Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 151

Cập nhật lúc: 2024-11-13 11:09:20
Lượt xem: 25

Diệp Thù Yến đứng lên, cũng bước đến trước mặt anh ta, vươn tay về phía anh ta. Giang Trạm thầm nghiến răng, nhưng dưới ánh mắt trừng trừng của mọi người, anh ta chỉ có thể bắt tay lại, Diệp Thù Yến cười nhạt: “Dự án điện ảnh và truyền hình của Đường Noãn không còn lo lắng về kinh phí nữa, cảm ơn nhé.”

Giọng điệu và đôi mắt của anh thực sự rất chân thành!

Giang Trạm c.h.ế.t đứng.

Đường Noãn còn không biết Diệp Thù Yến đã giúp cô chèn ép nhà họ Giang, lúc này cô đang bị một nhà Đường Kim Hâm hưng phấn vây quanh hóng chuyện.

Đúng vậy, bọn họ cũng biết Đường Noãn kiếm được hơn một trăm triệu, nhưng không phải Đường Noãn nói cho bọn họ biết.

Mặc dù trước mặt người nhà họ Giang và những người trong “Liên minh những ông bố lo lắng”, cô vô cùng phách lối, nhưng trước mặt người nhà lại có thói quen che giấu, khi còn nhỏ bởi vì không đáp ứng được kỳ vọng của mình, khi trưởng thành là vì phòng bị, ở hào môn nhà họ Đường hơn hai mươi năm đã tạo thành thói quen, trong một thời gian ngắn cũng không thể thay đổi được.

Là Quý Vân chủ động báo cáo, lại nói tiếp, Quý Vân và Lý Thu Thu còn thích một nhà Đường Kim Hâm hơn cả con gái ruột Đường Noãn, nắm lấy cơ hội sẽ túm Đường Noãn về ăn chực ngay.

Đường Noãn thực sự nghi ngờ bọn họ thích tay nghề của Đường Kim Hâm, bởi vì mỗi lần khi Đường Noãn đi, Đường Kim Hâm đều sẽ tự mình xuống bếp.

Hôm nay cũng vậy, Quý Vân báo sự việc cho Thẩm Kim Hoa, Thẩm Kim Hoa lập tức vui vẻ nói muốn ăn ngon chúc mừng, đây xem như là nghi thức truyền thống của nhà họ Đường.

Quý Vân lập tức nhân cơ hội gọi đồ ăn, nói gì mà Đường Noãn thích ăn, nhưng rõ ràng là cô ấy cũng đang thèm. Dù đang lúc giữa trưa, Đường Kim Hâm vẫn tự mình đi ra siêu thị mua một đống nguyên liệu nấu ăn về. Vì thế đến lúc chiều tối Đường Noãn tới, đầu tiên là được chào đón bằng một trận pháo hoa, trong viện còn treo biểu ngữ: [Chúc mừng Đường Noãn kiếm được một trăm triệu!]

Đường Noãn xấu hổ che mặt lại, đây là cái gì vậy trời.

Quý Vân với Lý Thu Thư cười vô cùng vui vẻ, Quý Vân nói: “Chú thím, hai người làm như vậy, chúng cháu bỗng nhiên có cảm giác thực tế, nếu không chắc bọn cháu chỉ nghĩ số tiền kia cũng chỉ là một con số.”

Đường Noãn liếc liếc cô ấy một cái: “Con số thì cũng là con số của tớ.”

Đường Kim Hâm nhìn vẻ mặt kiêu ngạo của Đường Noãn: “Năm nay Tết Âm Lịch về quê, phải đi ra mộ của tổ tiên thắp nén hương mới được.”

Đường Noãn không biết nên nói tiếp như thế nào.

Thẩm Kim Hoa cười nói: “Đói bụng rồi phải không, chúng ta vừa ăn vừa nói.”

Thế là cả nhà quây quần dưới gốc cây hòe già trong sân nấu nướng, thật ra thời tiết cuối mùa thu đã có chút lạnh lẽo, nhưng trong bầu không khí náo nhiệt như thế này lại không cảm thấy gì cả. Đường Kim Hâm với Đường Phi đứng ở trước lò nướng giữ vai trò chủ bếp, những người khác ngồi vòng tròn lớn bên cạnh xiên các loại xiên để nướng, Đường Bôn vừa xiên thịt vừa hớn hở giải thích cách Đường Noãn kiếm tiền như thế nào cho Đường Kim Hâm với Thẩm Kim Hoa. Bọn họ đã lớn tuổi rồi, cũng không hiểu sâu về internet, Thẩm Kim Hoa giống như học sinh tiểu học vò đầu bứt tai ngồi nghe Đường Bôn giảng giải, trong miệng còn lẩm bẩm tính tiền.

Đến lúc tính ra xong, đột nhiên đập lên bàn rầm một cái, khiến Đường Noãn hoảng sợ, ngay sau đó hai má bị giữ chặt, Thẩm Kim Hoa hưng phấn lại kiêu ngạo nói: “Aiya, sao mẹ lại có một đứa con gái thông minh như con chứ? Chắc chắn là do gen mẹ rồi, cả bà ngoại của các con nữa, vậy nên mới sinh được mấy cô con gái thông minh.”

Đường Kim Hâm vừa phết nước sốt lên những xiên thịt, vừa không chịu thua kém nói với Đường Noãn: “Nhưng ba lại cảm thấy đó là do nhà nội, đầu óc của ông nội con rất minh mẫn, khi bọn ba còn nhỏ, ông ấy thường gánh đòn gánh đi khắp xóm làng để bán trái cây, nhưng lúc nào cũng bán đắt hàng hơn người khác, mọi người trong thôn đều khen ông ấy não to.”

