Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 27
Cập nhật lúc: 2024-10-30 23:53:34
Lượt xem: 117
Giọng điệu như nói với nữ chủ nhân, đừng nói là những người khác, ngay cả Đường Noãn cũng ngơ cả người. Bọn họ đính hôn ba năm, thật ra giữa bọn họ có cảm giác xa cách. Đường Noãn không khỏi nhìn về phía Diệp Thù Yến.
Diệp Thù Yến tự mình thay dép lê, rồi mở tủ giày chuẩn bị lấy cho người khác, lại phát hiện vị trí thuận tiện nhất để lấy trong tủ giày đặt một đôi dép nữ màu vàng nhạt, còn là đồ mới tinh.
Nghĩ đến tiếng lòng của Chu Ba vào sáng nay, biết là anh ta chuẩn bị, Diệp Thù Yến cũng không do dự, trực tiếp lấy dép lê ra đặt trước mặt Đường Noãn, sau đó ý bảo những người khác tự mình lấy dép lê dùng một lần.
Sau đó ngẩng đầu nhìn Đường Noãn còn đang sửng sốt: "Nghĩ cái gì vậy?”
"À, à...”
Đường Noãn lấy tại tỉnh thần, theo bản năng thay đép tê, tại ngại Diệp Thù Yến ở bên cạnh nên cái gì cũng không dám nghĩ, mãi đến khi đi ra ngoài phạm vi ba mét mới nhịn không được trong lòng thét chói tai: [A a, có chuyện gì vậy? ! ! Diệp Thù Yến điên rồi? !]
Diệp Thù Yến dừng lại. [À, đúng rồi, hẳn là vì đang giận Giang Miếu nhỉ, đúng, là vì tức Giang Miếu nên anh ấy mới làm thế, Diệp Thù Yến đúng là một tên đàn ông cặn bã, tên cặn bã đó, tại kéo mình làm bia đỡ đạn... Nhà họ Giang tại chuẩn bị ghi hận mình nữa rồi...”
Dần vượt qua khoảng cách, giọng nói phía sau cũng biến mất, Diệp Thù Yến không nhịn được nghĩ, chẳng lẽ cô còn thiếu chút hận đó sao?
Đợi đến khi thấy sau khi vào nhà, Đường Noãn bước đi mờ mịt một vòng mới tìm được vị trí phòng bếp, Diệp Thù Yến không khỏi híp mắt, hình như cô biết chuyện tương lai, nhưng lại hoàn toàn không quen thuộc với nơi này…Chẳng lẽ tương lai cô không gả cho mình? Nhưng dường như cũng không phải thế, tương lai, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đường Noãn còn không biết Diệp Thù Yến đang yên lặng nghiên cứu cô, sau khi đi vào phòng bếp mới bắt đầu mò mẫm. Tuy rằng đã đính hôn ba năm, nhưng xét trên yêu cầu "nhu thuận nghe lời" ngay từ đầu của Diệp Thù Yến, Đường Noãn chưa từng vượt qua giới hạn, cho nên cho dù cô ở dưới lầu, cũng chưa từng đi lên lần nào.
Còn về phần trong sách, sau khi cô gả cho Diệp Thù Yến ngược lại có sinh hoạt trong căn nhà này rất lâu, vấn đề là cô chỉ là một nữ phụ thần kinh khiến người đọc căm ghét, nên đương nhiên trong sách không có khả năng sẽ miêu tả chi tiết cuộc sống sinh hoạt sau khi kết hôn của cô cùng với Diệp Thù Yến. Cho nên, bản thân cô đối với nơi này, thật sự không hề cảm thấy quen thuộc.
Bình thường Diệp Thù Yến có vẻ như cũng không thích trong nhà có người lạ, Chu Ba chuẩn bị tốt mọi thứ thì tan làm, nơi này cũng không hề có bảo mẫu hay nhân viên công tác tại nhà. Cũng may chỉ vài phút sau, sau khi Diệp Thù Yến sắp xếp xong cho mấy người kia thì đi tới, trực tiếp lấy quả hoa quả đã được đóng gói sẵn trong tủ lạnh ra, sau đó lấy ra một bình nước, bảo Đường Noãn rót vào trong chén.
Đường Noãn bất ngờ: "Dùng cái này mời họ hả?”
Diệp Thù Yến hỏi: "Chả lẽ em muốn pha trà cho bọn họ à?”
Sau đó để cho họ uống trà của cô và mắng cô sao? Trông cô có giống như một đứa ngốc không? Đường Noãn đảo mắt: “Vậy anh bưng nước ra đi, tôi sẽ cắt ít trái cây.”
Là Diệp Thù Yến bưng ra ngoài, có mắng cũng không được mắng cô. Diệp Thù Yến liếc cô một cái, cũng không để ý tới tâm tư nhỏ của cô, tìm mấy cái chén rót đồ uống, rồi bưng khay đi ra ngoài.
Đường Noãn thấy thế thì đột nhiên có chút lo lắng, hiển nhiên Diệp Thù Yến cũng không hoan nghênh bọn họ, nhưng vốn dĩ là do bọn họ thất lễ trước, chắc là cũng không dám nói lý.
Đường Noãn vẫn hơi để ý một chút, quả táo còn cắt hình mấy con thỏ nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-27.html.]
Chờ lúc cô bưng hoa quả đi ra ngoài, nghe thấy Giang Trạm đang nói chuyện công việc với Diệp Thù Yến: "... Hệ thống quản lý thông minh của khách sạn Noãn Dương được đánh giá rất tốt ở Mỹ, không ít người muốn ra tay, tất cả mọi người đều đang tìm người phụ trách thần bí kia...”
