Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 121
Cập nhật lúc: 2024-11-09 15:38:14
Lượt xem: 37
Đường Nguyệt dẫn Đường Noãn tiến vào dãy nhà sau viện, nơi này có năm gian phòng song song, bốn anh chị em bọn họ mỗi người một gian, còn có một gian làm phòng khách. Cô ấy đẩy phòng thứ hai ở sườn tây ra, nói với Đường Noãn: "Đây là phòng của em, bố trí hơi đơn giản, em xem nếu muốn thay đổi thế nào thì nói cho Đại Phi biết, để anh ấy liên hệ cho người ta làm.”
"Phòng sách thì ở phòng bên phía trước, em với các bạn của em rửa ráy một lượt đi, cơm nước xong lại dẫn em đi dạo.”
Nói xong thì nhường không gian lại cho Đường Noãn và Quý Vân Lý Thu Thu.
Cửa phòng vừa đóng lại, Quý Vân liền ngồi không yên, đứng dậy đánh giá khắp nơi: "Thân ái, cẩu phú quý vô tương vong nhé.”
*Cẩu phú quý, vô tương vong: chữ cẩu ở đây mang hàm nghĩa giả sử, nếu; cả câu tức là : nếu phú quý, không được quên.
Đường Noãn không thèm để ý cô ấy, Lý Thu Thu đứng trước tủ đứng, không nhịn được nói: "Phần thưởng của cậu nhiều thế cơ à?”
Đường Noãn mới phát hiện tủ đứng vốn nên để rất nhiều đồ, thế nhưng lại chỉ để mấy khung ảnh giấy khen, cúp thưởng của cô. Nghĩ cũng biết là dấu tích của ai, Đường Noãn có chút xấu hô, Quý Vân lại cười hô hô: "Mặt này cũng không khác mấy với ba tớ, lúc tớ học tiểu học được đứng thứ nhất, ba tớ tiền dọn riêng một căn phòng, tính để mấy giấy chứng nhận khen thưởng của tớ...”
"Kết quả không ngờ rằng không bày được kín một mặt tường, đúng không hả?”
Lý Thu Thu nói.
Quý Vân đã quen bị cô ấy bổ đao, không chút để ý, chỉ nhìn tủ đứng nói: "Đừng nói vậy, chia ra như vậy vẫn rất có khí thế, không hiểu sao có cảm giác kiêu ngạo.”
Đường Noãn bật cười: "Đây là vinh dự của tớ, cậu kiêu ngạo cái gì?”
Quý Vân "chậc" một tiếng: "Lời này lại không đúng rồi, cậu là bạn của tớ, tớ hãnh diện thay bạn tớ không được à?”
Nói tới đây, cô ấy khoác tay Đường Noãn, nịnh nọt nói: "Nghe nói tiền tiêu vặt một năm của cậu chỉ có một nghìn? Vậy kịch bản điện ảnh và truyền hình kia của chúng ta lại cần tớ lôi kéo đầu tư khắp nơi hả?”
Đường Noãn bật cười: "Tớ biết cậu mà, không có việc gì mà ân cần, không phải gian trá thì tức là trộm cắp.”
Lý Thu Thu không đồng ý: “Đây là chuyện kiếm tiền, có cơ hội đương nhiên chúng ta phải tự mình giữ lại, sao có thể làm hời cho người khác?”
Đường Noãn liếc nhìn cô ấy một cái: "Lúc trước ai nói tớ vừa mới làm hạng mục, nguy hiểm khá lớn ấy nhỉ?”
Lý Thu Thu đúng lý hợp tình nói: "Hệ thống Noãn Dương của cậu đã chứng minh năng lực của cậu rồi, chúng ta vẫn là nước phù sa không để chảy ra ruộng ngoài.”
Quý Vân gật đầu: "Bên chúng tớ dự tính cũng phải một hai tháng, vừa lúc cậu có thể lợi dụng trong khoảng thời gian này đưa Hệ thống Noãn Dương đi giao lưu trao đổi một phen.”
Cô ấy nói xong, không khỏi cảm thán: "Đợi Hệ thống Noãn Dương hòa nhập rồi, cậu sẽ có một khoản thu nhập liên tục không ngừng.”
"Vận mệnh của cậu đảo ngược hoàn toàn luôn rồi, tớ hâm mộ c.h.ế.t mất thôi.”
Đường Noãn ngừng một chút, thực ra không có tiền vào liên tục không ngừng, mà là trực tiếp bán đi, đã ký hiệp nghị với Diệp Thù Yến rồi, chắc hẳn giờ đây bên Diệp thị cũng đang thu mua theo quy trình…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-121.html.]
Chỉ có điều... Đường Noãn sờ sờ ngực, phát hiện cũng không đau lòng như thế, quả nhiên có tiền là có sức mạnh, khiến cho cô cảm thấy chuyện kia giống như không phải chuyện gì lớn, cô có thể làm thành công cái thứ nhất, cũng có thể làm thành công cái thứ hai... Diệp Thù Yến là cái thá gì, hừ!
"Nói ra, Diệp Thù Yến cũng đỉnh thật.”
Quý Vân nói: "Lần truyền hình trực tiếp đó, một mũi tên trúng bốn con chim: Trả lại trong sạch cho Đường Noãn, làm Giang Miểu mất mặt, buộc Diệp Nhị rời đi, lại còn tuyên truyền cho hệ thống của công ty.”
"Nghe nói Giang Miểu đã chuẩn bị ra nước ngoài, Diệp Nhị cũng phải đi theo.”
Quý Vân nghiêng đầu nói: "Tớ luôn cảm thấy giữa hai người bọn họ có gì đó.”
