Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 174
Cập nhật lúc: 2024-11-18 07:09:31
Lượt xem: 21
"Nhưng mà lúc trợ lý Văn gọi điện đến, mẹ nghe chị con hình như cũng ở đây, bọn họ chắc là ở tầng 12, nếu không con xuống xem xảy ra chuyện gì vậy?”
Tháng trước căn nhà ở tầng 12 đã được trang trí xong, nhưng có lẽ là bởi vì Đường Noãn đã thân thiết với bọn họ, người nhà họ Đường cũng không vội vàng chuyển đến đây như trong sách, mà là xem ngày thật kỹ, dự định tuần sau sẽ chuyển qua.
Nhưng mà bởi vì bên này cách công ty của Đường Nguyệt gần hơn, cho nên gần đây Đường Nguyệt tan làm muộn sẽ đến bên này tạm trú, dù sao đồ đạc hàng ngày cũng đều ở đây hết.
Nghe Thẩm Kim Hoa nói vậy, Đường Noãn lập tức đồng ý, chuyện chị cả và trợ lý Văn thật sự khiến người ta tò mò.
Sau khi cúp điện thoại, cô mở hộp tin nhắn của Đường Nguyệt ra, muốn gửi tin nhắn cho Đường Nguyệt trước, lại bị Diệp Thù Yến ngăn cản: "Em hỏi trước hai người bọn họ nhất định sẽ giấu giếm, không bằng trực tiếp đi xuống, nói không chừng có thể nhìn thấy chân tướng.”
Đường Noãn nghiêng mắt nhìn anh: "Sao em lại cảm thấy anh không có lòng tốt chứ.”
Nói tới đây, cô hiểu rõ: "Anh nói thật đi, có phải anh lo lắng trợ lý Văn làm anh rể của anh không?”
Diệp Thù Yến đương nhiên sẽ không thừa nhận: "Chỉ là cảm thấy hai người bọn họ tương đối kỳ quái mà thôi, rõ ràng quan hệ không tốt, bây giờ lại cùng ở tầng 12, em không tò mò sao?”
Đương nhiên là tò mò, cho nên Đường Noãn thả điện thoại xuống, trực tiếp đến tầng 12, bảo Diệp Thù Yến cùng xuống.
Diệp Thù Yến bật cười, đuổi theo muốn nắm lấy tay cô, Đường Noãn trêu chọc anh không nắm, anh dứt khoát trực tiếp ôm chặt người vào trong lòng, Đường Noãn lại bắt đầu giãy giụa, cứ như vậy hai người đánh nhau ầm ĩ đến tầng 12.
Thang máy vừa mở ra đã nghe thấy tiếng cãi vã mơ hồ, Đường Noãn xuống thang máy lập tức nhìn thấy cửa phòng trộm trong nhà không đóng chặt, có thể thấy được chủ nhân vội vàng gấp gáp vào nhà thế nào. Âm thanh của Đường Nguyệt truyền ra từ bên trong, giọng điệu khiếm khi tức giận nói: "... Nói anh không có năng lực là sai sao? Chuyện của hai chúng ta, anh tìm mẹ em làm gì?”
“Sai!” Người đàn ông tức giận nói: "Cái này hoàn toàn chứng minh khả năng giải quyết chuyện của anh có hiệu suất cao, em vẫn không không nói lý do, thế thì anh cũng chỉ có thể tìm Thẩm phu nhân nói đạo lý đến quản.”
Quả nhiên là trợ lý Văn, nhưng Đường Noãn có chút kinh ngạc, trợ lý Văn bình thường lạnh lùng bình tĩnh như Diệp Thù Yến, vậy mà cũng có lúc nổi giận.
Đương nhiên, Đường Nguyệt cũng không khá hơn là bao, cô ấy tức giận nói: "Anh là học sinh tiểu học sao? Đánh nhau không được là đi kiện phụ huynh?”
Trợ lý Văn nói: "Nói đây là năng lực giải quyết vấn đề của anh!”
Năng lực cái rắm, anh chính là không có năng lực, không có năng lực! Anh còn kém xa!”
Đường Noãn:"...”
Chị cả, trình độ cãi nhau này của chị cũng rất học sinh tiểu học, thật sự không nên làm luật sư. Kết quả Đường Noãn mới chửi bới hai người bọn họ ấu trĩ xong, lập tức nghe được chuyện cực kỳ trưởng thành. Trợ lý Văn bị nói đến nổi nóng, tức giận nói: "Anh không có năng lực! Anh không có năng lực thì tối qua là ai khóc lóc cầu xin anh chứ?”
Mẹ kiếp!
Đường Noãn không khỏi trợn to hai mắt, cô vừa nghe được gì vậy, quay đầu lại nhìn Diệp Thù Yến. Vẻ mặt của Diệp Thù Yến cũng khiếp sợ, bọn họ rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Hôm trước Văn Tinh Xuyên mới bị đánh xong, hôm qua lại... hiệu xuất này cũng quá cao rồi. Lại nghe Đường Nguyệt cao giọng nói: "Tối hôm qua xảy ra cái gì, tối hôm qua không xảy ra cái gì cả? Bà đâu ngủ rất ngon, một giấc đến hừng đông!”
“Đường Nguyệt, em nhất định muốn chơi xấu anh sao?”
Trợ lý Văn hình như đã tức điên rồi: "Nếu em không nhớ được, thế thì anh sẽ giúp em nhớ lại.”
