Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 26
Cập nhật lúc: 2024-10-30 23:53:32
Lượt xem: 113
Đường Noãn nản lòng ngã xuống thảm. Căn phòng này lúc trước cô tự mình nhìn chằm chằm cách bài trí, vô cùng thích tới đây, còn nghĩ rằng ít nhất mình có thể ở tại mười mấy năm, kết quả ngay cả nửa tháng cũng chưa tới... Đường Noãn càng nghĩ càng đau lòng, sau khi bán dự án cho Diệp Thù Yến với giá thấp, cô cũng có thể thu hồi phí tốn, nhưng làm tại dự án cũng cần vốn khởi nghiệp, căn chung cư này sợ là không mua được...
Chờ đã! Đường Noãn ngồi bật dậy, dự án này xem như là quà báo đáp Diệp Thù Yến, nhưng có qua cũng phải có lại, chuyện hủy hôn, cô là người bị hại, cho nên không thể thiếu khoản bồi thường được!
Ví dụ như, căn hộ này hoàn toàn có thể là phần bồi thường cho cô... Không, còn phải nhiều hơn nữa.
Đường Noãn vô thức quấn lọn tóc trước ngực, chuyện cô chủ động tặng dự án cũng có thể tăng thiện cảm, Diệp Thù Yến không phải là người keo kiệt, chắc chắn sẽ không bạc đãi cô.
Nhưng mà bồi thường cũng phân ra nhiều loại, bồi thường do trong lòng mang áy náy và bồi thường cho có lệ là khác nhau.
Đường Noãn đảo mắt, quyết định dạo này cô phải làm một người vợ chưa cưới hoàn mỹ, yêu Diệp Thù Yến, toàn tâm toàn ý vì anh!
Tốt nhất là để cho anh hủy hôn áy náy đến khi tăng mức bồi thường lên gấp đôi! Ví dụ như cho chút cổ phần của Diệp thị gì đó... Ha ha ha...
Tâm trạng Đường Noãn vui vẻ gửi tin nhắn cho trợ lý Văn xác nhận lịch trình buổi tối của Diệp Thù Yến. Biết tối nay anh sẽ tan làm về sớm, Đường Noãn mới gửi tin nhắn cho Diệp Thù Yến, nói buổi tối có chuyện quan trọng muốn tìm anh.
Trước hết dùng hạng mục này để tăng thiện cảm đã! Sau khi tin nhắn được gửi đi, đối phương không trả lời, Đường Noãn cũng không nghi ngờ gì, trực tiếp đi tới thư phòng mở máy tính kiểm tra tư liệu của dự án đã chuẩn bị tốt, hơn nữa nhằm vào đọc tâm thuật của Diệp Thù Yến, cô còn luyện diễn thuyết trong lòng: "Diệp Thù Yến, anh có biết không?...”
Kể hết những khó khăn, gian khổ khi làm hạng mục này để đáp lại ý tốt của anh một lần... Đến mức chính cô cũng cảm động phát khóc, trừ phi Diệp Thù Yến không phải là người, nếu không tuyệt đối sẽ không thờ ơ! Lúc này, Đường Noãn cảm thấy, thuật đọc tâm này dùng rất tốt, việc tranh công trở nên đơn giản hơn nhiều.
Bốn giờ chiều, cuối cùng Đường Noãn cũng nhận được tin nhắn trả lời của Diệp Thù Yến, chỉ là một chữ “được” đơn giản, giống như những tin nhắn bên trên, Đường Noãn yên tâm hẳn. Chạng vạng lúc bảy giờ tối, cô nhận được điện thoại của Diệp Thù Yến: “Tôi đang tới tiểu khu rồi, em chờ một chút.”
Vì thế Đường Noãn dọn dẹp lại, nhìn đồng hồ thấy không lệch nhiều lắm, liền mang theo USB chờ ở của thang máy. Toà chung cư này mỗi tầng là một căn hộ, gia đình nào cũng có quyền hạn của cả tầng đó, nhưng hai người Đường Noãn và Diệp Thù Yến có quyền như nhau, chỉ là trước nay Đường Noãn chưa bao giờ đi lên tầng của anh, bình thường nếu có chuyện gì xảy ra cô chỉ cần đợi ở lối vào thang máy để Diệp Thù Yến đi xuống hoặc đi lên là được.
Vì đã có kinh nghiệm vài lần nên Đường Noãn ước lượng thời gian khá chính xác, nhưng lần này đợi rất lâu rồi cũng không thấy thang máy tới. Đường Noãn đang tự hỏi không biết có xảy ra chuyện gì không thì thang máy “Đinh” một tiếng. Ở bên trong ngoài Diệp Thù Yến ra còn có cả Giang Trạm, Giang Miểu, Kim Vấn Hạ và cả Đường Thắng An. Xem ra đúng là gặp phải chuyện bất ngờ.
Lịch trình của Diệp Thù Yến thường kín mít, kể cả có chuyện riêng cũng cần gọi điện để hẹn trước, nhưng nghĩ lại cuộc điện thoại vừa nãy của anh, rõ ràng những người này đều không nằm trong sự xắp xếp. Nhìn vẻ mặt có chút tái nhợt của Giang Miểu, Đường Noãn cười thầm trong lòng, xem ra cô ta thật sự rất lo lắng, còn làm ra chuyện thất lễ như chắn đường người ta thế này.
