Gần đây, scandal về Sở Kỳ ngày càng nhiều, các anti-fan cũng cắt ghép vô hình ảnh của từ chương trình để lan truyền khắp nơi.
Fan của gần như dành hết thời gian để chống các tin đồn.
Không khí trong phòng quá nặng nề. Lục Tử Hào một lúc thì chịu nổi nữa, quyết định phòng khách một lát, đợi đến lúc ngủ .
Sau khi Tề Thừa An sắp xếp xong đồ đạc cũng tắm mà chẳng thèm quan tâm đến ai trong phòng.
Giờ đây, trong phòng chỉ còn Sở Kỳ.
Dù rằng nhẫn nhịn trong thời gian , nhưng trong lòng Sở Kỳ vẫn ngừng kìm nén cơn tức giận.
Đặc biệt là khi thấy Ngôn Chi Chi chẳng hề ảnh hưởng chút nào, càng tức tối hơn.
Ngồi trong phòng một lát, Sở Kỳ cảm thấy thể chịu đựng nữa.
Nếu ngoài hít thở, sợ sẽ phát điên.
Khoảnh khắc , Sở Kỳ cảm thấy như cả thế giới đang lưng với : fan thì bỏ , đại diện thì mắng mỏ, đạo diễn và tổ chương trình thì khinh thường, còn các khách mời khác cũng thèm để ý tới .
Sau khi Ngôn Chi Chi ngâm chân xong, đắp mặt nạ ngoài ban công, và đúng lúc đó, cô tình cờ chạm mặt Sở Kỳ, cũng đang ban công để hít thở.
【Ôi trời ơi! Mau đến xem đấu trường sinh tử! Hai kẻ đối đầu gặp !】
【 tò mò hai đ.á.n.h nhỉ? Sở Kỳ chắc đ.á.n.h phụ nữ chứ?】
【Bạn nghĩ nhiều quá , chị Chi Chi nhà chúng là từng đấu ngang ngửa với cá lớn, nghĩ sức chiến đấu của Sở Kỳ còn chẳng bằng con cá . 】
【Phụt! Bạn đúng là quá ác, nhưng thấy bạn lý. Sức chiến đấu của Sở Kỳ đúng là chẳng thể hơn một con cá. 】
Vừa thấy Sở Kỳ, Ngôn Chi Chi lập tức đầu , đúng là xui xẻo, ngoài thư giãn một chút mà cũng đụng trúng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-kwbf/chuong-62.html.]
"Đợi ." Sở Kỳ đột nhiên gọi cô .
Ngôn Chi Chi cố gắng kiềm chế đảo mắt: "Chiều nay chuyện gì ? Quan hệ giữa chúng đủ để tán gẫu."
Nghe lời cô , Sở Kỳ tự giễu. Người phụ nữ thực sự chẳng thèm để ý đến ánh mắt của ai, gì thì , gì thì .
"Chuyện hôm nay, thể xin cô. cô cũng xin ."
Ngôn Chi Chi: What?
Cái chắc vấn đề gì đó , cô dựa mà xin chứ? Cô chẳng sai điều gì cả.
Hắn nghĩ vẫn là con nít cần đôi bên xin ? Hơn 20 tuổi đầu , thể trưởng thành hơn chút ?
" dựa xin ? sai gì . Từ đầu đến cuối chỉ nhắm , đừng tưởng đang nghĩ gì."
" đây chân trần, chẳng sợ mang giày. Muốn xin ? Đừng mơ."
Ngôn Chi Chi trực tiếp đảo mắt, buồn che giấu sự chán ghét của với .
Sở Kỳ hít sâu một , cố đè nén cơn giận trong lòng: "Buổi trưa hôm nay là đúng, nhưng chẳng lẽ cô gì sai ? Chẳng xin là điều nên ?"
Ngôn Chi Chi bật vì tức: " sai? sai ở chứ?"
"À, . sai ở chỗ gọi qua ăn cơm. Anh cao quý như , chắc thà c.h.ế.t đói chứ ăn đồ nấu, đúng ? Thậm chí uống nước rửa chân còn hơn là ăn đồ . là cao quý thật đấy."
"Tối nay chẳng vẫn ăn đấy ? Còn đúng giờ ăn thì mò về. Anh nghĩ chương trình là của nhà ? Muốn đến thì đến, thì , đều chiều theo ?"
Ngôn Chi Chi tháo mặt nạ mặt xuống, thẳng thừng : "Muốn xin ? Đừng mơ! cũng chẳng cần xin ! Mấy lời suông của càng thèm! Biến cho khuất mắt!"
【Trời ơi! Ngôn Chi Chi mạnh mẽ quá! Cô thẳng thế chẳng lẽ sợ mất fan ?】