Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 16
Cập nhật lúc: 2024-10-30 23:53:16
Lượt xem: 128
“Hủy bỏ hôn ước hay không là do tôi quyết định.”
Đường Noãn cười nhạo: “Cho rằng mình ở vị thế rất cao, cô kiêu ngạo cái gì? Lúc trước đính hôn là tôi vắt óc tìm kế tranh thủ mới được, cùng lẽ đó, có từ hôn hay không, tôi có quyền quyết định.”
Đường Noãn khinh miệt nhìn cô ta: “Nếu cô thật sự tự tin kiêu ngạo như vậy, thì cần gì phải để ý đến tôi, giống như cô nói, cho dù muốn cứu vãn tình yêu của cô, đó cũng là chuyện giữa cô và Diệp Thù Yến, cô nhắm vào tôi làm gì?”
“Đừng nói cô không có.”
Đường Noãn quơ quơ tấm ảnh trong tay: “Ngoài việc tôi là vợ chưa cưới của người cô thích ra, thì tôi không có thù oán gì với cô cả, sao cô biết Đường Tinh giống với mẹ tôi, sao lại chú ý tới chị gái của Đường Tinh giống tôi, đừng nói với tôi là cô quen hết cả gia đình người đại diện của cô, chẳng phải tấm ảnh này là do cô cố tình tìm ra hay sao?”
“Nếu cô đã cao cao tại thượng như vậy rồi, thì cô cứ chờ đợi thôi là tốt rồi! Chính cô cũng biết người hèn hạ nhất trong chuyện này là chính cô, căn bản cô không hề tự tin, lại nghĩ rằng không để tôi vào mắt mới là sự miệt thị tốt nhất, vì thế để cho cô gái nhỏ thiếu kiên nhẫn đó làm tiên phong.”
Đường Noãn nhìn Diệp Thù Yến đang đi từ sảnh chính ra, cảm xúc dần dần ổn định lại, đầu óc cũng sáng suốt hơn: “Nếu cô không gấp gáp như vậy thì theo tới đây làm gì?”
Cô cảm thấy mình tới tìm Giang Miểu đúng thật là có chút đần độn, rõ ràng đối phương có ý muốn dụ dỗ cô tới đây, để cho cô lo lắng đề phòng, tốt nhất là phạm đủ loại sai lầm, làm trò cười khắp nơi, rồi bọn họ thêm dầu vào lửa. Hiểu lầm nhiều chỗ, đến lúc đó không cần cố ý tìm lý do để từ hôn với cô nữa.
Thế nên bây giờ cô nên giữ bình tĩnh, ngẫm lại xem nếu bị vạch trần thì cô nên làm gì…
Đường Noãn nhìn về phía Giang Miểu, đầu tiên, cô phải tranh thủ cho mình một chút thời gian.
Đường Noãn đứng lên, nói với Giang Miểu: “Cô Giang, dường như mưu tính của cô sai rồi, tôi và Diệp Thù Yến đính hôn không phải chỉ dựa vào gia thế.”
Cô nói tới đây thì cười tự giễu: “Nhà họ Đường ra làm sao, mọi người đều biết, con mắt của Diệp Thù Yến cũng không kém như vậy đâu.”
“Vậy nên, cô muốn tuyên truyền cái gì thì đi tuyên truyền đi.”
Đường Noãn quơ quơ tấm ảnh trong tay: “Hoặc là tôi trực tiếp giao cho Diệp Thù Yến, để anh ấy giúp tôi điều tra?”
“Chỉ là nếu mọi người biết cô làm ra những trò nhỏ nhen này dưới danh nghĩa tình yêu, không biết mọi người có xem thường cô hay không, Diệp Thù Yến có cảm thấy cô rất đáng yêu hay không?”
“Nói cho cùng, cô chỉ vì mục đích của mình mà phá hỏng hôn ước của chúng tôi, không khác gì tiểu tam cả.”
Đường Noãn cười nhạo: “À, không đúng, so với tiểu tam còn không bằng, ít nhất tiểu tam là do người đàn ông ngoại tình, mà Diệp Thù Yến căn bản không yêu cô.”
Hiển nhiên Giang Miểu cực kỳ quan tâm tới tình cảm mà Diệp Thù Yến dành cho mình, giờ bị Đường Noãn nghi ngờ, cô ta tức giận đến mức n.g.ự.c phập phồng, thậm chí không để ý đến việc giải thích vấn đề tiểu tam, cười lạnh: “Diệp Thù Yến có yêu tôi hay không, cô biết được chắc?”
“Tất nhiên là tôi biết.”
Đường Noãn nói chắc chắn: “Cô học chung với anh ấy mấy năm, thậm chí còn qua lại với nhau, chẳng lẽ cô cảm thấy người đàn ông như Diệp Thù Yến sẽ để cho người mình yêu phải làm tiểu tam chịu ấm ức hay sao?”
