Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 168
Cập nhật lúc: 2024-11-17 07:58:53
Lượt xem: 18
Diệp Thù Yến cũng không tranh giành với anh ta, lập tức chuyển giao trách nhiệm, tiếp tục xem mình là khách mời, da mặt của Diệp Thù Thần cũng đủ dày, làm sao giả bộ như không xảy ra chuyện gì, tiếp tục hàn huyên với mọi người. Nhưng không có Diệp Chính Hồng, tại so sánh với Diệp Thù Yến lúc trước, trên người anh ta thật sự không có bao nhiêu giá trị. Đợi đến thời gian cũng muộn rồi, mọi người liên tục lễ phép chào tạm biệt, Đường Noãn cũng chuẩn bị rời đi, chỉ là Diệp Thù Yến vẫn còn chút chuyện chưa nói hết.
Quý Vân chờ với cô ấy, lúc này haui người mới trò chuyện với nhau, cô ấy chậc chậc nói: "Hôm nay cậu cũng thay đổi lớn quá. Tớ cũng không nhận ra.”
Cô ấy nói cười rộ lên: "Còn nhớ lúc trước khi cậu tới nhà họ Diệp tham gia yến hội, cứ dính chặt vào Diệp tổng, sợ bị người ta bắt nạt. Bây giờ nhìn đi, nhà họ Giang cũng phải cúi đầu với cậu.”
Đường Noãn sửng sốt, bỗng nhiên ý thức được, hôm nay sau khi Diệp Thù Yến rời đi, cô không hề lo lắng sợ hãi. Cho dù đây là bữa tiệc chào đón Diệp Thù Thần, cho dù Diệp Chính Hồng, Tôn Uyển Thu và người nhà họ Giang đều ở đây.
Hơn nữa lần này nhà họ Giang cúi đầu trước cô không phải là áp lực của Diệp Thù Yến, cũng không phải bởi vì Đường Nguyệt cường thế, mà là hoàn toàn dựa vào bản thân mình, là tự cô khiến cho bọn họ cúi đầu.
Cô đã có sức mạnh.
Sức mạnh này đến từ 10 ngàn vạn kiếm được từ nhà họ Giang, đến từ hệ thống Noãn Dương mà Tạ thị để ý đến, đến từ sự ủng hộ vô điều kiện của Đường Kim Hâm và Thẩm Kim Hoa đối với cô, còn có Diệp Thù Yến.
Cô không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía trước, Diệp Thù Yến đang ở đó nói lời tạm biệt với người cuối cùng, lúc cô nhìn qua đối phương dường như có cảm giác, quay lại ánh mắt hai người chạm vào nhau, hai người cùng nhìn nhau cười. Đường Noãn chỉ cảm thấy một cỗ ngọt ngào tràn vào trong lòng.
Còn có sự chỉ bảo và tôn trọng mà anh dành cho cô. Lúc này đây, cô bỗng nhiên cảm thấy mình có năng lực sánh vai với anh!
Trong lòng Diệp Thù Yến khẽ động, bình tĩnh nhìn cô, cho nên cô có sức mạnh rồi? Đó có phải là có thể không cân nhắc đến từ hôn với anh, ở bên cạnh anh không? Quý Vân bị hai người mắt qua mày lại làm cho không chịu nổi: "Ôi đắng c.h.ế.t tớ rồi, tớ đi trước đây!”
Đường Noãn cười cười, cùng Diệp Thù Yến theo mọi người đi ra ngoài, nửa đường gặp được Lý đổng trò chuyện lúc đầu, đối phương nhìn cô cười cười vẫy tay, lấy một tấm danh thiếp từ trong túi xách ra cười nói: "Nghe nói cháu đang làm một hạng mục phim truyền hình, nếu có nhu cầu chúng ta có thể hợp tác.”
Ánh mắt Đường Noãn sáng lên, hưng phấn nhận lấy: "Cám ơn dì Lý!” Cho dù nó chỉ là số điện thoại của thư ký, đây cũng đại diện cho sự công nhận của bà ấy.
Đường Noãn kích động nhìn Diệp Thù Yến, nháy mắt rất muốn nhào tới ôm lấy anh. Diệp Thù Yến nhếch môi cười, đang chuẩn bị giang hai tay ra, Tạ Kiến Trung ở phía sau đuổi theo cười nói: "Nhìn như vậy đúng là một đứa nhỏ mà.”
Trương đổng bên cạnh ông ta cười nói: "Nhưng hậu sinh khả úy, tương lai có thể trông đợi được. "Lại nói tiếp: "Có hạng mục tốt thì nhớ tới chú nhé, cứ liên hệ với Thù Yến kia.”
Cho nên cũng không phải khách sáo, là thật sự công nhận cô!
Đường Noãn nhìn về phía Diệp Thù Yến, Diệp Thù Yến đã tự giác chuẩn bị giang hai tay ra, lại nghe thấy âm thanh tức giận của Giang Miểu truyền đến từ phía sau: "Đường Noãn, cô thật hèn hạ, cô cố ý hãm hại dì Tôn và chú Diệp, bình thường cô miệng lưỡi sắc bén, từ lúc nào nghĩ đến đại cục chứ? Cô là cố tình để hai người họ mất mặt, là để chèn ép Diệp Thù Thần!”
Đường Noãn quay đầu lại, mọi người trong bãi đậu xe còn chưa đi hết, rõ ràng Giang Miểu là cố ý nói cho người khác nghe.
