Thiên Kim Giả Gả Vào Hào Môn - Chương 113
Cập nhật lúc: 2024-11-09 07:42:58
Lượt xem: 53
Dù sao Lâm Nguyệt Nga cũng nuốt không trôi cục tức này, hôm nay nếu không trừng trị bọn họ, nhà họ Đường sợ rằng sẽ trở thành trò cười trong giới này mất. “Trợ lý Văn, lúc trước nhà chúng tôi ít chuyện, cậu lừa gạt Diệp Thù Yến thì cũng đã lừa rồi, hôm nay có bao nhiêu con mắt đang nhìn, bọn họ dựa hơi Diệp Thù Yến mà tác oai tác quái, việc này nếu truyền ra ngoài, Diệp Thù Yến không để ý tới nhưng bà Diệp và chủ tịch Diệp cũng không quan tâm sao?”
Đường Kim Hâm và Thẩm Kim Hoa đưa mắt nhìn nhau, sau khi xem xét kỹ càng mới phát hiện ra quả thực bọn họ đã gây phiền phức cho Đường Noãn, bọn họ tùy ý quen rồi, từ trước đến nay không sợ phiền phức, lại rất hận cả nhà Đường Thắng An, cho nên vừa rồi nhịn không được ra tay nặng.
Nhưng lại quên đi hôn ước của Đường Noãn và Diệp Thù Yến, mặc dù bọn họ cảm thấy con người Diệp Thù Yến không thích hợp làm con rể, nhưng dù sao Đường Noãn vẫn là vợ chưa cưới của đối phương, ngộ nhỡ bề trên của đối phương thật sự ghét bỏ Đường Noãn thì...
Lâm Nguyệt Nga nhìn thấy thái độ của bọn họ như vậy thì cười mỉa mai, bà ta ngẩng đầu lên: “Nếu bây giờ mấy người cút ra ngoài, tôi có thể bảo đảm chuyện này sẽ không đồn đến tai của nhà họ Diệp...”
Điều này tất nhiên là không thể nào, sau hôm nay tất cả những người trong giới đều biết ba mẹ vợ của Diệp Thù Yến quá quắt như thế nào, bà ta không tin Diệp Thù Yến còn có thể dung túng được cho Đường Noãn.
“Tôi không biết tập đoàn Đường Lễ có khả năng một tay che trời như vậy đấy.”
Một giọng nói bình thản vang lên.
Mọi người đều khá kinh ngạc, trợ lý Văn cũng ngạc nhiên không kém: “Diệp tổng.”
Việc này cứ giao cho anh ấy xử lý là được rồi, sao lại đích thân ra tay cơ chứ? Hay là không còn tín nhiệm năng lực của anh ấy nữa rồi? Nghĩ đến đây trợ lý Văn không kiềm được mà liếc nhìn người đầu sỏ gây nên chuyện, đều do cô ấy cả.
Đường Nguyệt vốn còn nghĩ, mình hiểu lầm anh ấy, có nên bày tỏ chút thành ý hay không, nhưng đúng lúc này nhìn thấy ánh mắt đối phương, khóe miệng cô ấy lại cong lên một nụ cười dịu dàng.
Đường Noãn lại không chú ý đến cơn sóng ngầm cuồn cuộn giữa bọn họ, cô nhìn Diệp Thù Yến, cô muốn biết thái độ của anh là gì. Lúc này, cả nhà Đường Thắng An khi nãy còn vênh váo tự đắc bây giờ trông dáng vẻ khúm núm, vừa chỉnh đốn lại quần áo vừa chào hỏi Diệp Thù Yến. Thẩm Kim Hoa thấy thế, khinh bỉ hừ một tiếng: “Tiểu thái giám nhìn thấy chủ tử còn không mau quỳ xuống.”
Cả nhà Đường Thắng An nhịn không được mà trợn mắt nhìn bà ấy, Đường Sương nhìn Diệp Thù Yến: “Diệp tổng có biết người nhà này sẽ đến đây không?”
Diệp Thù Yến thản nhiên đáp: “Không biết.”
Cả nhà Đường Thắng An chưa kịp vui sướng thì nghe anh nói: “Họ không dùng thiệp mời mà tôi gửi.”
Không dùng, vậy nghĩa là Diệp Thù Yến có gửi thiệp mời cho bọn họ? Dựa vào cái gì chứ? Đường Thắng An cảm thấy khó tin, bỗng có người bên cạnh nói: “Tôi nói nè, mấy người vừa tới đã tự mình khẳng định luôn, thiệp mời của ông chủ Đường là tôi đưa đấy, tại sao chúng tôi lại không có tư cách đến đây chứ? Chẳng lẽ lễ hội Carnival này là do tập đoàn Đường Lễ tổ chức?”
Chú Đỗ lại chen vào: “Còn lôi được chuyện tính xem nuôi con hết bao nhiêu tiền, cũng đâu phải chỉ một mình nhà mấy người nuôi Đường Noãn đâu, bên này Đường Tinh cũng được nuôi trong gia đình hào môn phú quý đấy, mấy người làm thế không sợ bọn nhỏ đau lòng à?”
Đường Tinh nãy giờ chưa lên tiếng câu nào, bây giờ mới nói: “Nhà chúng tôi nuôi Đường Noãn cũng tốn không ít, bằng không cô ấy cũng không giỏi được như bây giờ, chuyện vặt vãnh thì bỏ đi, dù sao hầu hết các khoản chi phí đều có ghi chép chuyển khoản, nếu đã muốn tính thì tính cho rõ ràng, đến lúc đó xem nhà ai nợ bao nhiêu thì cứ trực tiếp bổ sung vào, để sau này bớt dây dưa với nhau.”
