Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 174: Ngươi bất nhân, ta bất nghĩa

Cập nhật lúc: 2025-11-24 11:40:40
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Husky phản phúc hỏi tất đáp, khai tất cả những gì .

 

Ngay cả chuyện An Mộng uống t.h.u.ố.c thử G xong rách áo, vô tình để lộ chiếc quần lót ren màu hồng cũng nó khai tuốt tuồn tuột.

 

Tề Soái mặt đỏ lên một cách thiếu tự nhiên, đ.ấ.m nó một cái: "Bảo ngươi thông tin hữu ích, ngươi cái gì?"

 

Husky phản phúc đ.á.n.h kêu oẳng oẳng, trong ánh mắt thông thái lóe lên tia thù dai .

 

Tục ngữ câu, đ.á.n.h ch.ó ngó mặt chủ, ngươi dám đ.á.n.h , chị đại sẽ tha cho ngươi !

 

"Nói thì bây giờ đám đứa nào cũng khó đối phó ?" Tề Soái nhíu mày, sờ lên vết thương n.g.ự.c .

 

Vẻ mặt trở nên hung tợn: "Mặc kệ các ngươi đến bao nhiêu đứa, mạng của con đàn bà đó, lấy chắc ! Lừa gạt phận địa vị của thì , nhưng lừa gạt tình cảm của thì !"

 

Đôi mắt Husky lóe lên tia hóng hớt, nhưng nó còn kịp hỏi gì.

 

Tề Soái đá nó sang một bên, để sáu con sói tiếp tục canh giữ.

 

Còn thì dẫn theo những con sói khác, tha khúc xương lớn rời .

 

Husky phản phúc sốt ruột: "Gâu gâu gâu gâu... (Xương của , xương của ! Đồ lừa đảo, đàn ông đều là một lũ lừa đảo!)"

 

Lỡ mất thiên đường, Husky phản phúc tức điên lên.

 

sáu con sói bằng ánh mắt thông thái, ngươi bất nhân thì bất nghĩa, nó quyết định sẽ xúi giục đám chân sói tạo phản!

 

Ngay lúc Husky phản phúc đang dẻo mỏ thuyết phục đám chân sói tạo phản, Cố Quyên Nhĩ cùng Cố Tuyên Kiều, Sở Thiên Khuyết, Hàn Tuyết Như và lão trọc Minh kiểm tra các phòng và dán bùa.

 

"Chú Sở!" Hàn Tuyết Như quan sát Sở Thiên Khuyết một hồi lâu, cuối cùng lấy hết can đảm hỏi: "Sao chú cứ trộm dì Kiều thế? Chú thích dì ạ?"

 

Mẹ nó chứ!

 

Cố Quyên Nhĩ chỉ lôi hết kẹo mút trong túi thưởng cho Đại Tuyết Tuyết.

 

Người là đá ngáng đường con đường tình yêu, còn con bé là ổ khóa chốt thuyền luôn !

 

Cú đẩy thuyền đỉnh tới mức cô còn nghi ngờ kiếp Đại Tuyết Tuyết từng bà mai.

 

Cố Quyên Nhĩ liếc Sở Thiên Khuyết với ánh mắt gian xảo.

 

Bị vạch trần chuyện trộm ngay mặt , lúng túng.

 

Cố Tuyên Kiều khó hiểu một cái, đàn ông vẫn cố tỏ bình tĩnh.

 

Anh lạnh mặt, tỉnh bơ : "Cháu nhầm , bão tuyết lóa mắt, khó chịu một chút."

 

"Ể? Thật ạ?" Đại Tuyết Tuyết nghi ngờ.

 

Cố Quyên Nhĩ thầm mắng trong lòng.

 

Đồ vô dụng!

 

là đồ vô dụng!

 

Cũng may là couple chính, chứ nếu nam chính, hào quang tình yêu thì xem con gái thèm để ý đến ? Người thèm con gái xếp hàng dài nhé!

 

Cố Quyên Nhĩ nghĩ liếc sang Cố Tuyên Kiều.

 

Bộ đồ bó sát màu đen tôn lên vóc dáng hảo của cô , vòng eo , đôi chân dài ~

 

Ực~

 

"Cô cũng đói ?" Lão trọc Minh thấy tiếng nuốt nước bọt của Cố Quyên Nhĩ, vui mừng giục: "Đến giờ ăn tối , mau lấy đồ ăn , lão nạp đói lắm !"

 

Cuối cùng cũng để ông bắt , rốt cuộc cũng ăn cơm !

 

Cố Quyên Nhĩ đang hóng chuyện, lão trọc Minh cắt ngang nên khỏi trợn trắng mắt: "Ăn ăn ăn, chỉ ăn! Kiếp cho ông đầu t.h.a.i gà, mổ hết núi gạo."

 

Lão trọc Minh ấm ức, rõ ràng là cô nuốt nước bọt , mắng ?

 

Cố Quyên Nhĩ nhẩm tính thời gian, đúng là đến giờ ăn tối .

 

Cô liền lôi một tấm khăn trải bàn từ trong túi , bắt đầu bày đồ ăn.

 

Còn những khác, gặp thì cho ăn .

 

Lão trọc Minh phát hiện bữa tối hôm nay xa hoa hơn cơm hộp ban ngày chỉ một bậc.

