Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 200

Cập nhật lúc: 2024-11-22 07:37:09
Lượt xem: 10

Đường Noãn thở dài nhẹ nhõm một hơi, mới phát hiện vừa rồi bản thân còn không dám thở mạnh. Nghĩ lại bộ dạng vừa rồi của Diệp Thù Yến, Đường Noãn không khỏi xấu hổ che mặt: A a a, dâm đãng quá đi!

Nghĩ đến đây cô chợt nhớ đến cái gì đó, vội vàng dừng lại, lặng lẽ ngó đầu ra ngoài, phát hiện Diệp Thù Yến không có ở bên ngoài, ít nhất cũng không phải trong vòng 3 mét, lúc này cô mới nhẹ nhõm thở phào một hơi.

Aiya, thuật đọc tâm của anh thật sự phiền phức quá đi thôi, hại cô mỗi khi ở gần anh, một chút suy nghĩ quá phận cũng không dám nghĩ.

Hiện tại chắc chắn Diệp Thù Yến không có ở đây, cô trở nên bạo gan hơn, cởi váy ra, thưởng thức làn da và vóc dáng của mình, hôm nay cô vừa mới đi spa xong, da vẫn còn rất đẹp…

Nghĩ đến cái gì, không khỏi che mặt, nội tâm gào thét.

Mà Diệp Thù Yến - người đang tắm trong phòng ngủ thứ hai chợt khựng lại một chút, dường như cô vẫn nghĩ rằng phạm vi đọc tâm của anh với cô là 3 mét nhỉ?

[A a a, vậy là hôm nay sẽ phải lái xe sao?]

Diệp Thù Yến đối diện trước gương, không nhịn được cười.

[Nghe nói lần đầu tiên sẽ đau, đau lắm, tự dưng có hơi sợ…]

[Nghe nói nếu đàn ông cũng là lần đầu, cả hai đều là tay mơ, rất có thể sẽ dẫn đến thảm kịch…] Diệp Thù Yến dở khóc dở cười.

[Lại nói, có lẽ Diệp Thù Yến cũng là lần đầu tiên, anh ấy có biết không nhỉ?]

[Không đâu, chắc là không đâu, không phải trước đây anh ấy nói không với yêu đương sao, anh ấy đã thề sẽ là một cỗ máy làm việc mà, cho nên chắc hẳn cũng chưa từng xem qua phim điện ảnh nhỉ? Chẳng lẽ muốn mình chủ động? Mình, mình cũng không ổn nha, toang thật rồi…]

Diệp Thù Yến bị tức cười.

[Hoặc còn có một khả năng khác, là anh ấy hoàn toàn không biết gì? Chẳng phải lúc trước có tin tức đó sao? Một cặp vợ chồng tiến sĩ kết hôn đã bảy năm, họ luôn cho rằng nắm tay hôn môi sẽ có thai, cũng không có bất kỳ trao đổi thân thể nào…]

[Cho nên dù chỉ số thông minh có cao đi nữa, ở phương diện này cũng không nhất định đều hiểu hết… Diệp Thù Yến, cũng có khả năng Diệp Thù Yến rơi vào trường hợp này, dù sao anh ấy cũng lạnh lùng như vậy, sẽ không có ai mời anh ấy đi xem phim đâu nhỉ…]…

Sau khi tắm xong, Diệp Thù Yến mặt không hiểu cảm thay đồ ngủ trở về phòng ngủ chính. Đường Noãn nghe thấy tiếng máy sấy tóc bên ngoài bèn kiềm chế lại suy nghĩ của mình, nhanh chóng tắm rửa rồi dưỡng da, sau khi ra ngoài, thấy Diệp Thù Yến đã đắp chăn ngồi dựa vào đầu giường, đang xem thứ gì đó bằng máy tính bảng. Thấy cô đi ra, anh nhường chỗ, cầm máy sấy tóc lên nói: "Sấy khô tóc trước đã.”

Đường Noãn mím môi, giả vờ bình tĩnh ngồi xuống, Diệp Thù Yến kiên nhẫn giúp cô sấy khô tóc, sấy khô được một nửa, anh trực tiếp để cô nằm lên đùi mình. Đường Noãn đối mặt với anh, ban đầu còn nhìn thẳng vào mắt anh, gió thổi từ máy sấy tóc rất êm, ngón tay anh nhẹ nhàng vuốt ve da dầu cô thực thoải mái, Đường Noãn cứ nghĩ sẽ thuận lý thành chương mà tiếp tục, kết quả Diệp Thù Yến lại không có thêm động tác dư thừa nào nữa. Sau đó, Đường Noãn dường như có chút buồn ngủ, mãi đến khi máy sấy ngừng hẳn, Đường Noãn lập tức mở mắt ra.

Diệp Thù Yến đặt máy sấy về chỗ cũ, nằm xuống cùng cô, tay anh ngập ngừng luồn vào áo ngủ của cô, vòng tay qua eo cô, nghiêm túc cùng thành kính mà hỏi cô: "Có được không?”

Đường Noãn nuốt nước bột, gật gật đầu, sau đó Diệp Thù Yến quay lại hôn cô…Thành thật mà nói, Đường Noãn cảm thấy ban ngày hôn nhau đã đủ kích thích rồi, nhưng cảm giác lần này lại hoàn toàn khác, loại cảm giác da thịt kề cận làm cho người mê muội...

Nửa giờ sau, Diệp Thù Yến rút tay khỏi áo cô, thở dài một hơi: "Ngủ đi.”

