Thiên Kim Giả Tái Sinh Thành Con Cưng - Chương 10: Mười ngón tay không chạm nước xuân

Cập nhật lúc: 2025-01-07 18:08:14
Lượt xem: 141

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỳ Cảnh Xuyên và Lộ Chiêu Chu  bên cửa bếp, bên trong nơi Lê Nhiễm đang xào gia vị, cả hai đều cảm thấy một sự hòa hợp kỳ lạ.

Lê Nhiễm rõ ràng là một tiểu thư nhà giàu, hề dính dáng đến công việc bếp núc, nhưng đặc biệt yêu thích nấu ăn.

, ba họ sớm Lê Nhiễm thích nấu ăn từ khi còn nhỏ.

Cả ba từ nhỏ lớn lên bên , khi Lê Nhiễm chỉ mới bảy tám tuổi, cô trong bếp, ghế nhỏ và nấu cơm chiên trứng cho hai bạn của ăn.

Đặc biệt là trong vài năm gần đây, tay nghề của Lê Nhiễm ngày càng tiến bộ. Mỗi cô nấu món gì, hai đều tranh ăn cho bằng hết, còn cô thì dường như nghiện việc nấu ăn .

Ngoài nấu ăn, Lê Nhiễm còn thích dẫn hai bạn khắp nơi tìm những món ăn ngon, các con phố lớn nhỏ ở Cảnh Thành, ba gần như thử qua tất cả các món ăn nơi đó.

Mỗi ăn xong, Lê Nhiễm  chỉ ghi chép hương vị món ăn và cảm nhận của bản , mà còn hỏi ý kiến của Kỳ Cảnh Xuyên và Lộ Chiêu Chu.

Suốt nhiều năm qua, cô ghi đến tận bảy tám cuốn sổ tay, mặc dù bản cô cũng gì với chúng, nhưng đó cũng là một thói quen kỳ lạ của cô.

Mưa vẫn rơi to, cho đến khi ba chuẩn xong bữa lẩu trưa, mưa vẫn dấu hiệu ngừng .

Lộ Chiêu Chu đề xuất chuyển bữa ăn sang phòng kính trong vườn, và sự đồng ý của cả hai còn .

Lẩu thường là biểu tượng của sự ồn ào và vui vẻ, dù trong ba một giỏi ăn như Kỳ Cảnh Xuyên, nhưng bữa ăn hôm nay vẫn vô cùng náo nhiệt.

“Ôi! Cảnh Xuyên, hoa trồng thật tồi!” Lộ Chiêu Chu  xung quanh trong phòng kính đầy hoa, thốt lên.

Kỳ Cảnh Xuyên  thích hoa, những lúc rảnh rỗi,  thường đến phòng kính chăm sóc chúng.

Dù ăn lẩu trong vườn hoa vẻ hợp lí, nhưng ở độ tuổi của ba , gì cũng vẻ dễ chịu và hài hòa.

Lẩu ăn kèm với món kem đá cam mà Lê Nhiễm chuẩn cho cả ba. Kem đá mềm mịn với những miếng cam tươi giòn, mát và giải nhiệt cho vị cay, hương cam thơm ngọt lan tỏa trong đầu óc.

“Lê Nhiễm , em mở một nhà hàng , đảm bảo sẽ đến đó ăn mỗi ngày!” Lộ Chiêu Chu  ăn thở dài tán thưởng.

“Em , sở thích chỉ nên là sở thích thôi, nếu thành nghề thì em sẽ thích nó nữa .” Lê Nhiễm kiên quyết lắc đầu.

Kỳ Cảnh Xuyên mỉm nhẹ, Lê Nhiễm thực sự nấu ăn ngon, mà chỉ món cô nấu, họ mới cảm giác no căng mà hề khó chịu.

Ăn xong lẩu, ba ghế dài trong phòng kính.

Lê Nhiễm ngẩng đầu những giọt mưa rơi cửa kính, lặng lẽ chìm suy tư.

Kỳ Cảnh Xuyên  bên trái Lê Nhiễm, Lộ Chiêu Chu  bên cô.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Khi cô đang mơ màng thì giọng trầm lạnh của Kỳ Cảnh Xuyên vang lên bên tai.

“Lê Nhiễm,   điều tra , cô con gái đó của nhà em xuất hiện đột ngột. Thời gian , cô trực tiếp chạy đến tòa nhà của Tập đoàn Lê thị, còn tình cờ để thư ký của chú Lê thấy.”

Ba nuôi của cô  qua đời đột ngột như , em ... đời thật sự chuyện trùng hợp như ?"

Giọng Lê Nhiễm mềm mại, cả như chìm giấc ngủ.

"Anh Cảnh Xuyên , việc trùng hợp quan trọng gì . Dù thì, cô chính là đứa trẻ hoán đổi lúc , dòng m.á.u đang chảy trong cơ thể cô là của Lê gia. 

Bất luận là cô nhận như thế nào, thì chuyện cô là con gái ruột của ba , chúng ai cũng thể đổi.

