Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 35
Cập nhật lúc: 2024-11-02 15:12:40
Lượt xem: 93
Sau khi ăn xong uống trà, trợ lý Văn đưa văn kiện tới cho Diệp Thù Yến.
[Chuyện này có nên thông báo sớm cho Diệp tổng không nhỉ, rốt cuộc là mẹ quan trọng hay vợ quan trọng? Vì sao vấn đề khó khăn của Diệp tổng lại để cho tiểu trợ lý đáng thương như mình tới quyết định chứ... ]
Diệp Thù Yến nghe tiếng lòng rối rắm sụp đổ này, ngẩng đầu nhìn trợ lý Văn, lạnh nhạt hỏi: “Bên phía Đường Noãn có chuyện gì không?”
Bà Giang và Đặng Quỳnh nghe vậy đều im lặng, Giang Miểu cắn môiu khổ sở nhìn anh.
Diệp Thù Yến tựa hồ hoàn toàn không nhận ra bầu không khí đã thay đổi, trợ lý Văn lại càng bình tĩnh, mở liên kết weibo ra, đưa điện thoại di động cho anh xem.
Diệp Thù Yến nhìn tin tức trên đó, nhíu mày, nhàn nhạt liếc Giang Miểu một cái, trong ánh mặt hiện rõ vẻ không vui. Sắc mặt Giang Miểu trắng bệch, tựa hồ hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, trợ lý Văn tri kỷ giải thích: “Có người ở sân bay chụp được cảnh cô và bà chủ đứng đón Diệp tổng.”
“Vậy thì có cái gì?”
Đặng Quỳnh vừa cầm điện thoại di động lướt weibo vừa oán trách nói với Diệp Thù Yến: “Chỉ là chụp tấm ảnh, chứ đâu có làm cái gì không thể để người khác biết, con đó, cả ngày chỉ biết lạnh mặt hù dọa người ” ta...
Nói xong kéo tay Giang Miểu nói: “Cháu đừng để trong lòng, nó đáng ghét như vậy đấy.”
Giang Miểu thoáng thở phào nhẹ nhõm, xin lỗi Đặng Quỳnh: “Dì à, thật ngại quá, gần đây có nhiều chó săn theo dõi cháu, đáng ra cháu nên cẩn thận một chút, bây giờ cháu sẽ liên lạc với bọn họ xóa hot search ngay.”
[Dù sao cũng đã lên men lâu vậy rồi, nhiệt độ nên có cũng đã có… Tóm lại chúng ta đã được ship với nhau, dù anh ấy có tức giận, cũng không đến mức hủy hoại giấc mộng sự nghiệp của mình.]
Diệp Thù Yến nhìn cô ta thản nhiên nói: “Không cần.”
Dứt lời đứng dậy chuẩn bị rời đi. Đặng Quỳnh nhíu mày: “Con đi đâu đấy?”
Diệp Thù Yến nói: “Về nhà, ngày mai là đại thọ của bà nội, con phải trở về chuẩn bị.”
Đặng Quỳnh cau mày nói: “Con không về nhà ông ngoại với mẹ sao?”
Diệp Thù Yến nói: “Chờ xong thọ yến đã, ngày mai tương đối bận rộn, con còn phải đón Đường Noãn.”
Nói xong cũng không đợi bọn họ nói gì thêm, lập tức rời đi.
Giang Miểu cắn chặt môi, Đặng Quỳnh đau lòng an ủi...... Bên này ra trợ lý Văn nói: “Lúc này mà xóa hot search, sợ là sẽ kích thích dục vọng tìm kiếm của cư dân mạng.”
Diệp Thù Yến nói: “Không cần xóa hot search, dùng chân tướng để gạt bỏ nó sẽ mang lại hiệu quả vừa nhanh vừa tốt hơn, hơn nữa thừa dịp nhiệt độ lần này, tuyên truyền một vài hạng mục công ty đi.”
Trợ lý Văn lập tức ngầm hiểu: “Được.”
Xem ra Diệp tổng vẫn rất thích cô Đường.
Diệp Thù Yến nhìn anh ấy một cái, chỉ cảm thấy tâm mệt mỏi, sao anh không biết trợ lý của anh nhiều chuyện vậy nhỉ, rõ ràng chuyện này có lợi với công ty hơn.
Xe đi ngang qua một cửa hàng hoa, trợ lý Văn dừng lại. Diệp Thù Yến hỏi: “Chuyện gì?”
Trợ lý Văn nói: “Anh tâm thời quyết định quay về chung cư, tôi chưa kịp chuẩn bị hoa tươi.”
Diệp Thù Yến nhớ tới hộp Viagra kia, lạnh lùng nói: “Không cần.”
Không chỉ không có hoa, quà cũng không có.
Lúc Đường Noãn đứng ở cửa nghe Diệp Thù Yến lạnh như băng nói với cô một câu: “Ngày mai mười một giờ tôi tới đón em.”
Sau khi xoay người rời đi, quả thực không hiểu ra sao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-35.html.]
Phải biết rằng dựa theo lệ thường, xảy ra chuyện như thế, nếu Diệp Thù Yến đi công tác bên ngoài, lúc về hiển nhiên sẽ mang một món quà tới trấn an cô, xem như là xin lỗi, dù sao anh cũng đã dính scandal với người phụ nữ khác mà.
Kết quả cô còn chưa tức giận, tự anh đã tức giận rồi.
Người ta nói rằng nếu một người đàn ông tức giận thì đó chính là sự thật.
Đường Noãn thở dài, quả nhiên đàn ông rất thực tế, sắp hủy hôn nên ngay cả mặt mũi cũng không cho… Chậc.
