Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 173
Cập nhật lúc: 2024-11-18 07:09:29
Lượt xem: 17
Lần này Diệp Thù Yến không còn chút lo lắng, khẽ cúi đầu mang theo sự dịu dàng và triền miên vô tận, Đường Noãn cảm thấy mình sắp tan chảy. Nửa giờ sau, Đường Noãn trừng mắt nhìn Diệp Thù Yến: "Anh nói cái gì vậy?”
Cái gì mà dịu dàng triền miên, đều là giả dối! Cái gì mà mất hết chứ, bây giờ cô muốn nổ tung!
Diệp Thù Yến ôm eo cô muốn đi xuống lầu: "Nếu em đã đề nghị đến hủy hôn, vậy dựa theo hiệp nghị, đồ lúc trước cho em phải trả lại cho anh.”
Nói xong, hôn xuống môi cô: "Vợ chồng phải sổ rõ ràng.”
Đường Noãn đẩy mặt anh ra: "Cút! Ai là vợ chồng với anh chứ!”
Cô véo thắt lưng tức giận lý luận với anh: "Vậy anh đề cập đến việc hủy hôn trước, nếu tính thật cũng là anh đưa hết đồ cho em!”
Diệp Thù Yến túm lấy tay cô nắm trong tay mình, bộ dáng tính cách thân thiện: "Cũng được thôi, hai chúng ta tính toán hết, anh đề cập từ hôn trước, cho nên những thứ lúc trước tặng đều cho em hết. Tiếp đến, hiện lại là em đề nghị từ hôn, vậy không chỉ phải trả lại hết đồ hủy hôn, còn phải bồi thường nữa.
Bù qua đắp lại như thế, vừa vặn em nợ anh một bộ trang sức.”
Nói xong vậy mà một tay túm lấy cô, một tay xách túi đi xuống lầu, bộ dạng không chờ được.
Đường Noãn kéo anh cố gắng ngăn lại: "Anh là trắng trợn cướp bóc, nếu anh không nói lý lẽ như thế, vậy em cũng không hủy hôn nữa!”
Diệp Thù Yến quay đầu lại, theo lực đạo của cô bị kéo trở về, ôm cô vào lòng, lần nữa cúi đầu hôn môi cô, cười nói: "Muộn rồi.”
Đường Noãn sắp bị tên vô lại này làm cho tức chết: "Dựa vào cái gì anh nói muộn thì là muộn? Em nói không muộn!”
Diệp Thù Yến làm bộ không nghe thấy lời cô nói, trực tiếp ôm ngang người cô lên đi vào thang máy, thấy cô muốn giãy dụa còn hù dọa cô: "Cẩn thận một chút... Gây rối trong thang máy dễ gây ra sự cố thang máy.”
Đường Noãn quả nhiên không dám nhúc nhích nữa, chỉ có thể hùng hùng hổ hổ bị anh "bắt cóc" xuống tầng 19, Diệp Thù Yến dùng vân tay mở khóa liền đi thẳng đến phòng thay đồ. Đường Noãn trước tiên một bước lao vào muốn cướp lấy mấy bộ trang sức mình thích, lúc quay đầu nhìn lại lại phát hiện Diệp Thù Yến không phải lấy hết trang sức, anh hình như đã sớm chuẩn bị rồi, mục tiêu cực kỳ rõ ràng, nhặt đây vài cái kia mấy món ném vào trong túi, biểu cảm nhìn qua ghét bỏ không thôi. Đường Noãn nghi hoặc nhìn anh, không biết anh lại làm cái gì, chỉ thấy anh đi tới trước mặt cô, đưa tay túm lấy kẹo tóc Dương Kim Châu trong tay cô: "Cái này...”
Đường Noãn rất thích cái này, không muốn anh lấy mất: "Cái này rất đẹp". Diệp Thù Yến chậc chậc một tiếng, quay đầu cầm lấy một cái kẹp tóc ngọc trai đen nhét vào trong tay cô: "Ngoan, cái này càng đẹp hơn.”
Đường Noãn cầm kẹp tóc ngọc trai đen, Nam Dương Châu cũng không buông ra:"Em cảm thấy mình có thể có cả hai.”
Diệp Thù Yến thở dài, sờ sờ đầu cô nói: "Noãn Noãn, đây đều là những thứ trong quan hệ đính hôn hữu danh vô thực trước đây của chúng ta, đã nói rồi, phải bắt đầu lại từ đầu, những thứ không có ý nghĩa này, coi như là chúng ta chính thức chia tay với quá khứ có được không?”
Đường Noãn mới hiểu được ý của anh, trong lòng hơi ngọt ngào, mặc dù trong lòng cảm thấy trang sức vô tội, nhưng nếu anh để ý cô cũng không phải không thể không nhượng bộ. Diệp Thù Yến yêu thích xoa xoa đầu cô: "Ngoan.”
Sau đó liền tiếp tục ra tay, Đường Noãn phát hiện anh quả nhiên đều là lấy quà mà trợ lý Văn đưa tới, vậy mà lại chọn cực kỳ chính xác. Chờ đã, trợ lý Văn đưa đến! Đường Noãn cúi đầu nhìn cài tóc trân châu đen trong tay, lại nhìn cài tóc Nam Dương Châu bị anh cướp mất, không hiểu sao lại nhớ tới lần bữa tiệc tối kia, anh có đủ loại không vừa mắt với kẹp tóc Nam Dương Châu.
