũng đã tích lũy được khá nhiều, nhưng dù có tiền đến đâu cũng không thể sánh được với Lê Thanh, người thừa kế tương lai của Lê gia, và cô chỉ biết viết kịch bản thôi, còn quay phim hay vận hành thế nào thì cô không biết gì.
Lê Thanh nghe xong thì cười ha hả, "Anh cứ tưởng chuyện gì to tát lắm? Em nói vậy thì còn gì phải bàn, kịch bản em viết mà anh không đầu tư thì ai đầu tư? Em đừng có tiết kiệm tiền cho anh, không cần quan râm em viết thành kiểu gì, anh cũng sẽ giúp em đưa nó lên màn ảnh rộng."
Lê Nhiễm "hừ" một tiếng, dậm chân một cái rồi chuẩn bị lên lầu, "Cái gì gọi là không quan tâm em viết thành kiểu gì, anh một chút cũng không tin em có thể viết hay, không nói với anh nữa, em đi tìm Lê Hân đây."
Lê Nhiễm gõ cửa một lúc lâu, cuối cùng Lê Hân mới mở cửa. Lớp trang điểm dày trên mặt cô ta đã được tẩy đi, nhưng vì thời gian dài uống rượu và sinh hoạt không điều độ, làn da của cô ta trông chẳng khác gì của người ngoài ba mươi tuổi, hoàn toàn không giống vẻ ngoài của một cô gái mười tám, mười chín.
"Chuyện gì?" Lê Hân khó chịu nhìn Lê Nhiễm vì cô ta đang chơi game vui vẻ thì bị Lê Nhiễm làm phiền, khiến cô ta thua trận.
Lê Nhiễm cười mỉm nhìn Lê Hân, "Lê Hân, tháng sau chúng ta sẽ đi trượt tuyết và tắm suối nước nóng ở Nước Nguyệt Nội. Nhớ chuẩn bị hành lý và lên kế hoạch đi nhé."
Lê Hân nghĩ lại kỳ nghỉ năm ngoái, đó thật sự không phải một kỷ niệm tốt với cô ta.
Cô ta tuy mới trở về Lê gia chưa đầy một năm, nhưng dù sao thì ít nhất cũng là người trong nhà, nhưng họ lại chỉ nhớ đến cô ta vào ngày trước khi khởi hành!
May là chuyến du lịch của Lê gia đều đi bằng máy bay riêng, nếu không, cô ta còn không biết có mua được vé máy bay vào phút cuối không, tuy nhiên mấy triệu đồng cô ta đã tiêu thật thoải mái, không biết năm nay có cơ hội như thế không...
Lê Hân khẽ ho hắng, "Tôi còn chưa nghĩ kỹ có nên đi hay không, chị để tôi suy nghĩ đã hãy nói, bây giờ tôi đang chơi game, đừng làm phiền tôi."