Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 144
Cập nhật lúc: 2024-11-12 13:17:19
Lượt xem: 24
Có rất nhiều người trong làng giải trí đang kiếm sống, luôn có những người nghiêm túc với lý tưởng của họ, bọn họ chỉ là phải tốn nhiều công sức hơn mà thôi. Không ngờ Giang Tề ở phía sau lại chủ động nói: “Cô Đường.”
Đường Noãn nhìn anh ta bình tĩnh đi về phía mình, Đạo diễn Phùng không hề tỏ ra ngượng ngùng, còn tươi cười chào hỏi, mấy người khác cũng khách sáo và khen tặng xã giao đối với các cô, toàn là những con cáo già.
Đường Noãn đứng yên không nhúc nhích.
So với sự bá đạo cường thế của Giang Trạm, Giang Tế giống một con tiếu diện hồ ly hơn, giọng điệu của anh ta có vẻ dịu dàng và thân thiện hơn: "Tôi không ngờ cô Đường cũng sẽ đến đây.”
Chỉ là ý của anh ta thì chẳng tốt cho lắm: “Tôi cứ cho rằng cô Đường không tình nguyện đến thăm nhà của chúng tôi lắm, cho nên mới ngại ngùng chẳng mời cô lên.”
Đường Noãn cũng cười nói: "Xem ra trong lòng anh Giang rất rõ ràng, nhưng anh cũng nghĩ một đằng nói một nẻo nhỉ, bằng không tại sao thấy tôi lại không đi đường vòng, mà có lòng đuổi theo làm gì thế?”
Giang Tế cũng không tính toán, cười nói: " Không có gì, chỉ là xuất phát từ lòng tốt nhắc nhở một chút, giới giải trí cũng không dễ lăn lộn như vậy đâu.”
Anh ta chỉ vào đám tạp nham ở tầng một, cười nói: “Nhưng nhà họ Diệp có nền tảng vững chắc, cô bỏ ra hàng chục triệu để giúp đỡ mọi người cũng không tệ, điều thiếu nhất trong giới giải trí này chính là tiền.”
Cho nên, ý của anh ta là cô nên quên đi vị đạo diễn lớn và minh tinh điện ảnh có tên có tuổi đi, chỉ có những đám tạp nham đó mới có thể tùy cô lựa chọn, kết quả à, đương nhiên sẽ bù lỗ triệt để. Đường Noãn đột nhiên cười nói: " Không, vốn tôi còn lo về tài chính, không ngờ nhà họ Giang cũng mon men vào giới giải trí làm chuyện tốt, thế thì tôi không cần lo lắng nữa rồi.”
“Cảm ơn anh Giang đã ở đây quan tâm chiếu cố đến tôi.”
Nói xong, cô và Quý Vân quay người rời đi.
Lúc đầu cô không muốn chú ý đến, nhưng nếu người ta đã trực tiếp lấn lên đầu cô, không có lý do gì mà cô không ứng chiến cả, phải không? Vừa vặn tài chính còn thiếu hơn một nửa, sẽ do nhà họ Giang chi tiền!
Giang Tế nhìn bóng lưng rời đi của Đường Noãn, chỉ cảm thấy buồn cười. Đạo diễn Phùng cũng mỉm cười và nói: "Từ lâu đã nghe nói rằng cô Đường này nói năng không kiêng nể ai, bây giờ mới được chứng kiến.”
"Cô ấy có ý gì? Muốn lấy tiền từ cậu hai Giang đây? Hay là đầu tư?”
Có nhà sản xuất phim lắc đầu, ý cười biến mất: "Vì thể diện, những người trẻ tuổi điều gì cũng dám nói.”
Một cậu ấm giàu có bên cạnh ông ta do dự nói: "Nhưng, nghe nói rằng Diệp đại thiếu rất yêu chiều cô ấy, sẽ không vươn tay giúp cô ấy đâu nhỉ?”
“Nếu như lợi dụng Diệp Thị để gây áp lực, cũng không phải là không có khả năng.”
Giang Tế cũng nghe nói rằng Diệp Thù Yến đã đích thân đến quán bar đón Đường Noãn, thậm chí sau khi Đường Noãn đánh người anh còn bao che cho cô, nghĩ đến thái độ của đối phương đối với Giang Miểu, đôi mắt anh ta trở nên lạnh lùng, nhưng đôi mắt vẫn cười híp híp: "Nếu đã như vậy, đến lúc đó người mất mặt không phải là cô Đường rồi.”
Nếu Diệp Thù Yến có thể mặt không đổi sắc, sự đánh giá của các cổ đông đối với anh cũng sẽ giảm xuống.
Giang Tế coi chuyện này hệt như chuyện cười, nói cho nhà họ Giang nghe, người nhà họ Giang đều cảm thấy Đường Noãn làm vậy là vì mặt mũi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-144.html.]
Chẳng qua, lại nghĩ đến Diệp Thù Yến, ông Giang vẫn gọi một cuộc điện thoại cho Diệp Chính Hồng, Diệp Chính Hồng vẫn còn bị sự việc lần trước của Diệp Thù Thần ép cho tức gần chết, vẫn đang cảm thấy bất mãn với Diệp Thù Yến.
Sau khi Kim Vấn Hạ biết chuyện, cô ta lập tức tuyên truyền trong giới giải trí, muốn mọi người chờ xem màn kịch hay của Đường Noãn.