Cô ta đang to đêm nay cô sẽ “ăn” Diệp Thù Yến sao? Có phải vì cô ta lo rằng tối nay cô sẽ ăn thịt Diệp Thù Yến sao?
Vậy thì ngày hôm nay, cô nhất định phải thể hiện cho tốt! Đường Noãn nở một nụ cười khéo léo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-26.html.]
Mấy người bên trong hiển nhiên không ngờ rằng Diệp Thù Yến sẽ tới đón Đường Noãn, lúc này nhìn thấy cô, Giang Miểu không tự chủ được cắn môi dưới, Kim Vấn Hạ thì tức giận, Giang Trạm lại nhìn cô bằng ánh mắt sâu thẳm, ngược lại là Đường Thắng An vẻ mặt như không ngoài dự đoán, dù sao bọn họ vội vàng tới đây cũng vì nghe nói đêm nay Đường Noãn muốn câu dẫn Diệp Thù Yến. Không gặp mới là không bình thường.
Đường Noãn làm như không thấy những vẻ mặt khác nhau của bọn họ, lấy tư cách là vợ chưa cưới của Diệp Thù Yến tỏ vẻ hào phóng, khéo léo chào hỏi bọn họ, sau đó đoan trang vào trong thang máy đứng cạnh Diệp Thù Yến.
[Lần này tới đây... Chắc chắn mình sẽ trả đũa tại... Rõ ràng là Giang Miếu dùng ảnh chụp dụ mình tới đó... | Đường Noãn nhớ lạihết chuyện ngày hôm đó một lần, bởi vì cô biết, nay cô ta không chỉ người đông thế mạnh, mà cục diện Giang Miễu thiết tập cũng rất tinh diệu, trừ khi có camera hoặc nhân chứng trung fập, nếu không dựa theo lẽ thường mà suy đoán, chuyện này cô hết đường chối cãi. Cô không ngờ cô còn chưa có cơ hội dùng kỹ năng thuật đọc tâm của Diệp Thù Yến để tranh công, mà phải dùng nó để giải oan cho mình trước, chậc, tính ra loại kỹ năng này thuận tiện thật.
[Cô ta gọi điện cho ba mình để tiết lộ thân phận mình sao? Nếu mình thực sự không phải là con gái của nhà họ Đường, mình phải làm gì đây… anh Thù Yến sẽ ly hôn với mình sao…]
Diệp Thù Yến không nói gì cúi đầu nhìn cô, thì ra đây chính là bí mật của cô mà Kim Vấn Hạ muốn nói, chịu thiệt thòi như vậy mà cô lại có thể im lặng không lộ ra bất kỳ biểu cảm gì. Cảm nhận được ánh nhìn của anh, cô lộ ra vẻ mặt oan ức: “Anh Thù Yến, nếu không em không đi lên nữa, chờ khách về xong thì em sẽ lên.”
Cô vừa nói xong, thì đã lên tới tầng hai mươi. Mọi người: …
Kim Vấn Hạ tức giận trừng mắt, đúng là loại đàn bà tâm cơ! Giả bộ cái gì chứ, sao không nói từ nãy đi, tới giờ mới chịu nói. Vẻ mặt Giang Trạm lạnh lùng: “Không cần đâu, dù sao chúng tôi tới đây cũng có việc muốn tìm cô Đường, vậy là bớt việc rồi.”
Đường Noãn nhìn liếc qua hộp quà trên tay bọn họ, cười nói: “Mọi người khách sáo quá, thật ra tôi với anh Thủ Yến bị bệnh như nhau, mọi người hỏi thăm anh ấy là được, anh ấy không có việc gì thì tôi cũng không có việc gì.”
Mấy người Giang Trạm quyết định tạm thời tới chặn người, đương nhiên cũng phải có lý do, mặc dù lấy danh nghĩa là đi thăm bệnh nhân, dù sao mới hôn mê một ngày hôm qua mà hôm nay đã đi làm, lý do này cũng được.
[Ai đến thăm cô! ! ! Đồ không biết xấu hổ! !]
Diệp Thù Yến không khỏi liếc mắt nhìn Đường Noãn một cái, lần đầu tiên anh biết, bản lĩnh khiến người khác tức c.h.ế.t của cô xuất chúng như thế, Kim Vấn Hạ sắp bị cô chọc tức tới nổ tung, âm thanh sắc bén đ.â.m vào đầu khiến anh khó chịu.
Nhưng Đường Noãn còn ngại không đủ, nhìn Giang Miểu nói: “Cô Giang, còn cô thế nào? Nghe nói cô còn bị bệnh hai ngày, chuyện hôm trước tôi thật sự xin lỗi, tôi từng suýt c.h.ế.t đuối, rơi xuống nước sẽ không khống chế được.”
“Không tin cô có thể hỏi ba tôi.”
Cô lại nhìn về phía Đường Thắng An: "Chính vào năm tôi tám tuổi, bị Đường Dị đẩy xuống biển, thiếu chút nữa c.h.ế.t đuối, bác sĩ phải cấp cứu rất lâu.”
Sắc mặt Đường Thắng An không khống chế được trầm xuống...
“~! @#¥%... &*”
Diệp Thù Yến nghe mấy người chửi rủa trong đầu, có chút khâm phục bản lĩnh lôi kéo thù hận của Đường Noãn, vì để đầu óc yên tĩnh, sau khi mở cửa anh trực tiếp bảo Đường Noãn: “Đi chuẩn bị trà bánh cho khách đi.”