Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 226
Cập nhật lúc: 2024-11-23 18:03:39
Lượt xem: 2
Đường Phi trả điện thoại di động lại cho Tạ Phi Triết, cắn răng hỏi: "Ở lầu mãy?”
"Đi theo tôi.”
Tạ Phi Triết xung phong đi trước, ba người còn lại đuổi theo sau.
Đường Noãn đang vui vẻ hát, đột nhiên thay đổi sắc mặt, buột miệng nói: "Tiêu đời!”
Mẹ nó, thì ra cảm giác cách trăm mét đã cảm nhận được sự tồn tại của đối phương lại kỳ diệu như vậy.
Quý Vân nghi ngờ: "Sao thế?”
Đường Noãn vội vàng quay đầu tìm túi xách: "Diệp Thù Yến tới rồi!” "Không được, tớ phải đi toilet trốn một chút, nếu anh ấy tới thì nói mọi người đang đi tăng hai, tớ đã về từ sớm rồi.”
Quý Vân nhìn dáng vẻ bối rối của cô cười nói: "Cậu thấy chưa, kết hôn có cái gì tốt, chơi cũng chơi không thoải mái.”
Đường Noãn cũng bất chấp sự chế giễu của bạn mình, vừa mở cửa đi ra ngoài vừa hùa theo: "Vâng vâng vâng, cậu độc thân, cậu là nhất.”
Cô quay người lại nói chuyện, kết quả xém chút nữa đụng phải một người, cô ngẩng đầu nhìn, ngạc nhiên nói: " Thầy Tiêu?”
Người tới không ngờ lại là Tiêu Tri Vũ, Đường Noãn không khỏi thở phào nhẹ nhõm, may mắn không phải Diệp Thù Yến.
Chỉ là biểu cảm này của Tiêu Tri Vũ... Đường Noãn quay đầu lại nhìn Quý Vân một cái, chỉ thấy người vừa rồi còn cười nhạo cô, đã nhanh chóng bỏ chân xuống ghế, đặt ly rượu lên bàn trà, còn theo bản năng sửa sang lại quần áo một chút, vô cùng ngoan ngoãn.
Đường Noãn: . . . Niềm vui độc thân đâu? Sao trông còn hoảng sợ hơn cả cô?
Đúng rồi, lúc này không phải là thời điểm vui sướng khi người gặp họa, cô còn chẳng lo được cho bản thân mình hơi sức đâu mà để ý tới người khác, phải nhanh chóng chuồn đi, dù sao một trăm mét cũng không xa, sợ là Diệp Thù Yến sẽ lập tức tìm tới. Cô không thể không cắt đứt hai người đang nhìn nhau trước mặt, nói với Tiêu Tri Vũ đối diện: "Thầy Tiêu, làm phiền nhường một chút, tôi đi ra ngoài trước.”
Tiêu Tri Vũ lịch thiệp rời khỏi cửa, Đường Noãn vội vàng xông ra, sau đó... Cô nhìn bốn người đàn ông từ trên thang máy đi xuống, tức khắc kinh hãi, sao lại tới nhiều như vậy! Hơn nữa vẻ mặt kia của Diệp Thù Yến...
Sự thật chứng minh trong tình huống cực kỳ nguy cấp, đầu óc con người thật sự sẽ mất não. Ví dụ như Đường Noãn bây giờ, cô trực tiếp xoay người, đẩy Tiêu Tri Vũ còn đang chắn ở cửa vào, sau đó tự mình theo sát phía sau, rầm một tiếng đóng cửa lại.
Không biết, còn tưởng rằng bị thú dữ gì đó dí theo.
Trơ mắt nhìn cô vào cửa còn không quên mang theo trai đẹp nhóm bốn người "bắt gian”: . . . Bên này Đường Noãn đóng cửa lại, nhìn mọi người trong phòng kinh ngạc nhìn mình, cô cũng kịp phản ứng lại mình đã làm nên trò gì, không khỏi giơ tay che mặt. "Diệp Thù Yến tới rồi?”
Lý Thu Thu không nhịn được cười: "Nhưng cậu cũng làm lố quá đó.”
Đường Noãn buông tay cười với cô ấy: "Cậu vui vẻ cái gì, Đường Phi cũng tìm tới.”
Lại nhìn về phía Đường Nguyệt: "Anh rể em cũng tới!”
Bàn tay đang vuốt bụng của Đường Nguyệt dừng một chút, giả vờ lơ đãng đẩy tất cả chai rượu xung quanh đồ uống của cô ấy sang bên cạnh.
Đường Tinh bị cảnh này chọc cười: "Đây là cái gì? Hiện trường học sinh tiểu học làm việc xấu tập thể bị bắt quả tang?”
Đường Noãn nhìn thấy cô ta ánh mắt sáng lên: "Ừm, Tạ Phi Triết cũng đến đây đấy! Tình huống trước mắt này, là anh ta muốn cầu xin cô, cô có thể lợi dụng ưu thế, bảo anh ta dẫn bọn họ rời đi không?”
Suy nghĩ một chút lại thêm một lợi thế mạnh mẽ: "Anh ta làm không được thì đừng quay lại với anh ta!”
Đường Tinh: . . .
Đây là thứ khốn nạn gì vậy?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-226.html.]
"Cô cảm thấy anh ấy có thể xử lý bọn họ?”
Đường Tinh tàn nhẫn phá vỡ ảo tưởng của mọi người: "Chỉ riêng một Diệp Thù Yến anh ấy cũng không làm được rồi.”
Nói cũng đúng.