Lại nói tiếp, một câu đó thôi, không gọi điện thoại được sao? Còn cố ý chạy tới hù dọa cô, chẳng lẽ là hôm nay được gặp Giang Miếu, tâm trạng không tốt, cho nên giận cá c.h.é.m thót cô? Chậc! Đồ cặn bã !
Ngoài cửa, trợ lý Văn cảm thấy Diệp tổng đứng mãi ở đây không đi đã đủ kỳ quái rồi, mà lúc này cũng không ai chọc anh nhưng sắc mặt anh lại càng ngày càng lạnh......
Chẳng lẽ là hơi thở của mình quấy rầy đến anh?
Diệp Thù Yến liếc trợ lý Văn một cái: “Về sau không có tình huống đặc biệt, không nên tới gần tôi trong vòng ba mét.”
Trợ lý Văn: . . .. Vì tiền, tôi nhịn! Đêm nay, Đường Noãn ngủ một giấc thật ngon dưỡng đủ tỉnh thần, sáng sớm thức dậy thu dọn makeup, hôm nay là thọ yến, phải đến trước giữa trưa..
Vẫn là hình tượng dịu dàng hiền lành nhu thuận, chỉ có chiếc nhẫn đính hôn cực lớn là được đeo lên tương đối đường hoàng.
Mười một giờ, chuông cửa đúng giờ vang lên, Đường Noãn mở cửa, quả nhiên nhìn thấy Diệp Thù Yến, người đàn ông mặc lễ phục màu xám sắt phác họa dáng người thon dài cao ngất, nơ Ôn Toa thắt chặt ở phía dưới yết hầu, khí chất cấm dục lạnh lùng phối hợp với khuôn mặt tuấn mỹ, quả thực là nhìn thế nào cũng không đủ. Chỉ là khi ánh mắt dừng ở trên ngón tay anh, Đường Noãn không khỏi mím chặt môi mới có thể ngăn mình cười ra tiếng.
Thực ra nhẫn đính hôn của hai người bọn họ là do cô yêu cầu, lúc ấy trợ lý Văn tới hỏi cô thích nhẫn như thế nào, cô nói thích cái nổi bật, kỳ thật bản thân cô không ôm hy vọng gì, dù sao trong cuộc hôn nhân này, cô thuộc bên có ý cầu cạnh người khác. Kết quả ngày đính hôn, Diệp Thù Yến lấy ra một đôi nhẫn cực lớn cực bắt mắt, đeo lên tay anh quả thực không hợp, Đường Noãn từng hoài nghi có phải anh cũng giống như cô không, là muốn chọc tức c.h.ế.t người nhà họ Diệp.
Chỉ là anh vẫn lạnh mặt, căn bản nhìn không ra một chút cảm xúc, Đường Noãn mới cảm thấy có lẽ là do anh hoàn toàn không quan tâm. Nhưng hôm nay bỗng nhiên anh lại đeo nó, cũng không biết là có ý gì, ngại mình đang trong phạm vi ba mét với đối phương, ngay cả nghiêm túc suy nghĩ Đường Noãn cũng không dám làm, chỉ vội vàng gửi tin nhắn cho Quý Vân.
Dù sao hiện giờ anh đeo chiếc nhẫn này là rất có lợi với cô, đến lúc đó lại có việc làm rồi. Lúc xe sắp chạy ra khỏi tiểu khu, Đường Noãn tự nhiên ấn phím mở cửa sổ xe, kết quả không chỉ có cửa sổ của cô động đậy mà cửa sổ bên Diệp Thù Yến cũng hạ xuống...
Đường Noãn hoảng sợ, còn tưởng mình ấn nhầm, vội vàng cúi đầu nhìn ấn phím trên tay mình, không sai mà? Hệ thống xe bị lỗi? Đối diện với ánh mắt của Diệp Thù Yến, cô vội vàng giải thích: “Chỉ là hơi ngộp, muốn hít thở không khí.”
“Thật trùng hợp, tôi cũng vậy.”
Diệp Thù Yến mở miệng, Đường Noãn mới phát hiện tay anh cũng đặt ở trên nút cửa sổ xe. Đường Noãn nháy mắt mấy cái, sao cô lại cảm thấy anh cố ý nhỉ? Hơn nữa lời này làm cho cô không khỏi chột dạ.
Cô cười cười với Diệp Thù Yến, nhưng Diệp Thù Yến chỉ lạnh mặt nhìn cô một cái, rồi nhắm mắt dưỡng thần.
Là cảnh cáo cô sao? Trong lòng Đường Noãn thấp thỏm.
Kệ nó! Dù sao hôm nay cô cũng thả bay bản thân một ngày, thích làm gì thì làm, cửa sổ xe bên phía Diệp Thù Yến hạ xuống rất đúng lúc, chắc chắn ảnh chụp của đám chó săn càng thêm rõ ràng, cô còn lặng lẽ dựa sát vào bên cạnh Diệp Thù Yến.
Diệp Thù Yến dường như không có phát hiện, Đường Noãn khẩn trương pose dáng, hoàn toàn không chú ý tới khóe miệng của đối phương hơi nhếch lên.
Nhà cũ của nhà họ Diệp cũng không xa.
Ông cụ của nhà họ Diệp là người Hoa Kiều về nước sớm nhất, lúc ấy có chính sách ra sức hỗ trợ, lại không thiếu tài chính, ông cụ trở thành thương gia bất động sản lớn nhất trong nước, do vậy chỗ ở của gia đình mình tất nhiên sẽ không tệ.