Động tác của Diệp Thù Yến đột nhiên nhanh lên, Đường Noãn híp mắt nhìn lỗ tai ửng đỏ của anh, bỗng nhiên cười: "Anh Thù Yến, anh cảm thấy đồ không có tình ý, hay là cảm thấy là đồ trợ lý Văn tặng, cho nên ghen tuông?”
“ Diệp Thù Yến nhanh chóng bỏ trang sức cuối cùng vào trong túi, kéo căng mặt thản nhiên nói: "Cái gì trợ lý Văn tặng, đều là anh bỏ tiền, anh ta cùng lắm là nhân viên vận chuyển.”
Đường Noãn nói: "Vậy em suy nghĩ một chút, nếu đều là thứ anh tặng, hơn nữa trong mối quan hệ đính hôn vô tình vô nghĩa kia, nếu không có chút thứ gì làm em thích, thì bây giờ cũng không có cơ hội đa dạng như thế, cho nên em thấy những thứ này cũng rất có ý nghĩa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-173.html.]
Diệp Thù Yến:"...”
Cái gì gọi là quan hệ đính hôn vô tình vô nghĩa?
Nhưng nhìn bộ dáng Đường Noãn, trực giác của anh nói đề tài này không dễ phản bác, lại thấy cô còn muốn mở miệng, Diệp Thù Yến bỗng nhiên tiến lên, ấn cô vào trên tường, trực tiếp cúi đầu chặn miệng cô lại...
Chờ hôn đến thân thể cô nhũn ra, ánh mắt mê ly, Diệp Thù Yến mới buông cô ra, nhẹ giọng nói: "Nếu như em thích, anh càng có nhiều thứ... ý nghĩa hơn, đều ở trên lầu, có muốn đi xem không?”
Đường Noãn tựa vào n.g.ự.c anh khẽ gật đầu.
Diệp Thù Yến mỉm cười, ừm, xem ra đồ trợ lý Văn tổng kết ra còn có chút tác dụng, cho nên có thể là bản thân anh ta không được.
Cuối cùng Đường Noãn vẫn không thể cùng Diệp Thù Yến đi xem thêm trang sức có ý nghĩa, bởi vì cô bỗng nhận được điện thoại của Thẩm Kim Hoa.”
Cái kia Noãn Noãn à, con biết trợ lý Văn là người thế nào không?”
Đường Noãn nghi hoặc: "Trợ lý Văn rất tốt, làm sao vậy?”
Diệp Thù Yến nghe cô nói trợ lý Văn, tiến lên ấn loa ngoài điện thoại của cô, chợt nghe giọng nói của Trầm Kim Hoa truyền ra: "Không phải nói năng lực làm việc, là tình huống gia đình, gì mà cuộc sống riêng tư có sạch sẽ không, có tiền sử tình cảm hay không?”
Đường Noãn bị lời này của bà ấy hỏi đến trong lòng sợ hãi: "Sao đột nhiên hỏi cái này vậy?”
Đây không phải là mẹ vợ hỏi con rể sao? Chẳng lẽ mẹ cô biết trước đó trợ lý Văn chăm sóc cô tương đối nhiều, cho nên cảm thấy trợ lý Văn giỏi hơn Diệp Thù Yến...
Diệp Thù Yến cắn răng gõ đầu cô, miên man suy nghĩ cái gì, xem ra là hôn không đủ. Chợt nghe Thẩm Kim Hoa nói: "Đây còn không phải trợ lý Văn đột nhiên gọi điện thoại tới nói muốn chịu trách nhiệm với chị gái con sao?”
“Cái gì!”
Đường Noãn nhìn về phía Diệp Thù Yến, phản ứng đầu tiên lại là Diệp Thù Yến phải gọi trợ lý Văn là anh rể sao? Diệp Thù Yến: "...”
Đường Noãn nhìn mặt đen xì của Diệp Thù Yến mới phản ứng lại: "Chị cả và trợ lý Văn? Hai người bọn họ?”
Xảy ra chuyện gì?
Hơn nữa chịu trách nhiệm? Chịu trách nhiệm cái gì? Cô nhớ hai người bọn họ thủy hỏa không dung hòa được, không phải là chị gái đánh trợ lý Văn đấy chứ. Diệp Thù Yến:"...”
Từ loại ý nghĩa nào đó mà nói, hình như cô còn rất hiểu Đường Nguyệt, đúng thật là từng đánh rồi.
"Là anh ấy chịu trách nhiệm với chị cả, chứ không phải chị cả chịu trách nhiệm với anh ấy?”
Đường Noãn hỏi Thẩm Kim Hoa. Theo như cô biết, Đường Nguyệt có Taekwondo đai đen, Judo cũng đạt đến cấp 4, cô ấy cũng không phải thích đánh nhau, trái lại thích dùng pháp luật để giải quyết vấn đề hơn. Nhưng cô ấy luôn tiếp vụ án mà người khác không dám làm, không tránh được có người không nói chuyện mà động tay động chân, cho nên Đường Nguyệt ở phương diện này cũng không có lơ là.
Còn trợ lý Văn... Đường Noãn nhìn về phía Diệp Thù Yến. Diệp Thù Yến hàm súc nói: "Trợ lý Văn từ nhỏ đã thích học tập, thành tích thể thao bình thường.”
Bị Đường Noãn hỏi như vậy, Thẩm Kim Hoa cũng có chút không xác định lắm: "Chị con đúng thật còn chưa kể với chúng ta chuyện con bé có đối tượng.”