Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-10-30 23:45:44
Lượt xem: 141
Đường Noãn cong mắt, ngẩng đầu quét qua các loại cúp trưng bày trong giá sách: đàn dương cầm, cờ vây, diễn thuyết cùng với đủ cuộc thi và học bổng...
"Chậc, nói thật cũng không ai tin...”
Đường Noãn cười tự giễu, cũng không trách được người ta, ba mẹ ruột của cô còn không tin thì làm sao đòi hỏi người ngoài tin tưởng được?
Sau khi thu dọn và tắm rửa xong, Đường Noãn quăng mình xuống giường điều chỉnh lại múi giờ, có điều không biết có phải vì mới về nên chưa quen hay không, cô có phần không ngủ được.
Đang tính mở nhạc ru ngủ thì điện thoại reo lên, nhìn tên hiển thị trên màn hình, là chồng chưa cưới của cô.
“Đường Noãn.”
Giọng nói của người đàn ông trong điện thoại giống như con người của anh, mặc dù trầm thấp và từ tính, nhưng lại lạnh lùng tự phụ.
Đường Noãn đã sớm quen với giọng nói này rồi, trong ba năm cô ở nước ngoài, tuần nào cũng nghe được một lần.
“Anh Thù Yến.”
Cô ngoan ngoãn trả lời.
Người bên kia rõ ràng còn đang bận rộn, nói chuyện cũng ngắn gọn đi thẳng vào vấn đề: “Về rồi? Sao không báo trước?”
Đường Noãn cười nói: “Tôi nghe trợ lý Văn nói, gần đây anh đi công tác nên không quấy rầy, dù sao cũng phải về nhà trước.”
Diệp Thù Yến cũng không nhiều lời: “Ừ, ngày mai tôi kêu trợ lý Văn đến đón em, thích cái gì thì tự chọn.”
Đường Noãn tươi cười hớn hở, cực kỳ thích phương pháp an ủi này của anh: "Cảm ơn anh Thù Yến.”
Diệp Thù Yến cũng đã quen với việc này, tiếp tục nói: “Tuần sau, nhà họ Giang có tổ chức tiệc sinh nhật, em đi cùng với tôi, có khả năng phải tới hôm đó tôi mới về được, nên quà và lễ phục chính em cũng tự lựa đi nhé.”
“Được, anh yên tâm đi.”
“Ừ, nghỉ ngơi cho tốt.”
Nói xong là cúp máy ngay, cũng không hàn huyên gì thêm, tâm trạng Đường Noãn cũng không tệ.
Thực ra, cô không ngờ Diệp Thù Yến sẽ làm đến mức này.
Năm đó hai người đính hôn, quả thực là không có tình cảm gì với nhau, thậm chí ba năm trôi qua, cũng vẫn xa lạ như cũ.
Bọn họ đính hôn với nhau là theo nhu cầu, ngay từ đầu Diệp Thù Yến đã nói thẳng rằng anh sẽ không yêu đương, chỉ cần cô ngoan ngoãn nghe lời, thể diện nên cho, anh đều sẽ cho cô.
Đương nhiên Đường Noãn sẽ không vượt qua quy củ, cô đến với anh chỉ là để bản thân thoát khỏi vòng xoáy của nhà họ Đường, sống một cuộc đời thoải mái tự do.
Về tình yêu, Đường Noãn khịt mũi, người khôn ngoan không dính vào yêu đương, những kẻ rơi vào lưới tình đều sẽ thương tích đầy mình.
Nhìn xung quanh, có mấy người có kết cục tốt đẹp khi được gả cho người mình yêu chứ? Cuối cùng những người không có tình yêu, ai cũng sống tự do thoải mái.
Nói đâu xa, chính là mẹ cô, lúc ba cô đưa Đường Dị trở về, một tiểu thư danh gia vọng tộc lập tức biến thành một người đàn bà chanh chua vô lý, nhưng mà giờ bà ta đang nắm giữ cổ phần của nhà họ Đường, ba Đường không dám dễ dàng chọc giận bà ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-6.html.]
Vì vậy, từ khi còn nhỏ Đường Noãn đã biết rằng lợi ích là mối quan hệ bền chặt và ổn định nhất trên thế giới.
Không có kỳ vọng dư thừa, trả giá và hồi báo tương đương với nhau, thật tốt biết bao.
Có điều lúc đầu cô cho rằng cái thể diện mà Diệp Thù Yến nói là thể diện trước mặt người ngoài, dù sao thì trạng thái công tác của anh cô biết rất rõ, hôm nào anh cũng chỉ hận không có 48 giờ để làm việc.