Lý Thu Thu nói: "Trùng hợp thôi.”
Cô ấy nhìn về phía Đường Noãn: "Chuyện anh ấy rời khỏi không phải là ý của Diệp tổng nhà cậu sao?”
Đường Noãn sửng sốt, phát hiện từ sau khi chuyện được làm sáng tỏ, cô đã hoàn toàn không chú ý tới khúc mắc tình cảm của Diệp Thù Yến, Giang Miếu cùng với Diệp Thù Thần nữa rồi.
Giờ các cô ấy nhắc tới, Đường Noãn bỗng nhiên nhận ra, Diệp Thù Thần và Giang Miểu căn bản không ở bên nhau, nhưng Diệp Thù Yến đã bắt đầu nhằm vào Diệp Thù Thần...
Cô nghĩ đến những việc đã trải qua cùng nhà họ Đường trong thời gian này, quả thực hoàn toàn khác xa so với những gì viết trong sách; còn có Đường Tinh, trong sách nhắc tới Đường Tinh là bạn tốt của Giang Miểu, nhưng theo sự việc hôm nay, cái gọi là bạn tốt, thật ra cũng chỉ là một cách nói để sinh tồn trong căn nhà kia của Đường Tinh mà thôi, nếu thật sự là bạn tốt, sao Đường Tinh có thể đến phía nam để bắt đầu từ con số không trong khi Giang Miểu đang nổi tiếng được?
Đường Noãn không khỏi nghĩ lại, như vậy cái gọi là tình tiết trong sách cô nhìn thấy, có phải cũng không phải là sự thật hay không, muốn xác nhận thật ra rất đơn giản, chỉ cần đến hỏi Diệp Thù Yến là được, rốt cuộc anh và Giang Miểu có quan hệ gì, bọn họ đã từng liên quan tới nhau như thế nào... Suy nghĩ này vừa xuất hiện, Đường Noãn bỗng nhiên có một suy nghĩ kích động muốn hỏi rõ Diệp Thù Yến...
Trong viện truyền đến tiếng vui đùa ầm ĩ cắt ngang suy nghĩ của Đường Noãn, cô khôi phục lại tinh thần, vội vã lắc lắc đầu, loại hành vi vượt biên này quả thực không nên làm, dù sao hiện giờ cô không cần đề phòng cả nhà Đường Thắng An nữa, từ hôn chính là lựa chọn an toàn nhất...
"Nghĩ cái gì vậy? Mặt ủ mày chau.”
Quý Vân đưa tay quơ quơ trước mắt cô: "Chúng ta cũng đi giúp đỡ đi, ngồi như vậy không thoải mái lắm.”
Đường Noãn thò đầu ra bên ngoài, hình như mọi người đều đang bận rộn, vì thế cô dẫn Quý Vân và Lý Thu Thu đi ra bên ngoài. Chuyện từ hôn cô phải suy nghĩ cẩn thận lại, giờ cứ đi một bước tính một bước vậy.
Vợ chồng Đường Kim Hâm và Đường Nguyệt bận rộn ở trong phòng bếp, nghe nói bọn họ muốn phụ giúp, Thẩm Kim Hoa cũng không khách sáo, chỉ vào trong viện, nói: "Mấy đứa làm sủi cảo với Đường Phi và Đường Bôn đi, chúng ta có nhiều người như vậy, gói nhiều một chút.”
Đường Phi và Đường Bôn đã chuyển một cái bàn lớn ra ngoài sân, vỏ sủi cảo và nhân bánh đã chuẩn bị xong xuôi. Đám Đường Noãn đi qua, vây quanh cái bàn ở dưới gốc cây, vừa nghe tiếng ve kêu vừa chọc Đường Phi và Đường Bôn tức đến kêu lên. Tuy rằng Đường Noãn biết làm món ăn đơn giản, nhưng thực lòng cô không am hiểu món sủi cảo này, từ nhỏ đến lớn sủi cảo trong nhà đều là do dì giúp việc làm, Quý Vân thì thuần túy là tay ngốc. Đường Bôn đứng bên cạnh hai người họ, chỉ dạy: "Đúng rồi, cứ như vậy như vậy, cán bột cán ra trước, bột mì ở phía sau, ai ai ai! Còn túm đừng túm đừng túm...”
Cậu ấy cầm vỏ sủi cảo Đường Noãn vừa cán thành hình thù kỳ quái lên, vừa giận vừa buồn cười: "Thôi, chị Noãn, đừng cán vỏ nữa, chúng ta trực tiếp gói sủi cảo đi.”
Nói xong liền muốn lấy vỏ sủi cảo bên chỗ Đường Phi, Đường Phi cảnh giác nói: "Muốn gói thì tự gói vỏ của mấy đứa đi! Đừng dùng của anh! Dù sao cũng phải giữ lại mấy cái có thể nhìn được chứ?”
Hoá ra anh ta muốn gói cho Đường Noãn một ít sủi cảo đáng yêu, đã dùng nước cải bó xôi cùng với nước bí đỏ để nhào bột, tính toán làm sủi cảo phỉ thúy và sủi cảo da hổ. Vốn đã khó làm, đương nhiên không nỡ để bọn họ nghịch vào.
Nhưng mà Đường Bôn bất chấp tất cả, tay mắt lanh lẹ đoạt mấy cái chia cho đám Đường Noãn, Quý Vân và Lý Thu Thu mỗi người một cái. Bộ dáng Đường Phi nhìn Đường Noãn và Quý Vân gói sủi cảo trông vô cùng đau đớn, giống như thứ bọn họ đang dùng không phải là vỏ sủi cảo, mà là vàng.