Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 115: Hú! Trứng vàng to ghê
Cập nhật lúc: 2025-10-17 05:35:05
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Phụt..." Cố Quyên Nhĩ nhịn bật .
Cố Tuyên Kiều cũng : "Nói như , Sở Thiên Khuyết và Lý Chính bây giờ cũng đen sì ?"
Hèn chi.
Cô cướp Cố đại sư về nhà , mà bên Sở Thiên Khuyết cũng động tĩnh gì. Hóa , giờ còn mặt mũi gặp khác.
Cố Quyên Nhĩ càng thêm ngông cuồng. Cứ nghĩ đến hai đó là cô nhịn .
Không !
Không thể lãng phí thời gian ở đây.
Cố Quyên Nhĩ lau nước mắt, nghiêm túc : "Địa cung quá lớn, chúng chia hai đường. và Kiều Kiều một đường, còn Lão Trọc Minh thì mang theo An Mộng và Đại Tuyết Tuyết một đường."
Lão trọc Minh đối phó với ma quỷ yêu quái thì thành vấn đề, nhưng đ.á.n.h với bình thường thì xuống tay . Nếu gặp kẻ , sẽ giao cho An Mộng và Tuyết cơ bắp. Ba sẽ bổ sung cho .
Cố Quyên Nhĩ phân phát mấy lá bùa chú, thể tạm thời ẩn giấu khí tức , Chu Thiên Đại Trận phát hiện.
Lần trận là để điều tra ai lập nên Chu Thiên Nghịch Chuyển Đại Trận, và tại lập nó.
Vừa bước qua cửa lớn, lối chia thành hai ngả trái và . Cố Quyên Nhĩ chọn bên , Lão trọc Minh dẫn ba bên trái.
Khoảnh khắc bước địa cung, Cố Quyên Nhĩ ngửi thấy một mùi vị lành.
Mùi cô từng ngửi thấy.
Trên Đảo Ác Ma.
Trên bọn Nhân Tiêu đó.
Cố Quyên Nhĩ cau mày thật chặt, tâm trạng càng thêm nặng nề.
Tại ở đây xuất hiện khí tức của Nhân Tiêu?
Lẽ nào Nhân Tiêu Đảo Ác Ma là bắt nguồn từ nơi ?
Cô cứ nghĩ là do Hoàng thất Tản Lợi Tư giở trò.
"Cố đại sư, đó là gì thế?" Cố Tuyên Kiều chỉ góc tường, nơi mấy vật tròn tròn màu trắng, to bằng quả bóng bàn chất đống. Bề mặt mỗi quả trứng trong suốt, phát ánh sáng mờ nhạt.
Cố Quyên Nhĩ qua, giới thiệu: "Phù Ngọc Kim Thiền Tử, một loại côn trùng thể chui cơ thể , khống chế tâm trí."
Cố Tuyên Kiều kinh hãi biến sắc, né xa mấy quả trứng bóng bàn .
"Đừng sợ." Cố Quyên Nhĩ tiến lên nhặt lấy một ít, nhét túi quần : "Trứng màu trắng là trứng c.h.ế.t, nở Phù Ngọc Kim Thiền Tử . Trứng thụ tinh sẽ giống như màu vàng kim, bên trong mới là Phù Ngọc Kim Thiền Tử. Mà trứng c.h.ế.t ... mùi vị khá ngon, so với trứng gà còn béo hơn nhiều!"
Phù Ngọc Kim Thiền Tử hiếm gặp ngay cả trong Giới Tu Chân.
Loại côn trùng thể thuần hóa, hữu dụng để đối phó với tu sĩ cấp Kim Đan. Bản cấu trúc cơ thể của nó cũng bền, thể dùng để luyện khí.
Cố Tuyên Kiều vẫn thấy lạnh sống lưng: "Nhiều trứng c.h.ế.t như , ở đây bao nhiêu Phù Ngọc Kim Thiền Tử chứ?"
"Yên tâm, Phù Ngọc Kim Thiền Tử dễ thụ tinh . Một cặp đực cái sinh sản cả đời, thể đẻ hàng vạn trứng c.h.ế.t, nhưng lượng thụ tinh thực sự thể chỉ vài trăm con thôi." Tỷ lệ là lớn .
Cố Tuyên Kiều thở phào nhẹ nhõm, tò mò hỏi: "Cố đại sư, nếu thật sự gặp Phù Ngọc Kim Thiền Tử thì ?"
"Phù Ngọc Kim Thiền Tử sợ Dương Mộc, cành đào ở đây, cô thấy thì cầm lấy mà quất mạnh." Cố Quyên Nhĩ thò tay quần đùi của , lôi một nắm cành đào.
Cảm giác thô ráp của cành cây khiến Cố Tuyên Kiều câm nín.
Cố đại sư , cái gì cũng nhét quần.
Cô cảm thán: "Giờ mà cô lôi cả gà thì cũng thấy ngạc nhiên ."
"À? Cái thì thật sự ." Cố Quyên Nhĩ ngượng ngùng : "Ra ngoài vội quá, quên cho ."