"Những mánh khóe vụng về của cô, cho rằng mọi người không nhận ra sao?”
Ây, cái này còn lại trực tiếp bắt cóc IQ của mọi người, không nhìn ra được là kẻ ngốc.
Nhưng nhìn ra được thì thế nào, cô lại không làm chuyện xấu.
Đường Noãn nhìn cô ta, sâu kín thở dài một tiếng: "Nếu cô nghĩ như vậy thì tôi cũng không còn cách nào khác. Nhưng nếu thực sự đúng như cô nói, thì cô nghĩ bản lĩnh của tôi quá lớn, hay là bản lĩnh của Diệp Thù Thần quá nhỏ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-168.html.]
Muốn nói cô hèn hạ, cũng được thôi, vậy thừa nhận Diệp Thù Thần vô năng đi!
Giang Miểu quả nhiên bị nghẹn lại.
Đường Noãn lại nói: "Có thể cô làm minh tinh lâu rồi, trong giới chúng tôi cũng không có nhiều tranh đấu như vậy, cả ngày tôi ở với anh Thù Yến, cũng không thấy có ai chèn ép anh ấy.”
Không biết là người nào không nhịn được cười một tiếng, nhất thời có mấy người nhanh chóng chui vào trong xe, cũng không biết có phải trốn vào cười trộm hay không.
Lời này của Đường Noãn quả thực quá tổn thương, không ai chèn ép Diệp Thù Yến? Người chèn ép anh ta tàn nhẫn nhất chính là nhà họ Diệp, cả nhà liên hợp lại chèn ép.
Nhưng Diệp Thù Yến người ta bất ngờ là không cảm giác được. Năng lực của Diệp Thù Thần có thể mạnh đến mức nào chứ? Ngồi trên xe, Đường Noãn cười ngã ra sau: "Ai, có thấy khuôn mặt của Giang Miểu không, thật sự rất buồn cười.”
“Tôi chỉ muốn tới cướp quan hệ, không nghĩ tới trực tiếp cướp cả trận, ha ha.”
Hôm nay Diệp Chính Hồng hao tâm tổn trí chuẩn bị buổi tiệc chào mừng cho Diệp Thù Thần hoàn toàn biến thành làm áo cưới cho cô.
"Trong dự liệu.”
Diệp Thù Yến bất động thanh sắc nói: "Hay là xem danh thiếp Lý đổng đưa cho em.”
Bổ sung cái ôm kích động vừa nãy"A đúng rồi" Quả nhiên Đường Noãn hưng phấn lấy danh thiếp Lý đổng đưa cho từ trong túi xách, không nhịn được hôn lên một cái: "Cái này, tôi nhất định sẽ phải tận dụng thật tốt! Sẽ không phụ sự mong đợi của Lý Đổng!”
Diệp Thù Yến nhìn dấu môi trên danh thiếp, dừng một chút, ho nhẹ một tiếng rồi tiếp tục nói:"Còn có Tạ đổng và Trương đổng đều rất công nhận em.”
Đường Noãn vui vẻ gật gật đầu, bỗng nhiên xoay người nhìn về phía Diệp Thù Yến: "Nếu bọn họ đều công nhận tôi, có phải chứng minh tôi thật sự có tiềm lực không?”
"Ấy? Anh giang tay ra làm gì?”
Diệp Thù Yến:"...”
Không phải em muốn nhào tới ôm tôi sao? Sao lại liên tục thay đổi thế? Nhìn đôi mắt tràn ngập nghi hoặc của Đường Noãn, Diệp Thù Yến nghĩ, vì sao có đọc tâm thuật này lại khó chịu như thế chứ!
Diệp Thù Yến thu hồi tự nhiên vòng tay trước ngực, nhìn Đường Noãn nói: "Như vậy em hẳn là có tự tin đi, Trương đổng cũng nói em hậu sinh khả úy, tương lai có thể trông mong, nói không chừng qua vài năm nữa em sẽ đuổi kịp tôi, vậy tôi đành chúc mừng Đường tổng trước!”Còn nhấn mạnh mấy chữ "đuổi kịp tôi", khẳng định của anh mặc dù khiến cho Đường Noãn nghe vào trong lòng nở hoa, nhưng cô cũng tự biết mình, khiêm tốn nói: "So với anh thì nhất định không được rồi.”
Cô cười tủm tỉm khen ngợi: "Hôm nay tôi phát huy hết công suất, đương nhiên chủ yếu là thầy giỏi dạy ra trò hay.”
Diệp Thù Yến rũ mắt nhìn cô, ngưng thần lắng nghe, quả nhiên cô đã hoàn toàn quên đi suy nghĩ vừa rồi. Cho nên chuyện yêu đương ở cùng một chỗ với anh, ở chỗ cô không chút quan trọng nào sao!
Đường Noãn phát hiện, Diệp Thù Yến hình như đang tức giận, cái này khiến cho cô có chút khó hiểu, rõ ràng vừa rồi còn vui vẻ, sao đột nhiên lại không vui chứ? Cô làm gì anh sao? Đường Noãn thò đầu nhìn Diệp Thù Yến, hy vọng anh cho cô một đáp án. Kết quả Diệp Thù Yến thấy cô nhận ra, dứt khoát trực tiếp yên lặng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đường Noãn:"...”
Cô đành phải vắt hết óc nhớ lại, bây giờ cô chỉ có thể xác định một chút, đúng là cô đã chọc phải anh, hình như vừa nãy đã nói câu nào không đúng rồi.