Thẩm Kim Hoa mắt trợn hừ hừ nói: “Thôi, ông đừng có ba hoa, họ cũng có khen ông có não to giống ba ông đâu? Chứ không sao ông không thi đại học đi? Đường Kim Hâm tức giận lật xiên nướng: “Có não to cũng không chịu đựng nổi bị Thẩm Kim Hoa bà mê hoặc đâu

Thẩm Kim Hoa tức khắc bị chọc cười, mọi người cũng nhịn không được cười theo, Quý Vân không thể không giơ ngón tay cái lên khen Đường Kim Hâm: “Chú lợi hại.”

Đường Kim Hâm đắc ý: “Phải có não to thì mới có thể lấy được thím của cháu.”

Đúng là cảnh giới cao nhất của việc nịnh nọt, Thẩm Kim Hoa nghe xong không biết nên giận hay nên cười.

Quý Vân cười nói: “Xem ra gen biết tránh nặng tìm nhẹ, nhà ai cũng có.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-151.html.]

Đường Kim Hâm lại nói với Đường Noãn: “Lần này con đã làm được một điều tuyệt vời, chúng ta tổ chức một bữa tiệc đi, mời tất cả họ hàng bạn bè đến để cùng nhau ăn mừng.”

“Dạ?”

Đường Noãn ngây người: “Không đến mức đó chứ?”

Lấy lý do gì cơ chứ, chúc mừng con gái nhà họ Đường kiếm được một trăm triệu sao? Như vậy không phải càng khiến người ta hận sao?

Đường Kim Hâm nói: “Sao lại không đến mức? Làm gì có ai có thể kiếm được một trăm triệu một tháng khi không cần một đồng vốn nào? Dù sao ba cũng chưa từng thấy qua.”

Đường Noãn vẫn cảm thấy hoang đường, cố gắng thuyết phục ông ấy: “Phương châm nhà ta không phải là khiêm tốn sao? Không tiết lộ tài sản, có một trăm thì chỉ được nói một.”

Đường Phi bỗng nhiên cười rộ lên: “Ồ, Noãn Noãn giỏi quá, nhớ kỹ cả gia huấn nhà ta, nào.”

nói xong lại đưa cho Đường Noãn một xiên cánh gà: “Khen thưởng cho em.”

Đường Bôn ở bên cạnh lập tức phối hợp vỗ tay, Quý Vân và Lý Thu Thu cũng ồn ào theo, khung cảnh giống như ở mấy bạn nhỏ ở nhà trẻ đang cùng hát tốp ca vậy. Đường Noãn dở khóc dở cười, Đường Kim Hâm lại cười nói: “Vốn dĩ ba mẹ cũng không muốn làm phô trương, nhưng thành tích của các con đều rất đáng khen, có một trăm thì cứ nói một trăm đi.”

Đường Bôn lẩm bẩm: “Chẳng lẽ có một trăm lại nói một trăm hai sao?”

Sau đó lại cúi người nói nhỏ với Đường Noãn: “Năm em thi đậu cấp ba, ba mẹ đã đi rêu rao khắp nơi là em đã được nhận vào Đại học Yên hay Thanh Hoa gì đó... ừm, đúng là não to mà.”

Đường Noãn nghe xong không nhịn được cười.

Thẩm Kim Hoa cũng nói: “Trước kia con đậu vào một trường đại học tốt như vậy nhưng ba mẹ vẫn chưa kịp làm gì cho con, lần này coi như bù lại đi.”

Bà ấy tự nhiên nói vậy, làm Đường Noãn có hơi ngạc nhiên, cô bỗng nhớ tới bọn họ đã từng nói qua, nói muốn từ từ bù đắp lại những thiếu thốn từ nhỏ cho cô, cô nhìn cánh gà trước mắt, lại nhìn bảng biểu ngữ ở trong sân, cho nên bọn họ vẫn đang cố gắng hoàn thành nó.

Quý Vân nhìn cô cười nói: “Aiya, quyết định như vậy đi, tớ cảm thấy khá tốt, lần trước cậu ăn tiệc chúc mừng của tớ rồi, nhưng tớ vẫn chưa ăn của cậu, bây giờ bù lại.”

Thẩm Kim Hoa nghe vậy, lập tức dứt khoát: “Được, vậy cứ quyết định như vậy đi.”

Sau đó lại đưa xiên thịt bò đến trước mặt Đường Noãn, như dỗ dành trẻ con nói: “Ăn cơm của ba mẹ, thì phải nghe lời ba mẹ.”

Đường Noãn dở khóc dở cười, nhưng cô cũng không phản bác lại. Quý Vân giơ chén rượu lên: “Nào, chúc mừng chị em tốt của tớ đã phất lên thành công!”

Lý Thu Thu cũng giơ lên theo: “Đưa chúng ta cùng bay!”

Mọi người cười lớn cùng nhau chạm cốc. Đang vui vẻ, điện thoại Đường Noãn vang lên, nhìn tên người gọi hiện lên trên màn hình, cô nhíu mày lại. Quý Vân thăm dò nhìn thoáng qua: “Ai vậy?”

Đường Noãn trực tiếp vứt điện thoại sang một bên để kệ nó kêu: “Tôn Uyển Thu.”

Quý Vân nhất thời không phản ứng lại: “Ai?”

Lý Thu Thu nói: “Mẹ của Diệp Nhị.”

Thẩm Kim Hoa phản ứng rất nhanh: “Là người mẹ kế của Diệp Thù Yến sao? Bà ta tìm con làm gì?”

Loading...