Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 20
Cập nhật lúc: 2024-10-30 23:53:23
Lượt xem: 153
[Diệp Thù Yến sống sờ sờ này! Đẹp trai quá, sao trên đời này lại có người đàn ông hoàn mỹ như vậy? Aaaa! !]
— Người phụ nữ hưng phấn thét lên.
[Kỳ lạ? Rõ ràng cơ thế không có bệnh gì, sao còn chưa tỉnh?]
— Tiếng của người đàn ông tràn đầy nghi hoặc…
[Diệp tổng, xin anh hãy nhanh chóng tỉnh lại, ngày mai còn có hẹn với Edward…] — Đây hình như là tiếng của trợ lý Văn.
[Diệp Thù Yến thật sự quan tâm đến đồ ăn chơi trác táng của nhà họ Đường thế à? Quả nhiên, dù là đàn ông nghiêm chính đi nữa thì cũng háo sắc.] — Giang Trạm?
[Đợi anh Diệp tỉnh lại, nhất định mình phải để cho anh Diệp nhận ra rõ bộ mặt thật của con ả tâm cơ Đường Noãn đó!]
— Đây là ai?
…
Chân mày của Diệp Thù Yến nhíu chặt, từ trước đến nay anh thích yên tĩnh, chưa từng có ai dám ở trước mặt anh ồn ào làm càn như vậy, với lại toàn nói cái gì ấy, lộn xộn rối tung thì thôi đi, còn không có chút logic, anh cảm thấy não của mình sắp nổ rồi.
Đang giãy dụa muốn mở mắt, thì nghe thấy một tiếng nói hữu lực vang lên:
[Đồ cặn bã!]
Trong giọng nói dường như ẩn chứa oán niệm vô hạn.
Diệp Thù Yến dừng lại, không biết vì sao, anh vô cùng khẳng định lời này không phải là mắng anh.
Điều này khiến anh có chút không hiểu, bởi vì có ba mẹ đi trước nên anh lớn nhường này nhưng vẫn giữ mình trong sạch, ngoại trừ vợ chưa cưới là Đường Noãn ra thì anh chưa từng có dính líu với người phụ nữ khác, ngay cả mập mờ cũng không có, tiếng xấu này anh không thể nhận.
Lẽ nào có người dùng danh tiếng của anh ở bên ngoài làm gì rồi?
Diệp Thù Yến mở mắt ra.
“Tỉnh rồi, tỉnh rồi! Cảm tạ trời đất.”
“Diệp tổng, cuối cùng anh cũng tỉnh lại rồi!”
“Thù Yến, anh thấy thế nào?”
…
Nhìn thấy một đám người vây quanh bên giường bệnh, đáy mắt của Diệp Thù Yến thoáng qua vẻ nghi hoặc, bây giờ là tình hình gì vậy?
Trợ lý Văn dường như biết anh đang nghĩ gì, nhanh chóng giải thích: “Diệp tổng, hôm qua anh và cô Đường cùng nhau té ngã, đầu đập vào nhau nên ngất xỉu, giờ đã một ngày trôi qua rồi.”
“Một ngày?”
Dù bình thường Diệp Thù Yến luôn lạnh lùng yên tĩnh, lúc này cũng không khỏi lộ ra biểu cảm kinh ngạc, nhưng mà chỉ đập đầu một cái, sao có thể ngất lâu như vậy chứ?
Trợ lý Văn lời ít mà ý nhiều: “Ừm, bác sĩ đã kiểm tra qua, cơ thể không có vấn đề gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-20.html.]
[Cảm tạ trời đất! May mà không có vấn đề lớn, không hổ là máy móc làm việc, ngất cũng phải xem thời cơ, hôm nay vừa hay là ngày nghỉ, lúc này tỉnh lại cũng không làm trễ nãi ngày mai đi làm!]
Diệp Thù Yến dừng lại, không khỏi nhìn chằm chằm trợ lý Văn, đúng là trợ lý Văn hiệu suất cao giàu kinh nghiệm, lạnh lùng ít nói của anh.
“Diệp tổng?”
Trợ lý Văn nghi hoặc.
[Có chuyện gì sao?]
Trên mặt tôi có cái gì à? Không lẽ là bị đụng cho choáng rồi? Hay lại như phim truyền hình, coi người đầu tiên nhìn thấy là người thân? Anh ấy sẽ coi mình là ai nhỉ? Anh trai, hay là ba ba?... Thực ra coi là gì cũng được hết!]
Diệp Thù Yến:…
Tuy rằng anh chưa bao giờ tin tưởng vào mê tín dị đoan, nhưng bây giờ anh lại đang suy xét đến việc mời thầy đến trừ là cho trợ lý Văn, đây tuyệt đối không phải là trợ thủ đắc lực của anh!
“Bác sĩ, mau qua khám cho cậu ấy đi.”