 

Trái cây, đồ uống, điểm tâm bày biện mắt, thịt, các món Á-Âu... thậm chí còn cả sushi!

 

Thịnh soạn còn hơn cả Tết!

 

So sánh một hồi, lão trọc Minh thấy chua xót vô cùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-174-nguoi-bat-nhan-ta-bat-nghia.html.]

 

Quả nhiên, đãi ngộ của công và kim chủ giống .

 

...

 

Sau khi bày xong, Cố Quyên Nhĩ thầm tính toán nên lấy một bình hoa cắm cho .

 

Đèn ở đây sáng quá, là b.ắ.n vỡ vài cái để tạo khí bữa tối nến cho con gái và con rể nhỉ?

 

Nói là !

 

động niệm, linh lực b.ắ.n như kiếm.

 

Chỉ "bốp bốp bốp bốp..." những tiếng vỡ liên tiếp vang lên trong mấy căn phòng.

 

Tiếng đèn đầu nổ tung khiến Cố Tuyên Kiều và mấy cảnh giác.

 

"Cẩn thận, thể là địch tấn công!" Sở Thiên Khuyết cảnh giác xung quanh tối om.

 

Cố Quyên Nhĩ lấy giá nến , thắp nến lên.

 

Gương mặt trắng nõn của cô ánh nến trông đặc biệt kỳ dị: "Trời đất bao la, ăn là lớn nhất, ăn cơm . Hơn nữa dù kẻ địch đến cũng cần các tay, chúng đ.á.n.h ."

 

" đúng đúng, ăn cơm, ăn cơm !" Lão trọc Minh lao về phía tấm khăn trải bàn, nước miếng sắp chảy tới nơi.

 

Cố Quyên Nhĩ vội túm cổ áo ông , bưng một đĩa thức ăn bàn, kéo sang phòng bên cạnh: "Ông đừng vội, chuyện cần bàn với ông."

 

Con gái và con rể đang hẹn hò, ông già độc như ông xen gì? thắp nến ở đây , cần cái đầu của ông tới chiếu sáng nữa ? Cái bóng đèn to như , nhất là nên dắt .

 

Cố Quyên Nhĩ liếc mắt Đại Tuyết Tuyết.

 

Mắt cô đảo một vòng, cao giọng gọi: "Tuyết Tuyết, bưng thêm một đĩa thức ăn qua cho lão hòa thượng ."

 

"Vâng ạ!" Đại Tuyết Tuyết gặm một cái đùi gà, bưng thêm một đĩa thức ăn qua.

 

Lần , cô bé nữa.

 

"Cố thí chủ, thất vọng về cô quá! Sao cô biến thành ch.ó săn của tư bản, vì để lấy lòng kim chủ mà cho chúng cùng bàn ăn cơm thế !" Lão trọc Minh đống thức ăn khăn trải của Cố Tuyên Kiều và Sở Thiên Khuyết qua khe cửa, lòng đau như cắt.

 

"Ông thì cái gì!" Cố Quyên Nhĩ gặm đùi gà, xổm trộm qua khe cửa: "Người là thanh niên đang yêu , ông lù lù ở đó thì thể thống gì?"

 

Lão trọc Minh ngẩn , Hàn Tuyết Như bên cạnh cũng hăng hái hẳn lên.

 

Cô bé hào hứng bằng giọng non nớt: "Cháu bảo mà, cháu nhầm , chú Sở cứ dì Kiều mãi, còn bảo thích!"

 

Lão trọc Minh nhét một viên sủi cảo miệng, ghé sát : "Cho xem với."

 

Trong lòng ông chút lấn cấn.

 

Vận đào hoa của Cố thí chủ đúng là quá .

 

Lần thuyền gã Tạ Lợi, ngày nào cũng liếc mắt đưa tình với cô .

 

Bây giờ đến cả Sở thí chủ cũng để ý cô .

 

Mấy đàn ông mà tụ một chỗ thì chẳng là tu la tràng ?

 

Chậc, nghĩ cũng thấy đáng mong đợi phết.

 

Ba cái đầu chụm , lén lén lút lút trộm hẹn hò.

 

...

 

Trong phòng chỉ còn Cố Tuyên Kiều và Sở Thiên Khuyết, nhưng khí hề ngượng ngùng chút nào.

 

Hai đều tâm lý vững vàng, đối diện , chậm rãi ăn cơm.

 

Dáng vẻ nào cũng thanh lịch.

 

Cảnh tượng khiến ba Cố Quyên Nhĩ bất giác giơ ngón út lên.

 

"Họ định ?" Cố Tuyên Kiều uống một ngụm nước trái cây, liếc khe hở ở phòng bên cạnh.

 

Ánh sáng tối, nhưng cô thể trong đêm, bóng dáng ba cái đầu hiện lên vô cùng rõ ràng.

 

Sở Thiên Khuyết đoán , nhưng gì.

 

Anh và Cố Tuyên Kiều?

 

Đùa kiểu gì !

 

Không dây dưa chủ đề , Sở Thiên Khuyết bèn lảng sang chuyện khác: "Sau trận tuyết lở, cô nhảy xuống gặp chuyện gì? Sao trở thành Lang Vương mới?"

 

Ánh mắt Cố Tuyên Kiều tối , dường như nghĩ đến điều gì đó.

Loading...