Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 132
Cập nhật lúc: 2024-11-10 22:55:23
Lượt xem: 37
Anh chào tạm biệt Knowfton, ông ấy cười hỏi anh: “Làm hoà rồi à?”
Diệp Thù Yến cứng đờ, Knowfton chỉ vào ấn đường của anh: “Lúc tôi cãi nhau với vợ, y hệt thế này.”
“Trong hôn nhân chắc chắn sẽ có tranh cãi, bởi vì hai người hoàn toàn cởi mở nội tâm, không có bất kỳ manh giáp nào, đương nhiên sẽ dễ dàng bị tổn thương, nhưng nơi đó lại là nơi khiến người ta thoải mái nhất, cảm xúc và tính tình mà chúng ta không thể phát tiết với người khác đều có thể được chữa khỏi ở đây, vì thế vứt bỏ một số thứ khác đương nhiên là đáng giá.”
Diệp Thù Yến cười cười: “Cảm ơn, lần sau tôi sẽ đưa cô ấy đến gặp ông.”
Lúc rời đi anh vẫn bị Đặng Quỳnh chặn lại, bên người bà còn có một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp giỏi giang.
“Diệp Thù Yến, con xem mẹ không lừa con đúng không?”
Đặng Quỳnh cảm thấy không tin, con trai của bà lại đi thích người ta ư?
Diệp Thù Yến nhìn đồng hồ: “Con đã đặt vé máy bay về nước chuyến gần nhất rồi.”
Đặng Quỳnh nhìn vẻ mặt của anh, nhăn mày: “Vậy con thay mẹ xin lỗi Balle đi, mẹ đã nói với người ta mấy lần rồi, lúc này cũng gọi người ta tới đây rồi, dù sao cũng phải trả lời chứ.”
Diệp Thù Yến nói với cô gái kia: “Xin lỗi, tôi đã có vợ chưa cưới rồi, do mẹ tôi hiểu nhầm, xin cô thứ lỗi.”
Bella đúng như lời Đặng Quỳnh nói, giỏi giang, Diệp Thù Yến thẳng thắn thành khẩn, mặt mũi cô ấy cũng không bị tổn hại, hào phóng nói: “Chúc hai người hạnh phúc.”
Diệp Thù Yến nở nụ cười: “Cảm ơn.”
Sau đó nhanh chóng chạy về khách sạn. Lại không hề biết ở một góc không ai để ý, có một người khẽ giơ điện thoại lên, ấn vào màn hình chụp vài cái.
Người đó cúi đầu nhìn ảnh, trong ánh mắt người chụp ảnh chứa đầy sự oán hận, thậm chí cô ta cầm điện thoại, cũng không biết nên gửi ảnh cho ai, ý hận trong lòng đạt đến đỉnh điểm. Đăng Weibo cũng không ai dám nghị luận, gửi vào trong nhóm, người đầu tiên bọn họ cười nhạo không phải là Đường Noãn, mà là cô ta. Tại sao? Chỉ vì cô ta yêu Diệp Thù Yến, nên mới rơi vào kết cục như vậy sao?
Đúng, nơi này không có ai biết quá khứ của cô ta, đồng thời cũng không có ai biết đến cô ta cả! Cô ta thích cuộc sống của một minh tinh hào nhoáng! Nhưng dấu ấn trên internet đã hằn dấu quá sâu, cho dù ở đây cô ta có cố gắng nổi tiếng thế nào thì cũng không quay về được.”
Giang Miểu?”
Giang Miểu quay đầu, cười với người vừa gọi mình: “Thù Thần…”
Không, vẫn còn cơ hội, cô ta nhìn người đàn ông trước mặt, nói cho cùng chỉ là do Diệp Thù Yến cường đại quá thôi, nếu có người còn cường đại hơn anh thì sao? Chỉ cần giẫm đạp bọn họ dưới chân là cô ta có thể quay về! Trước khi khiêu vũ với Diệp Thù Thần, Giang Miểu gửi ảnh cho Kim Vấn Hạ.
Cô ta sống không dễ chịu, thì Đường Noãn cũng đừng hòng dễ chịu.”
Không phải là có hiểu lầm gì chứ?”
Quý Vân nói qua điện thoại: “Tớ nghĩ là đang bàn chuyện làm ăn thôi.”
“Cái này rất giống với lúc cậu mới về nước, ảnh Giang Miểu lăng xê đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-132.html.]
Giọng của cô ấy có chút không kiên nhẫn: “Kim Vấn Hạ gửi tới, nghe nói Giang Miểu ở nước Mễ, nhất định là do cô ta làm, cậu nói xem sao người này cứ như âm hồn bất tán vậy? Cô ta không dễ chịu, cũng nhất định phải làm cậu mất mặt thì mới vui vẻ được sao?”
Đường Noãn nhìn ảnh chụp trên điện thoại di động, lại có loại cảm giác cuối cùng cũng kết thúc. Diệp Thù Yến bàn chuyện làm ăn, sao có thể dẫn Đặng Quỳnh theo? Bà ấy là một não yêu đương, ngoại trừ tình yêu và bức tranh của bà ấy ra, chuyện khác bà ấy sẽ không quan tâm, hơn nữa... Đường Noãn chỉ tay lên mặt Diệp Thù Yến, đối với người khác, anh chưa từng lộ ra nụ cười ôn nhu như vậy.
"Không sao hết, nếu là thật, tớ sẽ từ hôn.”
Đường Noãn cười nói với Quý Vân: “Chắn chắn Diệp Thù Yến phải bồi thường cho tớ rất nhiều tiền, đến lúc đó tớ sẽ đầu tư hết vào hạng mục điện ảnh và truyền hình của tụi mình!”