Cũng không biết Đường Noãn quá nổi tiếng hay còn có nguyên nhân nào khác, chẳng được mấy ngày, mọi người đều biết chuyện này.
Kim Vẫn Hạ nhìn mọi người trong nhóm WeChat thảo luận và chế nhạo chuyện này, cho dù cô là vợ chưa cưới của Diệp Thù Yến, vậy thì sao? Chung quy vẫn là trò cười của mọi người trong giới thôi.
Hôm nay, tại sân tập đánh gôn của nhà họ Tạ.
Diệp Thù Yến đứng bên cạnh Đường Noãn để giúp cô chỉnh sửa tư thế: "Tách hai chân ra một chút, dồn trọng lượng về phía sau... eo...”
Đường Noãn che lại hai tay trên eo, trừng mắt nhìn anh, nói: "Nói chuyện thôi là được, đừng động tay động chân.”
Thế là Diệp Thù Yến đổi bàn tay thành ngón tay, dùng diện tích tiếp xúc nhỏ nhất chọc vào eo cô, eo của Đường Noãn rất nhạy cảm, cô gần như nhảy dựng lên, trừng mắt bất mãn nhìn anh.
Diệp Thù Yến không thể nhịn được cười.
Tạ Phi Triết gọi đến: "Đạo diễn Tiêu chơi xong rồi, ông ấy đang nghỉ ngơi ở đây, qua đây đi.”
Vì thế, Đường Noãn ném gậy cho Diệp Thù Yến rồi hào hứng đi đến khu vực nghỉ ngơi của hội quán.
Sau khi Diệp Thù Yến thu dọn đồ đạc xong mới nhàn nhã đi theo, khi đến khu vực nghỉ ngơi, anh thấy Đường Noãn theo lời giới thiệu của Tạ Phi Triết đang tiếp chuyện với đạo diễn Tiêu, cô mỉm cười, chuẩn bị đứng sang một bên chờ đợi. Tình cờ gặp Tạ Phi Minh - anh cả của Tạ Phi Triết và một vài người bạn, về cơ bản họ đều có liên quan đến công việc của công ty gia đình, gần như quen biết nhau, một số người trong số họ đã từng hợp tác với nhau, thế là dứt khoát tụ tập lại, chủ đề trò chuyện cũng không ngớt. Tạ Phi Minh ngạc nhiên: "Tại sao cậu lại ở đây? Đi cùng với khách hàng?”
Diệp Thù Yến liếc nhìn cách đó không xa, cười nói: "Không, đến thư giãn với Đường Noãn, gần đây cô ấy quá bận rộn.”
Những người khác không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, những người này đều là những người bận rộn, cũng không chú ý đến những lời đàm tiếu, đương nhiên họ không biết về những thay đổi gần đây của Diệp Thù Yến. Ngược lại, Tạ Phi Minh cà khịa: “Phi Triết ngày nào ở nhà cũng lải nhải về việc cậu đã hạ phàm rồi. Tôi còn tưởng là nó nói nhảm, không ngờ... thế sự thật khó lường.”
Diệp Thù Yến cười cười, cũng không phản bác, mọi người kinh ngạc vì hiếm khi thấy anh dễ nói chuyện đến thế, vì vậy cũng trêu chọc: "Cô Đường quá bận rộn, lời này của cậu nghe cứ như ăn cơm mềm(*) vậy.”
(*) ý bám váy, sống nhờ phụ nữ. Diệp Thù Yến cũng cười: "Cũng không phải là không thể.”
Mọi người đều sửng sốt, phát hiện rằng anh thực sự nghiêm túc. Một vài người đang định đi vào, chợt nghe thấy một giọng nói như cười như không từ phía sau vang lên: "Diệp đại thiếu tới đây để chống lưng cho vợ chưa cưới sao?”
Khi họ quay đầu lại, nhìn thấy Diệp Chính Hồng và một số cổ đông, còn có ông Giang và ba con Giang Trạm đứng phía sau, Giang Trạm là người vừa nói câu ấy.
Nhìn thấy đội hình này, Tạ Phi Minh âm thầm nhíu mày, ân oán giữa Diệp Thù Yến và nhà họ Giang, mọi người trong giới không ai không biết, đã gần như là trở mặt, không ngờ Diệp Chính Hồng với đám người đó lại trông như thể đi hưởng tuần trăng mật vậy. Diệp Chính Hồng cũng rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Diệp Thù Yến, nhìn theo ánh mắt của Giang Trạm liền nhìn thấy Đường Noãn cách đó không xa, ông ấy không khỏi cau mày, hiển nhiên ông ấy đã nghe thấy những rắc rối gần đây của Đường Noãn, lạnh nhạt nói: "Chuyện nhỏ nhặt như thế, chống lưng cái gì mà chống lưng? Người trẻ tuổi ồn ào một tí thôi mà. Ngay cả khi va phải tường thành cũng không phải là vấn đề gì lớn, tâm cao khí ngạo ắt cần phải mài dũa lại tính tình.”
Ông ấy nhìn Diệp Thù Yến, cau mày đầy bất mãn: "Con lại vì chút chuyện cỏn con ấy mà làm ầm ĩ cả lên, làm sao mà ăn nói với các cổ đông đây?”