Nhưng không ngờ, cái anh nói tới là chỉ những việc mà một người chồng chưa cưới nên làm.
Mỗi tuần một cuộc điện thoại, dù chỉ là nửa phút, tặng quà, hoa tươi vào sinh nhật và ngày lễ hàng năm. Giống như lần này, quà tốt nghiệp, lời hỏi thăm ân cần sau khi về nước.
Ngay cả khi đó là làm cho có hình thức, thì anh cũng là người chồng chưa cưới xứng chức nhất.
Đường Noãn rất thích trạng thái này, có thể cô chỉ là một phần trong sự sắp xếp của anh, nhưng nó cũng chứng tỏ rằng chỉ cần cô còn giá trị và anh là người có trách nhiệm, cô có thể vẫn được thu hoạch phần hồi báo này.
Rất khiến người ta an tâm.
Sau cuộc điện thoại này, Đường Noãn ngủ thiếp đi, một giấc mơ cũng không mơ được, thẳng đến nửa đêm cô bị điện thoại đánh thức.
“Erica! Buổi triển lắm hệ thống quản lý khách sạn thông minh mới của chúng ta diễn ra rất suôn sẻ!” Đường Noãn vô thức nhắm mắt lại, kéo điện thoại ra xa để né những tiếng la hét phấn khích.
Tuy nhiên, giọng nói của bên kia vẫn truyền đến rõ ràng: “Trước mắt đã nhận được sự ý định mua hàng của khách sạn Smail và Candy rồi, thông tin về hai khách sạn đã gửi đến email của cô. Vui lòng bỏ chút thời gian xem qua và cho chúng tôi biết khung thiết kế.”
“Ngay sau khi ký được một đơn hàng, chúng ta có thể bắt đầu kiếm tiền rồi.”
Đường Noãn bất giác nở nụ cười trên môi, cầm điện thoại lên kẹp giữa hai tai, đi đến bàn sách mở máy tính lên: “Được, tôi sẽ mau chóng chuẩn bị.”
Đối tác tiếp tục nói: “Ồ, đúng rồi, ngoài đơn đặt hàng của khách sạn, còn có chuyện huy động vốn, có mấy công ty đầu tư liên lạc với chúng ta.”
“Vốn đầu tư của chúng ta rất căng thẳng, vừa may là hệ thống cốt lõi cũng đã hoàn thiện, vì vậy chúng ta có thể đòi hỏi điều kiện tốt hơn một chút.”
Nói đến đây, giọng điệu của đối tác có chút nghiêm túc: “Bất kể cô chuẩn bị hệ thống cốt lõi này cho ai, chúng ta đều phải huy động vốn, cô cũng biết rằng việc phát triển chương trình tốn rất nhiều tiền, nếu chúng ta cứ tiếp tục không có vốn, tháng sau nhóm của chúng ta sẽ phải giải tán.”
Đường Noãn nhấp vào thông tin công ty đầu tư do bên kia gửi đến, khi nhìn thấy danh sách có khoản đầu tư của Diệp Thị, cô cười một cái, xem ra có vẻ Diệp Thù Yến khá thích món quà này của cô.
“Được rồi, tôi biết rồi, chậm nhất là nửa tháng sau tôi sẽ cho câu trả lời chắc chắn, lát nữa tôi sẽ gửi thêm một khoản tiền.”
Đối tác lập tức vui mừng: “Cảm giác có kim chủ thật tuyệt!”
Cúp điện thoại, Đường Noãn mở phần mềm giao dịch cổ phiếu, cổ phiếu gạo còn chưa dừng, cô bán sạch hai phần cổ phiếu cuối cùng, rồi chuyển tiền vào tài khoản tài chính của công ty.
Lần này, cô thật sự nghèo rớt mồng tơi.
Tuy nhiên hẳn là sẽ có phần hồi báo không tệ, Đường Noãn nhìn email mỉm cười, mặc dù Diệp Thù Yến là người khá nghiêm khắc và bất cận nhân tình, nhưng đối với đồ vật có giá trị anh vẫn rất hào phóng.
Coi như là một chút báo đáp cho việc anh đã làm chỗ dựa cho cô nhiều năm qua.
Đường Noãn ngủ không được nên tiếp tục phân loại tài liệu, cho đến khi sắc trời trở nên trắng tinh, cơn buồn ngủ mới ập đến.
Kết quả là chưa ngủ được bao nhiêu phút, cô đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Quý Vân gào lên, b.ắ.n một tràng như tiếng pháo nổ: “Thân ái, cậu đã bị lộ tẩy bí mật rồi, căn bản Diệp đại thiếu không ở Yến Thành.”