Đường Noãn bị anh xoa nắn cho toàn thân mềm nhũn, nghe vậy hai mắt cô lập tức mở to, có ý gì đây? Thế là xong rồi hả?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-200.html.]

Diệp Thù Yến đầy nghi hoặc nhìn cô: "Sao vậy? Em còn muốn?”

Vừa nói vừa tiếp tục đưa tay anh đến gần đồ ngủ cô. Đường Noãn vội vàng nói: "Không phải không phải, không muốn nữa.”

Diệp Thù Yến nhìn cô, xác định cô không nghĩ ngợi gì nữa, liền ôm cô vào lòng, thỏa mãn nhắm mắt lại: “Ừm, ngủ thôi.”

Đường Noãn trợn to mắt nhìn, không dám nghĩ ngợi gì nữa.

Đến khi nghe được tiếng hít thở đều đều trên đỉnh đầu, Đường Noãn mới không khỏi sửng sốt: Đệt mợ?

Ban nãy chỉ là mặc quần áo ít hơn bình thường, ừm, tay có hơi không có phép tắc một tí, còn lại không có gì hết a? Anh thực sự không hiểu sao? Có thể có chuyện vô lý đến vậy sao? Đột nhiên có âm thanh lười biếng phát ra trên đỉnh đầu: "Đúng rồi, cho nên vì sao em lại có những suy nghĩ quá khích như vậy?”

Đường Noãn đột nhiên ngẩng đầu, chợt bắt gặp đôi mắt phượng không nhìn ra bất kỳ cảm xúc nào của anh, buột miệng hỏi: "Anh chưa ngủ sao?”

Diệp Thù Yến híp mắt nhìn cô: "Sao thế? Em cũng không ngủ được à?”

Nói xong anh đột nhiên lăn qua đè cô xuống. Ban đầu Đường Noãn không hề ý thức được nguy hiểm nên không có chút căng thẳng, cho đến khi bàn tay to lớn dưới bộ đồ ngủ của cô trở nên mạnh mẽ, người đàn ông phía trên đỉnh đầu thản nhiên nói: "Vậy có thể chia sẻ bộ phim mà em từng xem qua với anh không?”

Đường Noãn: ? ? ! ! Đến giờ cô mới cảm giác được nguy hiểm, nhưng đã quá muộn, cô giống như con vật nhỏ nhắn yếu đuối, vùng vẫy vô vọng dưới bàn tay của thợ săn.

Tên thợ săn lúc này còn ác ý thì thầm vào tai cô:“Oh, thì ra là như vậy à?”

“Còn có tư thế nào khác không? Thế này thì sao?”

“Cái này thì có chút khó khăn, em còn nhỏ, ngoan, sau này thử lại...”

Tiếng thút thít của con vật nhỏ tội nghiệp không ngừng vang lên cho đến tận đêm khuya mới ngừng…Đường Noãn ngủ cực kỳ say, mơ mơ màng màng mơ thấy mình là công chúa người đẹp ngủ trong rừng trong truyền thuyết, được một vị hoàng tử anh tuấn đến hôn đánh thức cô, môi và răng nhẹ nhàng mở ra, vị khách vô cùng có kiên nhẫn dạo quanh khắp nơi.

Đường Noãn ngoan ngoãn đáp lại, sau đó chợt nghe thấy tiếng cười khúc khích của hoàng tử, đối phương dường như muốn đánh thức cô, nhẹ nhàng đụng chạm vào da thịt cô, giữa ngón tay dường như có một loại ma thuật, nơi nào đi qua đều thoải mái làm cho người ta muốn thở dài…Cuối cùng Đường Noãn cũng mở mắt ra, bắt gặp đôi mắt phượng đang cười, vị hoàng tử trong mộng cúi người hôn lên môi cô, cười nhẹ nói: "Tỉnh rồi?”

Đường Noãn vô thức nở một nụ cười, vươn tay muốn ôm ôm, nhưng đột nhiên ý thức được gì đó, vội vàng rụt tay lại. Nghe thấy tiếng cười của ai đó, cô thực sự ngượng ngùng, nắm lấy góc chăn định chui vào, lại bị cánh tay lực lưỡng của người đàn ông nào đó nắm lấy rồi đặt ở trước ngực, làn da không chút cản trở áp sát vào nhau, Đường Noãn khịt mũi theo bản năng, hô hấp bắt đầu dồn dập.

Cổ họng Diệp Thù Yến cuộn lại, ánh mắt anh trở nên sâu hơn, Đường Noãn dường như cảm nhận được nhịp đập trong lòng n.g.ự.c anh, nhanh mà có lực, đương nhiên nhịp đập không chỉ có lồng ngực…

Ký ức đêm qua đột nhiên ùa về, Đường Noãn xấu hổ co quắp cả ngón chân, chôn đầu vào vai anh.

Diệp Thù Yến nhìn cô gái trong lòng toàn thân ửng hồng, không nhịn được trực tiếp lật người che chắn cho cô.

Đường Noãn cảm nhận được nụ hôn dịu dàng của anh, trán, mắt, chóp mũi, môi… Anh kiên nhẫn hôn xuống từng cái một, Đường Noãn cũng ngoan ngoãn đáp lại.

Cô biết anh sẽ không làm tổn thương cô, tuy rằng tối qua miệng anh không hề khoan dung, nhưng động tác lại rất nhẹ nhàng, có lẽ bởi vì anh nghe được mọi tâm tư của cô, hầu như mọi cảm giác đều chiều theo ý muốn của cô, cho nên lần đầu cô cũng không cảm thấy khó chịu lắm, ngược lại còn có chút thoải mái.

Loading...