Với tính cách của Diệp Thù Yến, nếu đã xác định thật thì chắc chắn sẽ từ hôn vỚi CÔ trước tiên. "Này này này...”
Quý Vân kêu to: “Bạn trẻ này, giọng điệu của cậu nghe như là sắp vũ hóa đăng tiên vậy...”
Đường Noãn cười, không thì sao, cô sớm đã nhìn rõ mọi thứ.
Kết thúc cuộc gọi với Quý Vân, Đường Noãn mới chú ý tới trên điện thoại di động có hai tin báo Diệp Thù Yến gọi nhỡ, đoán chừng là máy không gọi được.
Có lúc nào anh lại vội vàng như thế, cô ôm tâm trạng tự giễu lật xem hộp thoại, kết quả thấy được tin nhắn anh gửi tới: [Năm giờ tối nay anh sẽ đến Yến Thành.]
Đường Noãn nhìn chằm chằm tin nhắn này nửa ngày, sau đó gửi tin nhắn cho Đường Nguyệt, vốn ngày mai cô định đi nghĩ hợp đồng, chờ sau khi ký xong hợp đồng xong, Diệp thị sẽ chính thức gửi tiền cho cô, họ sẽ không còn bất kỳ giao thiệp gì nữa.
Đường Noãn không thể không cảm thán Diệp Thù Yến làm việc chu đáo chặt chẽ, xem đi, ngay cả thời gian chia tay cũng tính thỏa đáng rồi, đảm bảo vừa từ hôn xong mọi thứ cũng kết thúc dứt khoát lưu loát, không uổng là người có thể cho vợ chưa cưới cảm giác an toàn.
Ừ, là vợ chưa cưới, chứ không phải là Đường Noãn cô.
Giờ cô đổi thời gian thành chạng vạng, nếu người ta đã sốt ruột, cô cũng không nên kéo dài nữa.
Trước khi tập đoàn Diệp thị tan tầm, Đường Noãn và Đường Nguyệt đi vào trong cao ốc Diệp thị, vừa mới ngồi vào bàn họp với bộ phận pháp vụ thì cửa phòng họp đã bị đẩy ra. Đường Noãn quay đầu lại, nhìn thấy người tới thì sửng sốt, hiển nhiên đối phương mới xuống máy bay tới đây, bộ dáng phong trần mệt mỏi, gấp vậy sao? Một phút cũng không chờ được? Đường Nguyệt không để ý, chỉ dùng một tay đặt trên hợp đồng, thấp giọng nói: “Ý gì đây? Hợp đồng thu mua?”
Cô ấy vừa nói vừa âm u nhìn Diệp Thù Yến. Diệp Thù Yến hơi dừng lại, hỏng rồi, mấy ngày nay chỉ lo rối rắm, đã quên mất vụ này.
Ánh mắt Đường Nguyệt tràn ngập vẻ xét nét, đáy mắt Đường Noãn cũng nhàn nhạt, ánh mắt Diệp Thù Yến rơi vào trên người trợ lý Văn, trầm giọng nói: “Chuyện gì xảy ra? Tôi nói hợp đồng thu mua hồi nào? Đổi thành hợp đồng tài trợ vốn ngay đi!”Trợ lý Văn khiếp sợ trừng to mắt: . . . Đường Nguyệt nhìn chằm chằm trợ lý Văn: "Trợ lý Văn có ý kiến gì với em gái tôi sao?”
Trợ lý Văn:…
Nguyền rủa nhà tư bản không lấy được vợ! Lúc Diệp Thù Yến nói ra những lời này, không chỉ có trợ lý Văn ngây người, mà ngay cả Đường Noãn cũng trừng to hai mắt. Cô tuyệt đối không ngờ Diệp Thù Yến vậy mà lại ném nồi cho trợ lý Văn. Cô thừa nhận cô cố ý không nói cụ thể chuyện hợp đồng cho Đường Nguyệt biết, thứ nhất là không biết giải thích như thế nào, định để mình Diệp Thù Yến đau đầu, thứ hai, chẳng lẽ trước khi từ hôn còn không cho cô xả giận hay sao?
Chỉ là không ngờ Diệp Thù Yến lại thay đổi ngay lập tức, anh đây là có ý gì? Sợ rồi? Không phải, vì sao anh phải sợ chứ? Không đúng, Diệp Thù Yến mà biết sợ ư! Đây quả thực là nói đùa. Chẳng lẽ là bởi vì làm ra chuyện rất có lỗi với cô, sửa hợp đồng để bồi thường?
Ừm, có khả năng, từ trên ý nghĩa nào đó mà nói, anh bây giờ vẫn là chồng chưa cưới của cô, mà đã giấu cô đi xem mắt, thật sự là có lỗi với cô. Diệp Thù Yến nghe được tiếng lòng của cô, nhíu mày, bồi thường, xem mắt cái gì? Vớ va vớ vẩn, đến cùng đã xảy ra chuyện gì mà khiến cô vội vã đến ký hợp đồng như vậy? Anh nâng tay nhìn xuống mặt đồng hồ: "Bây giờ đã là thời gian tan tầm, hợp đồng cũng không phải một chốc một lát là có thể nói rõ ràng được.”
“Trợ lý Văn vừa vặn có thể sửa sang lại hợp đồng, nếu luật sư Đường không yên lòng thì có thể nói chuyện với cậu ta.”
Cuối cùng ánh mắt rơi xuống người Đường Noãn, giọng điệu bất giác dịu dàng: “Đường Noãn, em đi theo anh.”