Tiếp theo là bàn bị đụng và vài tiếng kêu rên, có nam có nữ, nghe động tĩnh còn rất kịch liệt, Đường Noãn có chút xấu hổ, vội vàng tôi kéo Diệp Thù Yến muốn rời đi, lại không ngờ Diệp Thù Yến bỗng nhiên ho khan một tiếng: "Noãn Noãn, hình như chị em đang ở nhà.”
Bên trong lập tức không có động tĩnh gì nữa. Đường Noãn trừng mắt nhìn anh, nhỏ giọng quát anh: "Anh làm gì vậy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-174.html.]
Diệp Thù Yến nghiêm trang nhỏ giọng trả lời: "Cũng không thể nhìn bọn họ đánh nhau chứ.”
Đây rõ ràng không phải là đánh nhau bình thường, sao cô lại cảm thấy anh cố ý phá hoại bầu không khí của người ta chứ?
Đáng tiếc Đường Noãn cũng không kịp nói gì thêm, Đường Nguyệt đã đi ra mở cửa, trên người còn mặc bộ đồ đi làm, rõ ràng là vừa tan tầm trở về, biểu cảm vẫn là dịu dàng trước sau như một, hoàn toàn không nhìn ra bất kỳ khác thường nào.
"Noãn Noãn?”
Đường Nguyệt nói: "Sao em lại tới đây?”
Cô ấy vừa nói xong, trợ lý Văn lập tức xuất hiện ở phía sau cô ấy: "Đường tiểu thư.”
Đường Noãn lập tức nhìn thấy Đường Nguyệt dùng giày cao gót giẫm về phía đối phương, mà trợ lý Văn hình như cũng đã sớm đoán trước, linh hoạt né tránh.
Đường Noãn chỉ có thể làm bộ như không nhìn thấy, còn ra vẻ kinh ngạc nói: "Trợ lý Văn? Sao anh lại ở đây?”
Trợ lý Văn còn chưa mở miệng, Đường Nguyệt liền cười nói: "Anh ta có chút chuyện pháp vụ tư nhân đến tìm chị tư vấn, mau vào đi.”
Trợ lý Văn nhìn Đường Nguyệt một cái, không nói gì, xem như chấp nhận cách nói của cô ấy, ánh mắt lại rơi vào trên người Diệp Thù Yến, cũng có chút kinh ngạc: "Diệp t? ổngDiệp Thù Yến nâng tay Đường Noãn lên cho anh ta xem một chút:"Cùng Noãn Noãn xuống xem chị gái.”
Trợ lý Văn:"...”
Có danh phận thì hay lắm sao! Nghĩ tới đây lại không nhịn được trừng mắt nhìn Đường Nguyệt một cái. Nhưng Đường Nguyệt nào không phát hiện, chuyên tâm nói chuyện phiếm với Đường Noãn, thật ra cũng không có gì để nói, Đường Noãn chỉ lấy cớ vừa mới gọi điện cho Thẩm Kim Hoa, có nhắc tới cô ấy, nhớ tới nên mới xuống xem một chút.
Nhưng Đường Nguyệt lại cực kỳ hứng thú nói chuyện, nắm Đường Noãn tán gẫu không ngừng. Tóm lại, bởi vì Đường Noãn và Diệp Thù Yến ở đây, trợ lý Văn không thể không tạm biệt rời đi. Sau khi trợ lý Văn rời đi, Đường Noãn thấy Đường Nguyệt rất mệt mỏi, để cô ấy mau chóng nghỉ ngơi, cũng kéo Diệp Thù Yến lên lầu. Về đến nhà cô liền trừng mắt nhìn Diệp Thù Yến: "Anh cố ý phải không?”
Hai người bọn họ nếu không quấy rối, nói không chừng hôm nay người ta đã giải quyết được mọi chuyện, hai người bọn họ hôm nay giống như vai phụ cắt đứt chuyện tốt của nam nữ chính trong truyện. Diệp Thù Yến nói: "Anh thật sự sợ trợ lý Văn bị thương, ngày mai còn phải đi làm, có rất nhiều chuyện cần anh ta bận bịu.”
Rất rất nhiều, loại không rảnh rỗi yêu đương kia: "Hơn nữa em không cảm thấy hình như chị cả chướng mắt anh ta sao?”
Đường Noãn ngược lại cảm thấy trợ lý Văn rất tốt: "Em cảm thấy không phải, chị em đối với người không thèm để ý cũng sẽ không tức giận như thế, hơn nữa trợ lý Văn rất tốt, bề ngoài đẹp trai, tính cách cũng tốt, đặc biệt là làm việc còn cực kỳ chu đáo...”
Diệp Thù Yến bỗng nhiên nâng cằm cô lên cúi đầu cắn môi cô một cái. Đường Noãn hoảng sợ, theo bản năng che môi trừng mắt nhìn anh.”
Anh làm gì vậy?”
Diệp Thù Yến nói: "Em xác định muốn khen một người đàn ông khác ở trước mặt vị hôn phu của mình?”
Đường Noãn bật cười, lại nhăn mũi hừ một cái: "Vị hôn phu cái gì? Không phải đã hủy hôn rồi sao?”
“Phải, đã hủy xong rồi.”
Anh xách cái túi đựng trang sức vừa nãy ném bừa ở cửa: "Thủ tục cũng làm xong rồi, thanh toán hết rồi đấy.”
Nói xong ôm eo nhỏ của cô, trán cụng vào trán cô, đáy mắt tràn đầy ý cười: "Hôm nay chúng ta là vợ chồng chưa cưới hai bên đều có tình cảm, có vấn đề gì không?”
Đường Noãn bị anh chọc cười, càu nhàu nói: "Anh chính là tên vô lại, cái gì anh cũng quyết hết.”