"Ai đấy? Sao nhiều trong nhà ." Ngôn Chi Chi ngơ ngác ngẩng đầu lên, trông vẻ vẫn tỉnh ngủ.
Mọi : ... Cô thật sự giỏi! Ngủ mà thể lăn xuống gầm giường!
Ninh Duyệt gần như tức giận đến bật : "Em vấn đề ! Gọi điện thoại mà , em chúng lo lắng thế nào !"
Ngôn Chi Chi: "Hả? Mọi gọi điện cho em ? Điện thoại em tắt máy ."
Lính cứu hỏa cũng gì hơn, cô ngủ sâu đến mức nào mà khi ngủ còn tắt máy, dễ hiểu tại khác lo lắng.
"Từ nay đừng như thế nữa, dù thế nào cũng đảm bảo liên lạc , nhất là con gái sống một , liên lạc nguy hiểm."
Lính cứu hỏa tận tình khuyên nhủ, Ngôn Chi Chi gật đầu lia lịa, ngoan ngoãn.
Sau khi tiễn lính cứu hỏa , Ninh Duyệt nhất quyết lôi Ngôn Chi Chi về nhà.
"Chị tuyệt đối đồng ý để em ở một bên ngoài! Em ở một bên ngoài thì trời đất ! Em cái nhà của em , như cái ổ lợn ! Bình thường em dọn dẹp gì !"
Ninh Duyệt kéo cổ áo Ngôn Chi Chi lôi cô ngoài, còn Ngôn Chi Chi thì ôm chặt lấy khung cửa buông tay.
"Em về ! Đánh c.h.ế.t em cũng về! Ở ngoài em sống thoải mái lắm!"
Cha Ninh hai chị em mà ngỡ ngàng, tình cảm của họ bây giờ như ?
Dù hai cô con gái tình cảm họ cũng vui, điều họ lo sợ nhất là hai chị em tranh đấu.
"Chi Chi, lời chị con , con vẫn nên về nhà ở, phòng của con vẫn còn để nguyên đó." Mẹ Ninh cố gắng gỡ tay Ngôn Chi Chi , còn cha Ninh thì kéo chân cô, đến mức giày cô cũng kéo rơi .
Ngay cả ngón chân cô cũng đang cố gắng cào tay cha Ninh , ông ngón chân cô cử động mu bàn tay , biểu cảm mặt phức tạp và khó hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-kwbf/chuong-126.html.]
Bị ba kéo qua kéo , biểu cảm của Ngôn Chi Chi cũng méo mó hết cả.
Cô nghiến răng một cách khó khăn: "Em về là về! Ở ngoài tự do lắm! Em về !"
Nhìn dáng vẻ bướng bỉnh của cô, Ninh Duyệt tức giận kiềm chế nổi: "Không về cũng về, cha , kéo mạnh lên!"
ba nhà Ninh dùng hết sức lực vẫn kéo Ngôn Chi Chi khỏi khung cửa.
Ngôn Chi Chi ôm chặt khung cửa thở hổn hển, ba nhà Ninh cũng khá hơn là bao.
Cuối cùng, hai bên thỏa hiệp, Ngôn Chi Chi phép ở một bên ngoài, nhưng luôn giữ điện thoại thông suốt, mỗi ngày gọi về một để báo bình an, nếu chuyện gì thì thông báo .
Để thể sống tự do, Ngôn Chi Chi đồng ý điều kiện .
"Nhớ kỹ điều kiện hứa, nếu chị gọi mà em bắt máy, thì dù thế nào em cũng về!"
Khi , Ninh Duyệt còn quên cảnh cáo cô, Ngôn Chi Chi bất đắc dĩ gật đầu: "Biết , ."
Vừa tiễn ba nhà Ninh , điện thoại của Tề Thừa An liền gọi đến.
"A lô." Ngôn Chi Chi yếu ớt .
Tề Thừa An thật sự lo lắng: "Sao gọi điện thoại mãi , em gì ?"
Ngôn Chi Chi giải thích vấn đề : "Không gì cả, chỉ là điện thoại vô tình tắt máy thôi, tìm em chuyện gì?"
Tề Thừa An: "Trước đó sẽ giới thiệu bác sĩ tâm lý cho em , bác sĩ hẹn xong , lát nữa sẽ gửi liên lạc cho em, ngày mai em gặp bác sĩ nhé."