Dù cho ba vẫn yêu thương em, em cũng chỉ là từ con gái trở thành con nuôi mà thôi. Cô tòa nhà Lê Thị, chẳng cho chuyện ?

Nhà , nhà của Lộ, thậm chí là các gia đình lớn nhỏ trong Cảnh Thành, liệu ai em chỉ là một con chim hoang dã ?

Chim hoang dã thì dù cố gắng cũng chẳng thể biến thành phượng hoàng ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-tai-sinh-thanh-con-cung/chuong-10-muoi-ngon-tay-khong-cham-nuoc-xuan.html.]

Cảnh Xuyên cúi đầu, "Đừng nghĩ linh tinh, em cần lo lắng về những chuyện , chỉ cần chính , còn những thứ khác... từ từ sẽ câu trả lời."

Lê Nhiễm nhẹ nhàng đáp một tiếng, nhắm mắt

thấy nhịp thở đều đặn của hai bên cạnh, âm thanh mưa rơi ngoài cửa sổ, và mùi hoa thoang thoảng trong khí. 

Lê Nhiễm lúc cảm thấy thư giãn, thậm chí thể đây là lúc cô cảm thấy thoải mái nhất kể từ khi trọng sinh.

Ở kiếp , cô sống một cách vô lo vô nghĩ, và khi trọng sinh, cô kỳ vọng của ba về việc cô đổi tính cách. 

Vì thế mà kiếp , cô cố gắng giả vờ là một cô gái yếu đuối, dịu dàng như một bông hoa nhỏ.

Cô giả vờ lâu , thậm chí đến chính bản cô cũng quen với tính cách .

Chính vì sự đổi mà cuộc sống của cô khác biệt nhiều so với kiếp .

Chẳng hạn, cô nhiều bạn bè hơn, cảm thấy chuyện trở nên dễ dàng hơn, và đặc biệt... là hai bạn thời thơ ấu bên cạnh

Tại kiếp chú ý đến họ? Họ lúc đang gì nhỉ?

Lê Nhiễm nghĩ thầm.

Cô mơ màng chìm giấc ngủ, khi tỉnh , trời tạnh mưa, hoàng hôn đang buông xuống, và hai bạn còn ở bên cạnh.

"Ưm... Em ngủ lâu thế ?" Lê Nhiễm dụi mắt, xỏ giày và rời khỏi phòng kính.

Trong phòng khách, hai trai lớn đang ghế sofa chơi game. Khi Kỳ Cảnh Xuyên thấy cô gái mơ màng bước , đặt tay cầm xuống.

"Em tỉnh ?" Kỳ Cảnh Xuyên hỏi.

"Bà cố nội của ơi, em thật là khả năng ngủ đấy! Em ngủ tận năm sáu tiếng đấy, tối còn ngủ ?"

Lộ Chiêu Chu  tủm tỉm  Lê Nhiễm vẫn còn ngái ngủ .

Kỳ Cảnh Xuyên  dậy tiến gần Lê Nhiễm, nhẹ nhàng vuốt tóc cô, tóc cô trở nên rối bời giấc ngủ dài. 

"Chú Lê gọi mấy cuộc , hỏi đưa em . Nếu em về, chú Lê sẽ đến tìm đấy."

Lê Nhiễm ngáp một cái, trai cao ráo mặt, giọng mềm mại. 

"Anh Cảnh Xuyên, mà trời sắp tối , lâu lắm em mới ngủ ngon như . Em thích phòng kính của , cảm ơn nhé! Giờ em về nhà đây, chắc là ba đang lo lắng ."

Lê Nhiễm sửa mái tóc dài đen óng, xách túi lên và bước ngoài. 

Kỳ Cảnh Xuyên nhanh chóng giật lấy chiếc ba lô của Lê Nhiễm, "Đi thôi, đưa em về."

"Ê ê ê, đợi  với, đừng bỏ   một !"

Lộ Chiêu Chu vội vàng chạy theo, nhưng Cảnh Xuyên ngăn . Anh chút thời gian riêng với Lê Nhiễm.

"Đừng phiền nữa,  đưa Lê Nhiễm về nhà sẽ ngay."

Những tia nắng cuối cùng của buổi chiều chiếu lên cả hai, Kỳ Cảnh Xuyên cao hơn Lê Nhiễm tới hai mươi centimet, khi họ cạnh trông thật hài hòa và đẽ.

Kỳ Cảnh Xuyên vốn nhiều, còn Lê Nhiễm mới tỉnh dậy, nét mặt chút mệt mỏi. Hai trong im lặng, cuối cùng cũng đến biệt thự Lê gia.

"Tiểu Nhiễm, học hành thật , chuyện khác đừng nghĩ quá nhiều, quan trọng nhất là em vui vẻ. Có chuyện gì thì cứ với ."

Lê Nhiễm ngoan ngoãn gật đầu, vẫy tay chào Kỳ Cảnh Xuyên.

Chỉ khi Lê Nhiễm trong cửa, Kỳ Cảnh Xuyên mới rời .

Loading...