Đường Thắng An gượng cười: “Đường Tinh, không cần phải nói những lời giận dỗi như vậy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-ga-vao-hao-mon/chuong-113.html.]
Trong lòng lại rất đắc ý, lời mà con gái cố tình nói ra, thân là ba muốn đền bù thua thiệt cho con gái ruột của mình cũng không trách được, thật ra những chỉ tiêu vặt vãnh thì nhà họ Đường cũng không để trong mắt, chủ yếu là những thứ mà Diệp Thù Yến cho Đường Noãn sau khi đính hôn, mặc kệ có thể đòi được bao nhiêu thì con số kia tóm lại cũng là một khoản không nhỏ. Đường Tinh nghi hoặc nói: “Con nói sai chỗ nào sao? Đây không phải là ý mà ba và Đường DỊ đã thảo luận sao? Ba và em bàn bạc trong phòng sách, con đã nghe cả rồi.”
Những tiếng xì xào bàn tán của mọi người đột nhiên vang lên, bọn họ chỉ chỉ trỏ trỏ vào cả nhà Đường Thắng An.
“Đây là nhà quyền thế sao? Cũng keo kiệt quá rồi đấy.”
“Khó trách tập đoàn Đường Lễ không ngóc đầu nổi, nghe nói tỉ lệ từ chức của nhân viên rất cao.”
“Ha ha, nhà quyền thế, ha ha, nhà bình thường như chúng ta cũng sẽ không làm ra những chuyện như như vậy, chậc chậc...”
Sắc mặt cả nhà Đường Thắng An đỏ cả lên, Diệp Thù Yến nói: “Vậy thì cứ tính cho rõ ràng, mau chóng đổi hộ khẩu lại, tôi đích thân ra làm nhân chứng.”
Dứt lời anh nhìn sang trợ lý Văn.
Trợ lý Văn kinh hãi, nội tâm nhịn không được thét chói tai: Diệp tổng, hôm nay anh ra ngoài thả lỏng, còn chất đống một đống công việc, xác định muốn tham dự chuyện nhàm chán như vậy sao?
Nhưng ngoài mặt vẫn nhanh chóng đưa ra thời gian cụ thể: “Chín đến mười giờ sáng ngày mốt.”
Anh ấy nói xong, đến lượt Diệp Thù Yến kinh ngạc, anh nhớ là thời gian gần đây lịch trình đều kín mít, còn muốn để bọn họ từ từ chỉnh lý lại. Trợ lý Văn tất nhiên hiểu rõ anh đang nghĩ cái gì, bèn giải thích: “Cố tổng của giải trí Cẩm Lý đã ra nước ngoài theo đuổi cô vợ giận dỗi bỏ đi của mình rồi, nên hội nghị bị hoãn lại.”
Lúc đó anh còn mắng người ta ấu trĩ ngây thơ. Bây giờ, nhanh như vậy anh đã tham gia vào chuyện ấu trĩ, ngây thơ đó rồi đấy? Mặt Diệp Thù Yến vô cảm quay lại, nói với hai bên nhà họ Đường: “Giờ đó, hội sở Phong Gian, nếu mọi người không yên tâm thì mỗi bên có thể cử ra một người làm chứng.”
Anh trực tiếp giải quyết dứt khoát, mọi chuyện chưa đến nửa phút sau đều đã sắp xếp ổn thoả. Nhìn bóng lưng cả nhà Đường Thắng An rời đi, Đường Noãn không thể không cảm thán, việc khác thì không nói, nhưng cách làm việc của Diệp Thù Yến thì không thể bắt bẻ được. Khoé miệng Diệp Thù Yến khẽ cong lên, anh đi đến trước mặt Đường Kim Hâm: “Chú, dì, bên kia còn có vài hoạt động, cháu xin phép đưa Noãn Noãn qua đó.”
Vẫn là dáng vẻ kiêu ngạo nhưng nhưng so với bên Đường Thắng An, rõ ràng cung kính hơn nhiều. Chỉ riêng thái độ của anh, cũng biết một nhà Đường Thắng An sợ là không chiếm lý được. Mấy người bên Đường Kim Hâm cũng không cản trở nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Thù Yến nắm tay Đường Noãn cùng nhau đi về khu Đông, trợ lý Văn ở lại chăm sóc bọn họ.
Đường Noãn cố gắng quên đi hơi ấm trên tay, cô hỏi thăm: “Cái đó, không sao chứ? Ông cụ Diệp và bà Diệp sẽ không gây phiền phức cho anh chứ?”
Diệp Thù Yến quay đầu lại nhìn cô, Đường Noãn không biết tại sao có thể nhìn thấy được sự trìu mến từ ánh mắt của anh, chợt nghe anh nói: “Yên tâm, họ sẽ không gây phiền phức cho tôi đâu.”
Trong lòng Đường Noãn dâng lên một tia thất vọng, không gây phiền phức thì làm sao mà từ hôn. Anh lại nói: “Nếu như có cũng sẽ tìm em...”
Đường Noãn: . . . Tại sao trước đây cô không nhận ra anh lại khó ưa như vậy nhỉ? Diệp Thù Yến mỉm cười: “Hay là những ngày này em cứ theo sát theo tôi đi.”
Đường Noãn nhìn bộ dạng của anh, không biết tại sao lại rất muốn cắn cho anh một cái. Lúc cô trừng mắt nhìn mu bàn tay của anh thì có một phóng viên trẻ tuổi bước đến: “Diệp tổng, tôi có thể chụp cho anh và vợ tương lai của anh một kiểu ảnh không?”