Đường Noãn nhướng mày, trợ lý Thẩm coi Giang Miếu là nữ chủ nhân tương lai à? Mật báo cũng nhanh phết nhỉ? Kim Vấn Hạ đắc ý nhìn Đường Noãn một cái, cố ý hỏi Giang Trạm: "Anh Trạm, hai người đều làm hệ thống mạng, không phải bên anh có rất nhiều bạn bè sao? Chắc có thể giúp được anh Diệp nhỉ?”
Giang Trạm bất đắc dĩ cười trước hành vi ngây thơ của cô ta: "Cái gì mà giúp hay không giúp, Diệp đại thiếu sao mà cần anh giúp, chẳng qua là vừa đúng lúc nghe nói tới chuyện này, lại vừa vặn có người quen, tiện tay mà thôi. ”
Tuy rằng nói như vậy, nhưng ý tứ cũng rất rõ ràng, nhà họ Giang có thể dễ dàng giúp Diệp Thù Yến giải quyết vấn đề khó khăn, ngược lại Đường Thắng An, vẻ mặt mờ mịt, sợ là ngay cả bọn họ nói tới hạng mục gì của Diệp thị, ông ta cũng không biết.
Đường Noãn nghe xong lại không nhịn được nở nụ cười, lúc trước còn đau lòng, không ngờ lại có người đến bồi thường cho cô.
Cô quyết định không nói chuyện hệ thống quản lý của Noãn Dương với Diệp Thù Yến nữa, bởi vì bỗng nhiên cô có một ý tưởng tuyệt vời…
Động tác Diệp Thù Yến vốn không quan tâm lại dừng lại một chút, ngẩng đầu nhìn về phía Đường Noãn đang cười giảo hoạt, cô ấy biết hệ thống Noãn Dương?
Lúc Diệp Thù Yến định chăm chú lắng nghe, anh phát hiện ra khoảng cách càng đến gần, tiếng lòng của Đường Noãn đã biến thành những câu như [Anh Thù Yến thật tốt], [Thật tiếc khi mình không thể giúp anh Thù Yến…], [Giang Miểu đê tiện, muốn cướp anh Thù Yến của mình].
Diệp Thù Yến bất giác xoa trán.
Đến đây, Đường Noãn cũng bị chính những suy nghĩ của mình làm nổi da gà, bỏ trái cây xuống, nhìn một vòng rồi bước đến chỗ Diệp Thù Yến ngồi xuống một cách rất tự nhiên. Thật ra cô và Diệp Thù Yến đang ngồi ở hai bên của chiếc ghế sofa ba người, khoảng cách giữa họ không gần lắm, nhưng có lẽ là do đối tượng là Diệp Thù Yến mang lại cảm giác khiến người khác cách xa hàng nghìn dặm, hoặc là những người ngồi phía đối diện kia thực sự nhạy cảm với những gì cô đã nói trước đây, lập tức đều có phản ứng.
Đương nhiên Giang Miểu không dám nói gì, cô ta nhìn chằm chằm vào Diệp Thù Yến, đôi mắt đầy thống khổ và buồn bã, Kim Vấn Hạ đại khái là người được họ đặc biệt tuyển đến để chịu trận, dù sao thì có vài lời bọn họ khó mà nói ra, nhưng những đứa trẻ không hiểu chuyện lại có thể nói ra được. Quả nhiên, lúc này cô ta không thể nhịn được nữa, trực tiếp hỏi: “Đường Noãn, cô định làm vậy để lừa gạt cho qua chuyện cô đẩy chị gái tôi xuống nước sao?”
Đường Thắng An xen vào: “Noãn Noãn, ngày hôm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sau khi con lên thì choáng váng, ốm đau, cứ một mực không nói một lời giải thích.”
Thái độ trong lời nói đã mang ý trách móc rồi: "Chuyện đã xảy ra rồi, trốn cũng không phải cách, tốt nhất là nhân cơ hội này nói cho rõ ràng, đừng làm tổn hại đến hòa khí.”
“Con con có thể đẩy cô Giang được?”
Đường Noãn kinh ngạc nhìn Giang Miểu: “Là chuyện ngoài ý muốn, hôm đó mọi người đều biết con đi đứng không được tốt lắm, lúc đi tới bờ hồ, chân đột nhiên bị trẹo một cái, bị ngã xuống hồ, cô Giang có lòng giúp đỡ nhưng không đủ sức nên đã bị rơi xuống cùng con.”
“Nhưng có điều, tôi thực sự nên nói xin lỗi vì đã làm cô Giang bị ốm.”
Giang Miểu lập tức cắn chặt môi dưới mở to mắt, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được, tựa hồ muốn nói: “Cô đang nói nhảm cái gì vậy?”
Chậc, không hổ danh là diễn viên. Giang Trạm lạnh lùng nói: “Đường Noãn, coi như nể mặt Thù Yến, chúng tôi không định truy cứu bất kỳ trách nhiệm nào về chuyện này. Chỉ cần cô thành thật xin lỗi Miểu Miểu, chuyện này sẽ kết thúc.”
Giọng nói của Đường Noãn cũng lạnh xuống: “Nên xin lỗi tôi cũng đã xin lỗi rồi, nếu như anh Giang cứ muốn đẩy hết tội danh này lên đầu tôi, xin thứ lỗi cho tôi không đồng ý.”