Nói thật, lẽ do tiểu thuyết nhiều, cô kể chuyện hồn, tình tiết chặt chẽ, nhấn nhá hợp lý, đầy sức cuốn hút. Lộ Tranh thậm chí còn thể tưởng tượng cảnh tượng lúc đó: giọng điệu của cô, phản ứng của những khác, sắc mặt của vợ chồng Hướng Quân Minh...
Bảo cô đắc ý đến thế.
May mà lo lắng một trận , cuối cùng cũng là hữu kinh vô hiểm.
"Nếu những lá bùa đó tác dụng, sẽ đưa cô thêm một ít." Anh nhẹ giọng , dường như cuối cùng cũng thể yên tâm. Sau đó, hỏi tiếp, "Không Hướng tiểu thư dự định gì tiếp theo?"
Hướng Tình đáp, "Trước mắt tìm một chỗ ở tạm , đó chờ xem bọn họ định gì."
Nếu Hướng Quân Minh thể dừng tay dễ dàng, thì là Hướng Quân Minh. Nếu ông chịu từ bỏ, trong tình huống trận pháp phá vỡ, ông bắt buộc nhanh chóng đoạt lấy vận khí của cô trong thời gian ngắn nhất, vì ông sẽ đợi quá lâu.
Trước khi giải quyết xong chuyện , cô tạm thời kế hoạch gì cho tương lai, cũng tâm trạng nghĩ đến những chuyện đó.
Lộ Tranh trầm ngâm một lát , "Nếu Hướng tiểu thư ngại, một căn nhà trống, thể cho cô tạm thời ở đó."
"Hả?" Hướng Tình hứng thú .
Không hiểu , Lộ Tranh chút bối rối, liền đầu , giả vờ chăm chú tựa ghế mặt, "Dù chúng đạt thỏa thuận hợp tác, nhưng thể giúp cô bao nhiêu e rằng cũng bằng những gì cô sắp giúp , nên đành thể hiện thành ý bằng những việc nhỏ nhặt như thế ."
Hướng Tình suy nghĩ một chút, cảm thấy dù hai cũng liên minh, sớm muộn gì Lộ Tranh cũng sẽ xuất hiện mặt , thì chuyện liên lụy cũng chẳng quan trọng nữa. Nếu , nhận chút thiện ý cũng gì là thể.
Cô gật đầu, "Nếu quá phiền phức thì khách sáo nữa."
"Không phiền." Lộ Tranh đáp, "Nhà sẵn, dọn dẹp thường xuyên, thể dọn ở ngay."
Vừa , hạ vách ngăn trong xe xuống, với tài xế phía , "Đi đến biệt thự Thủy Ngạn."
"Biệt thự Thủy Ngạn?" Hướng Tình sống ở thế giới một thời gian, trong lúc tổng hợp cốt truyện nguyên tác cũng tìm hiểu về phong tục và địa lý nơi đây, đương nhiên cô đó là khu biệt thự dành cho giới quyền quý lâu đời ở Diệp thành.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-gap-du-hoa-lanh/chuong-35.html.]
Lộ Tranh sống ở đó thì gì lạ, nhưng sẽ cho cô ở một căn nhà trống ?
Có lẽ hiểu nhầm ý của cô, Lộ Tranh liền lên tiếng trấn an, "Yên tâm, dù là biệt thự, cô cũng cần tự dọn dẹp ."
"Hả?" Hướng Tình đờ , câu ý gì ?
Cô quên chuyện liên quan đến câu , Lộ Tranh bất giác cảm thấy lúng túng, trong phút chốc gì để cứu vãn tình thế. Rõ ràng chiếc xe rộng rãi là thế, mà bỗng dưng cảm giác chật chội lạ thường. Thậm chí, nhiệt độ trong xe dường như cũng cao, tai đột nhiên nóng lên.
Chiếc cổ áo sơ mi luôn cài đến tận nút cuối cùng, giờ phút bỗng trở nên gò bó, khiến chút khó thở.
May mắn , Hướng Tình quá nhiều dịp tiếp xúc với Lộ Tranh, nhưng cô cũng ráng lục trí nhớ một hồi lâu, cuối cùng cũng nhớ nguồn gốc của câu —trong công viên chủ đề ở Tây Sơn, lúc gặp Lộ Tranh, cô từng trêu chọc khoe khoang, lấy chuyện biệt thự khó dọn dẹp ví dụ.
"Cho nên đang khoe khoang ?" Cô bừng tỉnh, như hiểu điều gì.
Lộ Tranh bất lực đưa tay che mặt, "... chỉ đang đùa với cô thôi, Hướng tiểu thư."
Khi xe đến biệt thự Thủy Ngạn, trợ lý sinh hoạt của Lộ Tranh là Tiểu Trương sắp xếp nhà cửa một nữa.
Vì Lộ Tranh dặn rằng sẽ đến ở, nên tất cả chuẩn sẵn. Công việc chủ yếu chỉ là bật các thiết hỗ trợ tiện nghi, mới bộ chăn ga gối đệm, bổ sung đồ dùng sinh hoạt, chất đầy tủ lạnh bằng thực phẩm tươi mới, và bày biện thêm cây xanh cùng hoa tươi ở những góc phù hợp để tăng phần ấm cúng.
Mọi thứ đều chuyển từ bên nhà của Lộ Tranh sang, nhân lực cũng điều động từ đó, nên việc sắp xếp khá thuận tiện.
Thế nhưng, chính vì sự chuẩn chu đáo mà nhân viên nhà họ Lộ khỏi hiếu kỳ, rốt cuộc vị khách quý nào thể khiến chủ nhân căn dặn kỹ lưỡng như ? Nhìn cách bày trí và chuẩn trong nhà, hiển nhiên đây là khách nữ, điều càng khiến họ kinh ngạc, đây là đầu tiên trong lịch sử chuyện như xảy .
Vậy nên, khi Hướng Tình mở cửa xe bước xuống, cảnh tượng đầu tiên cô thấy chính là hàng ngũ nhân viên ngay ngắn hai bên cổng để chào đón cô.
"Chuyện ..." Cô đặt một chân xuống xe, nhưng khi cúi đầu thấy đôi dép lê sặc sỡ chân , cô nhịn mà co chân , "Có long trọng quá ?"
Cô sang Lộ Tranh, ánh mắt cô rõ ràng đang : Không ngờ thích những thứ đấy!