Thiên Kim Đã Trở Về - Chương 677

Cập nhật lúc: 2025-03-29 07:36:49
Lượt xem: 28

Nhà cậu của Trần Chí Dũng ở thành phố Dương bên cạnh.

Từ sau khi bị gửi đến nhà cậu, Trần Chí Dũng cảm thấy cuộc sống của mình chẳng khác nào con chó, mỗi ngày đều bị cậu giám sát chặt chẽ.

Ở nhà, cậu ép cậu ta ngồi học bài ngay trước mặt. Đến lớp dạy thêm cho học sinh, cậu cũng mang theo cậu ta, bắt ngồi nghe giảng bài.

Ngày nào cậu ta cũng nghĩ cách trốn về nhà, nhưng đều không thành công.

Một ngày nọ, bố cậu ta - ông Trần từ Thương Nam gọi điện thoại đến, mắng cậu ta một trận te tua.

Sau khi bị mắng cho một trận, cậu ta mới biết được, là vì ở Thương Nam có người thi đậu đại học Hoa Đại, khiến ông Trần tức giận.

Trần Chí Dũng thầm nghĩ “đúng là con hư tại bố”, liền hỏi ông Trần trong điện thoại: “Ai thi đậu đại học Hoa Đại vậy bố? Có phải là một cô gái tên Giang Thiên Ca không?”

Mặc dù hỏi như vậy, nhưng trong lòng Trần Chí Dũng đã có đáp án, chắc chắn là Giang Thiên Ca rồi.

Thương Nam chỉ bé bằng cái lỗ mũi, đám mọt sách học giỏi cũng chỉ có vài đứa, thành tích của Giang Thiên Ca bỏ xa bọn họ.

Nếu người thi đậu đại học Hoa Đại là người khác, vậy chắc chắn là đã cướp mất thành tích của Giang Thiên Ca.

Nếu thật sự là vậy, cậu ta phải lập tức nghