Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 184
Cập nhật lúc: 2024-11-19 07:35:14
Lượt xem: 8
Nhưng mà bây giờ, đôi tình nhân trước mắt khiến cho anh ta cảm thấy vui vẻ. Cô gái trong lòng mềm mại đáng yêu khiến cho anh thích trời tuyết như vậy, hoang đường trong quán ăn Tứ Xuyên cũng bởi vì có cô, biến thành một chuyện khiến anh nhớ tới sẽ bật cười... Thì ra ngoài công việc có rất nhiều chuyện thú vị và ý nghĩa như vậy, tựa như cô nghĩ, những phong cảnh động lòng người này ẩn giấu trong ẩn số khắp cuộc sống, là cô dân anh phát hiện ra... Và anh tin tương lai sẽ còn nhiều nữa.
Hơn 1 giờ đêm, Tạ Phi Triết đột nhiên bị tiếng tin nhắn điện thoại di động đinh đinh đánh thức, anh ta mơ mơ màng màng mở mắt, phát hiện vậy mà là Diệp Thù Yến gửi.
Anh ta còn tưởng có chuyện quan trọng gì, vội vàng mở ra, phát hiện là một loạt ảnh chụp, ngửa đầu trong tuyết, mỉm cười dưới tàng cây Giáng sinh, ở trong xe chuyên chú thâm trầm... Mặc dù đều là ảnh một mình của Diệp Thù Yến, nhưng ai chụp đã rất rõ ràng, dù sao cũng không có khả năng là anh tự chụp.
Tạ Phi Triết nghiến răng ném điện thoại di động định tiếp tục ngủ, không nghĩ tới đối phương lại trực tiếp gọi điện thoại tới: "Ảnh nền của vòng tròn bạn bè, cái nào được?”
Tạ Phi Triết không nhịn được chửi bới: "Diệp Thù Yến! Cậu có thể nhìn đây là mấy giờ rồi không? Cậu không ngủ ông đây còn muốn ngủ! Cậu làm mấy dự án vài chục tỷ nói quyết định là quyết định, mấy bức ảnh rách này cũng không chọn được?”
Đối phương dứt khoát lưu loát nói: "Cũng đúng. "Sau đó cúp máy.
Tạ Phi Triết mắng đến tỉnh cả người, trừng mắt nhìn điện thoại di động...
"Thần kinh!” Anh ta nghiến răng nghiến lợi xoay người định tiếp tục ngủ, suy nghĩ một chút vẫn không nhịn được tò mò, cầm điện thoại di động vào vòng bạn bè của Diệp Thù Yến.
Lập tức nhìn thấy tấm ảnh chụp chung phía trên, Tạ Phi Triết tức giận đến hét lớn: "Diệp Cẩu! Ông đây mà để ý đến cậu nữa ông đây là chó!”Không ít người chú ý tới phông nền vòng tròn bạn bè của Diệp Thù Yến từ hình ảnh mặc định trước đó đổi thành một tấm ảnh chụp chung ngọt ngào dưới ánh đèn đường mờ nhạt, trong tuyết rơi dày đặc, cô gái xinh đẹp chui vào trong áo khoác của chàng trai tựa vào n.g.ự.c anh nhìn ống kính cười cực kì ngọt ngào. Chàng trai hơi cúi đầu nhìn cô, mặc dù không thấy rõ biểu cảm, nhưng khóe môi chàng trai từ trước đến nay đều lạnh như băng vậy mà lại mang nụ cười dịu dàng mà mọi người chưa từng nhìn thấy.
Hôm nay Tạ Phi Minh đưa Tạ Phi Triết đến nói chuyện với Diệp Thù Yến về chuyện hợp tác với hệ thống Noãn Dương, sau khi nói xong Tạ Phi Minh cười nói: "Sao lại đổi phông nền vòng bạn bè vậy?”
Tạ Phi Triết nhất thời cảnh giác: "Anh trai, anh hỏi cậu ta cái này làm gì? !”
Tạ Phi Minh nghi hoặc, đã thấy mặt mày Diệp Thù Yến dịu dàng xuống, cứ như bất đắc dĩ nói: "Noãn Noãn đổi, nói như vậy tùy thời đều có thể nhìn thấy. ”Nói xong còn lơ đãng lắc lắc di động, trên màn hình hiện lên một tấm ảnh khác, là chụp ở nhà, trán hai người chạm vào nhau, cực kì thân mật.
Tạ Phi Triết nhìn khóe miệng anh đắc ý cười nhạo: "Là Đường Noãn đổi hay là anh muốn đổi? Đừng tùy tiện ném nồi cho người khác.”
Diệp Thù Yến nhìn anh ta cười: "Đúng là Noãn Noãn giúp tôi đổi.”
Nói đến đây anh bất đắc dĩ cười: "Con gái chụp ảnh, chọn ảnh chú ý đều cần rất nhiều thứ, tóm lại chờ cậu có kinh nghiệm là biết.”
Tạ Phi Triết: . . . Cậu muốn khoe khoang thì khoe khoang đi, việc gì lại trào phúng tôi chứ? !
Vui vẻ ngược đãi xong một đợt chó, tâm trạng của Diệp Thù Yến rất tốt, bắt đầu bắt đầu chuẩn bị chuyện ba mẹ hai bên gặp mặt. Anh và Đường Noãn đều không phải là người trì trệ, sau khi định ra thì lập tức liền tự thông báo cho ba mẹ mình.
Bên Đường Kim Hâm và Thẩm Kim Hoa này dễ nói, nhưng bên Diệp Chính Hồng kia ngay lúc đầu đúng thật không tình nguyện lắm, Đường Noãn không chỉ khiến cho bọn họ mất mặt, hơn nữa mắt thấy năng lực cũng không tầm thường, nếu như kết hôn với Diệp Thù Yến, sẽ khiến cho anh như hổ thêm cánh.