Cố Tuyên Kiều dở dở . Cô thật sự định nhét gà đấy ! Đâu cắm trại.
Cố Quyên Nhĩ khi nhét xong trứng Phù Ngọc Kim Thiền Tử, tiếp tục về phía .
Cấu trúc địa cung giống như một mê cung, quá nhiều bức tường. Đến mỗi ngã rẽ, Cố Quyên Nhĩ đều bấm đốt ngón tay tính toán mới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-115-hu-trung-vang-to-ghe.html.]
Đột nhiên, phía vang lên tiếng sột soạt.
Âm thanh đó khiến đau răng, như móng tay cào bảng đen, ken két khó chịu khắp .
Cố Quyên Nhĩ phóng thần thức , thấy vài con Nhân Tiêu đang bò tường, hướng về phía họ.
Cô giấu tay lưng, các đầu ngón tay xoay nhẹ, dây leo màu đỏ lặng lẽ chui xuống đất, âm thầm tiến gần đến mấy con Nhân Tiêu đó.
Ngay khi chúng nhảy vọt lên, định tay với Cố Quyên Nhĩ và Cố Tuyên Kiều.
Dây leo đỏ vọt lên khỏi mặt đất, quấn chặt lấy chân chúng, kéo góc khuất.
Cành lá dây leo hóa thành gai nhọn, đ.â.m mạnh cơ thể Nhân Tiêu, hút sạch chúng như hấp thụ dinh dưỡng.
"Ơ?" Cố Tuyên Kiều đang thì dừng .
Cô nghi hoặc về phía , hình như thấy tiếng vật thể rơi xuống đất. lưng chỉ bức tường trơ trọi.
"Đi nhanh thôi, sắp khỏi mê cung ." Cố Quyên Nhĩ nắm tay cô, bước chân ngừng.
Ở bên cô dẫn đường, gần như thông suốt trở ngại.
...
Còn bên , Lão trọc Minh và đồng đội thì may mắn như .
Vừa bước địa cung, ba gặp Nhân Tiêu. Tốc độ chúng cực nhanh, đuổi ba cha gọi .
An Mộng "xoẹt" một cái rút kiếm mềm từ đáy quần của , nhào về phía Lão trọc Minh: "Nhanh, nhanh cho máu!"
Chỉ thấy tiếng "bộp", An Mộng đ.â.m sầm tường, đầu sưng vù một cục.
Một hàng răng tách trong bóng tối ngay bên cạnh: " ở đây ."
An Mộng bất chấp đầu choáng váng, giơ kiếm bò về phía ông : "Máu, cho máu!"
"Lão nạp tự !" Lão trọc Minh kinh hoàng thanh kiếm trong tay An Mộng. Trong đầu ông là nỗi sợ hãi khi Cố Quyên Nhĩ đ.â.m đến biến thành vòi sen nhỏ.
Ông c.ắ.n nát ngón tay, vẽ một đạo lên ấn đường của , đó vẽ cho An Mộng và Hàn Tuyết Như.
An Mộng lo lắng nắm c.h.ặ.t t.a.y ông , cố sức nặn thêm một ít, quệt lên quần áo: "Ông keo kiệt quá, nhiêu đây đủ?"
"Đủ ! Đủ ! Cô đan dược, lão nạp mất m.á.u quá nhiều, cô cõng ngoài ?" Lão trọc Minh xót xa hết sức, vội vàng rụt tay đưa miệng mút.
Nuốt , thể lãng phí.
Chỉ thấy mấy con Nhân Tiêu , ngay lúc ngửi thấy mùi m.á.u tươi, đều dừng tại chỗ, nôn khan liên tục.
Cảnh tượng khiến Lão trọc Minh mặt mày đen .
Này, đây là cái phản ứng gì ? Người tưởng m.á.u thiu.
Mặc dù tức mắng , nhưng dù mấy con Nhân Tiêu đó còn đuổi nữa, chỉ khinh bỉ nhổ nước bọt về phía ba từ xa.
Lão trọc Minh vẻ mặt xui xẻo: "Đi thôi."
Để tránh đêm dài lắm mộng, ba vội vàng chọn một hướng mà chạy.
Lúc qua góc cua, Lão trọc Minh thắng gấp. Ông dừng quá đột ngột, Hàn Tuyết Như kịp phản ứng, đ.â.m thẳng ông bay .
"A——!" Lão trọc Minh kêu t.h.ả.m thiết, đ.â.m thẳng tường, lún sâu trong đó.
An Mộng hồn xiêu phách lạc, lùi hai bước. Sau suýt kẹt nổ trong xe , giờ cô chú ý đến cách an với Hàn Tuyết Như.
Lão trọc Minh khó khăn rút , lau vệt m.á.u mặt, quệt lên áo.
Ông hớn hở chạy tới chỗ bức tường, thò tay một cái lỗ nhỏ.
An Mộng nghi hoặc tiến gần: "Cái gì ?"
"Hàng !" Lời dứt, Lão trọc Minh rút tay , đưa cho hai xem.
Mắt An Mộng tròn xoe: "Hú! Trứng vàng to ghê!"