Mấy người còn chưa nghĩ ra phải làm sao, cửa phòng đã bị gõ, giọng nói dịu dàng của Diệp Thù Yến truyền vào: "Noãn Noãn, làm gì thế? Mở cửa.”
Ánh mắt Đường Noãn, Đường Tinh, Lý Thu Thu không hẹn mà cùng nhìn về phía Đường Nguyệt.
Cho dù là lúc nào, chị cả đều là người đáng tin cậy nhất của bọn họ.
Mà chị cả cũng không phụ lòng mong đợi của bọn họ, Đường Nguyệt nhìn về phía Quý Vân và Tiêu Tri Vũ, cũng không nói nhảm: "Hai người xảy ra chuyện gì rồi đúng không?”
Tiêu Tri Vũ nhìn Quý Vân, Quý Vân hơi xấu hổ, vội vàng xua tay: "Không có, mọi người hiểu lầm...”
Đường Nguyệt lại trực tiếp cắt ngang lời cô ấy: "Mặc kệ trước kia hoặc sau này hai người thế nào, hiện tại, hai người có chuyện.”
Sau đó Đường Nguyệt nói với ba người minh tinh: "Mọi người cũng là bạn bè của thầy Tiêu phải không?”
Cô ấy thong dong phân công: "Cho nên ba người là bạn bè của thầy Tiêu, chúng tôi là bạn bè của Quý Vân, đến chứng kiến tình yêu của bọn họ, hiểu không?”
Đại khái là khí thế của cô ấy quá mức mạnh mẽ, ba minh tinh đều theo bản năng phục tùng sắp xếp, Đường Noãn Đường Tỉnh và Lý Thu Thu thì không hẹn mà cùng giơ ngón tay cái với Đường Nguyệt.
Đường Noãn vỗ vai Quý Vân nói: "Các chị em, đã đến lúc giúp đỡ bạn bè không tiếc mạng sống!”
Quý Vân: . . . Đây rốt cuộc là loại tình chị em plastic gì? Đám người Diệp Thù Yến canh giữ ở cửa muốn xem các cô có thể đùa giỡn cái gì, Văn Tinh Xuyên đang muốn gõ cửa lần nữa, cửa đã chậm rãi mở ra, Đường Nguyệt ưỡn bụng, một đôi mắt hồ ly cười tủm tỉm đảo qua bốn người, nhỏ nhẹ nói: "Sao các người lại ở chỗ này? Thật là trùng hợp mà...”
Lúc nói câu sau cô nhìn chằm chằm Văn Tinh Xuyên. Mấy người Diệp Thù Yến chỉ thấy Văn Tinh Xuyên vừa rồi còn khí thế hung hăn, bây giờ bỗng nhiên giống như là biến thành một người khác, cười dịu dàng: "Ôi vợ? À, là Diệp Thù Yến tìm Đường Noãn có việc, sốt ruột tìm khắp nơi mà không được nên gọi bọn anh tới giúp, vợ sao em lại ở đây?”
Diệp Thù Yến và Đường Phi, Tạ Phi Triết trừng mắt nhìn anh ấy: "...
Tạ Phi Triết thở dài, trước kia anh ta vẫn nghĩ là Diệp Thù Yến đã đủ chó rồi, so với Văn Tinh Xuyên, quả thực là gặp sư phụ!”Ở bên nhau, ở bên nhau! Ở bên nhau!” Trong phòng bỗng nhiên truyền đến tiếng ồn ào vui vẻ của cả nam lẫn nữ. Lúc này Đường Nguyệt mới lui về phía sau một bước tránh đường, mấy người xô xô đẩy đẩy, Đường Phi già nhất thành thật dẫn đầu, bốn người nối đuôi nhau mà vào.
Mấy người phụ nữ bên trong giả vờ giống như không biết bọn họ tới, tất cả đều kinh ngạc nhìn bọn họ, Lý Thu Thu nhìn Đường Phi: "Sao anh lại ở đây? Đến tìm tôi à?”
Đường Phi vội vàng nói: "Không phải không phải...”
Đường Tinh lạnh lùng nhìn Tạ Phi Triết: "Anh điều tra tôi? Theo dõi tôi?”
Tạ Phi Triết thấy cô ấy tức giận, khí thế vừa rồi mất sạch: "Không có, không có, anh chỉ giúp Diệp Thù Yến tìm người, Diệp Thù Yến gấp gáp tìm Đường Noãn, không ngờ em cũng ở đây, trùng hợp như vậy...”
Diệp Thù Yến: . . . Cái này rốt cuộc ai là chó vậy?
Đường Noãn nhìn Diệp Thù Yến, vẻ mặt đau đớn nói: "Anh Thù Yến, tại sao anh lại tìm em, anh không tin tưởng em đến vậy sao?”
Diệp Thù Yến: . . . Mấy người đàn ông đều không hẹn mà cùng nhìn về phía anh.
Chỉ thấy Diệp Thù Yến lấy trong túi ra một cái hộp trang sức: "Anh chỉ là thấy em đi quá gấp, bỏ quên cái này nên đem tới cho em, đây không phải là quà sinh nhật cho Quý Vân sao?”
Mọi người: . . .
Cao, vẫn là Diệp tổng cao.
Thừa dịp Đường Noãn ngây người, Diệp Thù Yến nhìn về phía Tiêu Tri Vũ và Quý Vân đang lúng túng nói: "Nhưng nếu đúng lúc gặp nhau, bọn anh và Quý Vân cũng là bạn bè, nhân tiện cùng nhau góp vui, không hôn một cái sao?”