Bỗng Giang Miểu cười rộ lên, dường như cuối cùng cũng hòa nhau một ván: “Đường Noãn, cô căn bản chưa từng có người yêu, cũng chưa từng được yêu đúng không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-16.html.]
“Đối mặt với tình yêu, một người dù trưởng thành đến đâu cũng sẽ giống trẻ con và mất bình tĩnh. Có thể trước mặt cô, anh ấy là một Diệp Thù Yến hoàn hảo, nhưng tôi đã từng chứng kiến anh ấy thất vọng và buồn bã, thậm chí còn vô cớ gây rối.”
Cô ta nói thêm: “Giống như hôm nay…”
“Hôm nay, anh ấy đối xử với cô cũng giống như đối xử với bất cứ người nào khác, cô Giang, cô đừng tự lừa mình dối người.”
Đường Noãn ngắt lời cô ta, sau đó nhìn về phía Diệp Thù Yến đang tới gần, vẫy tay, nói: “Hôm nay, người duy nhất anh ấy đối xử đặc biệt, chính là tôi, bây giờ, anh ấy cũng vì tôi mà đến.”
“Hay là, cô có thể thử nói thẳng chuyện của tôi cho anh ấy nghe, xem anh ấy đối xử với cô như thế nào?”
Giang Miểu không khỏi chần chờ, Đường Noãn biết mình đã thành công.
Quả thực tình yêu đã khiến cho con người ta lo được lo mất, nên cô cược Giang Miểu vì tránh hiềm nghi mà sẽ không vạch trần chuyện này ngay lập tức.
Diệp Thù Yến đang đến gần, Đường Noãn đứng dậy chuẩn bị chào đón anh ấy, những chuyện khác chờ sau khi cô rời khỏi nơi này, hoàn toàn tỉnh táo lại rồi ngẫm lại sau…
Kết quả bởi vì đầu óc có chút rối loạn, cô mới vừa bước một bước, đã vấp phải một hòn đá, bị trật chân…
Bờ hồ vừa trơn vừa dốc, một cú này khiến cho Đường Noãn ngã nghiêng về phía hồ, Đường Noãn nhìn hồ nước phản chiếu ánh đèn màu sắc rực rỡ, trong lòng nhất thời hoảng hốt, theo bản năng vươn tay về phía Giang Miểu ở bên: “Giang Miểu!”
Giang Miểu cũng hoảng sợ, phản ứng rất nhanh đưa tay đỡ lấy bả vai của cô.
Đường Noãn chưa kịp hoàn hồn, đang muốn mượn lực đứng vững, chợt cảm giác lực trên vai thả lỏng một chút, trong lòng cô nhảy dựng, ngẩng đầu nhìn về phía Giang Miểu, phát hiện đáy mắt đối phương hiện lên cảm xúc gì đó, cắn răng cùng cô ngã xuống hồ.
Nhìn từ góc độ của Diệp Thù Yến, trông giống như cô đẩy cô ta xuống hồ vậy.
Nhưng lúc này đầu óc Đường Noãn hoàn toàn không xoay chuyển được, hoảng hốt: "Giang Miểu!”
Một giây sau, cô cảm giác cánh tay bị người ta túm lấy, ngay sau đó là cảm giác hít thở không thông do bị nước bao vây...
Nỗi sợ hãi ở sâu trong ký ức ùn ùn kéo tới, mặc cho giãy dụa thế nào cũng không thoát khỏi dòng nước biển lạnh băng, nước biển từ khắp nơi chui vào trong cơ thể, từ khoang miệng, cái mũi, không khí càng ngày càng ít, cảm giác như kim đâu bắt đầu từ n.g.ự.c tràn lan…
Bất lực…
Không được! Cô đã từng thề, cô sẽ không bao giờ phải chịu cảm giác bất lực như vậy nữa, Đường Noãn nắm thật chặt thứ mình có thể với tới, giống như nắm cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
Vốn định thuận thế tách cô ra, Giang Miểu không khỏi thay đổi sắc mặt.
Tuy hai cô ngây ngốc ở chỗ yên tĩnh, nhưng đám người ở xa xa vẫn có thể nhìn thấy, hơn nữa hai người còn dễ thu hút sự chú ý, bởi vậy lúc mọi chuyện xảy ra, ngay lập tức có người phát hiện không đúng chạy qua.
Chờ tiếng kêu cứu của Đường Noãn và Giang Miểu vang lên, có vài người phản ứng nhanh đã chạy tới bên hồ, quỳ xuống duỗi tay vớt người.
Ven hồ không tính là quá sâu, theo lý làm vậy cũng đủ để cứu người lên, nhưng mà Đường Noãn gắt gao ôm chặt Giang Miểu không buông, ngược lại vùng vẫy trôi về hướng ngược lại, hồ nước càng sâu, sức lực trên tay Đường Noãn lại càng lớn.