Nhưng mà khi Diệp Thù Yến hứa hẹn phân gia, cũng cho Diệp Thù Thần một vị trí tổng giám đốc tại chỗ, Diệp Chính Hồng lập tức tích cực phối hợp, về phần Đặng Quỳnh, bà sẽ không làm chướng ngại vật giữa những người yêu nhau, Diệp Thù Yến lại hiếm khi yêu cầu với bà, cho nên bà cũng tận tâm tận lực thực hiện. Ngày được chọn là trước Giáng sinh, địa điểm cũng chọn ở khách sạn nhà họ Diệp. Lúc Đường Noãn theo Đường Kim Hâm và Thẩm Kim Hoa đến, Diệp Chính Hồng và Đặng Quỳnh đã chờ từ trước, nhìn thấy thái độ của bọn họ cũng rất khách sáo, cái này khiến cho vợ chồng Đường Kim Hâm thả lỏng không ít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-184.html.]
Cũng không phải căng thẳng, mà là nếu đối phương biểu hiện ra một chút thiếu tôn trọng với Đường Noãn, bọn họ đành phải thất lễ.
Kết quả từ đầu đến cuối đều rất hài hòa, thậm chí Diệp Thù Yến còn tặng cổ phần quản lý khách sạn làm sính lễ cho Đường Noãn lại chỗ, Diệp Chính Hồng cũng cười tủm tỉm.
Cái này khiến cho vợ chồng Đường Kim Hâm kinh nghi bất định, mặc dù bọn họ là nhà giàu mới nổi, nhưng cũng không ngốc, hơn nữa Đường Noãn ở trong giới đó, gần đây bọn họ cũng hiểu được không ít, cổ phần này tương đương với quyền quyết định có được mảng quản lý khách sạn, nếu đổi lại nói thẳng ra một chút, so ra cũng không kém tập đoàn Đường Lễ của Đường Thắng An —— khách sạn của Diệp thị lớn hơn nhiều so với chuỗi cửa hàng của tập đoàn Đường Lễ.
Diệp Thù Yến nói: "Hệ thống Noãn Dương vốn là do Noãn Noãn khai thác, cô ấy có quyền nói chuyện đối với sự phát triển của mảng này, trong tương lai cũng càng có lợi, những cổ đông khác cũng không có ý kiến.”
Anh nhìn về phía Đường Noãn: "Vợ chồng chúng ta một thể, sẽ tiếp tục tiến lên, đây xem như là một lời hứa của tôi với cô ấy.”
Đường Noãn nhìn anh cười.
Mặc kệ như thế nào, đây là xem trọng con gái, vợ chồng Đường Kim Hâm không có không đồng ý.
Về phần của hồi môn của Đường Noãn, Đường Kim Hâm nói: "Chúng tôi đi hai trăm triệu tiền mặt, ngoại trừ tòa nhà Huy Hoàng hiện tại của con bé, lại thêm 3 tầng.”
Đường Noãn kinh ngạc: "Ba.”
Cái này quá nhiều rồi. Đường Kim Hâm sờ sờ đầu cười nói: "Noãn Noãn con cũng đừng ngại ít, bốn đứa con nhà chúng ta, ba mẹ nhất định phải công bằng, những thứ khác chờ ba mẹ lúc trăm năm rồi nói sau.”
Đường Noãn nhíu mày: "Ba, ba đang nói cái gì vậy.”
Đường Kim Hâm cười sờ sờ đầu cô: "Tóm lại, mặc kệ các con ai gả cao lấy tốt, sính lễ của hồi môn đều giống nhau, nhưng...”
Ông ấy nhìn về phía Diệp Chính Hồng, vẻ mặt cười ha hả đột nhiên trịnh trọng: "Tình huống nhà chúng tôi không giống các anh, mặc dù không có cổ phần linh tinh, nhưng con cái nhà chúng tôi cũng là bảo bối của chúng tôi.”
“Lời thô tục trước đây của tôi, nhà chúng tôi tới bây giờ chưa từng nghĩ tới trèo cao, sở dĩ gả cho mấy người, là bởi vì con gái thích Thù Yến.”
Ông ấy nhìn về phía Diệp Thù Yến nói: "Lời này cũng là nói với cháu, bây giờ tình cảm của hai đứa tốt, đương nhiên cái gì cũng tốt, nhưng nếu như lỡ có một ngày cháu cảm thấy con bé không tốt, không sống nổi nữa, thì trả lại về cho tôi, chúng tôi dễ hợp dễ tan.”
Đường Noãn không khỏi cắn môi: "Ba.”
Đường Kim Hâm nhìn cô cười nói: "Con cũng vậy, mặc dù nhà bọn họ nhà cao cửa lớn, nhưng nhà chúng ta cũng không phải không được. Bản thân con có bản lĩnh, ba mẹ cho con những thứ này giá trị cũng không thể so sánh với bọn họ, nhưng ý nghĩa giống nhau, không phải có câu nói kia nói, không quan tâm cho con bao nhiêu, mà quan tâm đối phương có được bao nhiêu lại cho con bao nhiêu sao?”
“Đây chính là nói cho con biết, nói cho bọn họ biết nói cho tất cả mọi người biết, Noãn Noãn chúng ta có người yêu thương, nếu cảm thấy ủy khuất thì trở về, ba mẹ vĩnh viễn ở phía sau con.”
Đường Noãn không kìm lòng được cầm tay ông ấy, hốc mắt đỏ lên: "Ba.”