Giang Trạm ân cần hỏi: “Thù Yến, cậu cảm thấy thế nào?”
Diệp Thù Yến không nói gì, phối hợp kiểm tra với bác sĩ.
Y tá đỡ cánh tay của anh để đặt cặp nhiệt độ vào dưới nách, biểu cảm và động tác vô cùng tiêu chuẩn, nhưng Diệp Thù Yến có thể nghe rõ được tiếng hét chói tai trong lòng cô ấy: [Lúc tỉnh còn đẹp trai hơn! A a a! Mình được sờ vào anh ấy rồi! Muốn biến bản thân thành cặp nhiệt độ quá đi!]
Diệp Thù Yến:…
[Diệp Thù Yến sẽ thích cô ả ăn chơi trác táng Đường Noãn đó sao? Không thể nào, chắc chỉ là ý thức chịu trách nhiệm thôi, dù sao bây giờ Đường Noãn là vợ chưa cưới của cậu ta, trước khi giải quyết xong việc này mà tỏ ra gần gũi với Miểu Miểu, ngược lại sẽ tạo ra ảnh hưởng không tốt đối với danh dự của hai người họ… Đương nhiên, cũng có thể là trong lòng cậu ta vẫn còn tức giận.]
Diệp Thù Yến bất động thanh sắc nhìn về phía Giang Trạm.
[Người thừa kế nhà họ Diệp sao có thể không cân nhắc đến lợi và hại, chưa nói bản thân Miểu Miểu tốt hơn Đường Noãn gấp trăm lần, chỉ riêng 5% cổ phần của nhà họ Giang, cho dù cậu ta không động tâm thì cũng đủ để khiến các cổ đông khác của nhà họ Diệp để ý.]
[Chuyện Đường Noãn làm lần này nhất định phải cho nhà họ Giang một lời giải thích, vừa hay thông qua đó thuận tiện thăm dò thái độ của Diệp Thù Yến...]
Diệp Thù Yến nghe đến đó, chỉ thấy Giang Trạm lạnh lùng nhìn về phía Đường Thắng An và Lâm Nguyệt Nga ở cuối giường.
Hai người bị nhìn mà trong lòng thấp thỏm, quả thực lần này Đường Noãn đã gây ra họa lớn rồi.
Lâm Nguyệt Nga cố gắng tỏ vẻ trưởng bối trước mặt Diệp Thù Yến: “Thù Yến, chuyện lần này là do Noãn Noãn cả, chờ con bé tỉnh lại, bác sẽ bảo con bé đến nhận lỗi với cháu và cô Giang.”
[Con bé c.h.ế.t tiệt đó đúng là, được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, gây họa khắp nơi, lần này đắc tội cả nhà họ Giang rồi, cũng không biết Diệp Thù Yến có chịu che chở hay không?...]
[Nếu Diệp Thù Yến thật sự bị con bé hai mê hoặc thì không cần phải sợ nhà họ Giang nữa… Chỉ là con bé c.h.ế.t tiệt kia chưa từng giúp chị nó… Nếu không lúc đề cập tới sính lễ kết hôn, bắt Diệp Thù Yến đầu tư hai hạng mục cho Sương Sương? Về phải bàn bạc lại mới được.]
Đường Thắng An thấy Diệp Thù Yến nhìn chằm chằm Lâm Nguyệt Nga, chăm chú nghe bà ta nói chuyện, cũng nói ngay: “Con bé đó quả thực không ra gì mà, về nhà bọn bác sẽ dạy dỗ nó lại cho tốt.”
[Tốt nhất thừa kịp này để từ hôn, nhà họ Giang cũng vừa lòng. Tiểu Dị nói rất đúng, con bé đó là sói mắt trắng, cho dù có gả cho Diệp Thù Yến, sợ rằng nhà họ Đường cũng không lây dính được tí ánh sáng gì, chẳng bằng tìm một người ra tay hào phóng, thằng nhóc nhà họ Ngưu không tệ, thích người xinh đẹp mới mẻ, lại không lăng nhăng với phụ nữa, còn có quan hệ tốt với Tiểu Dị, tính ra nó có thể cung cấp trợ lực thực tế.]
[Nhưng nếu Diệp Thù Yến này mà từ hôn vì Giang Miểu, dù sao cũng phải cắt được ít thịt từ người cậu ta…]
Diệp Thù Yến rũ mí mắt che khuất cảm xúc nơi đáy mắt, lúc trước anh đã biết sơ sơ về chuyện ba mẹ Đường ham hư vinh nịnh nọt, cho nên hiểu rất rõ Đường Noãn tìm anh chỉ là vì muốn sống một cuộc sống tốt hơn, chỉ là không ngờ hoàn cảnh sống của cô lại ác liệt như vậy.
Nếu năm đó cô không tìm anh, e rằng đã sớm bị nhà họ Đường bán cho mặt hàng nào đó rồi…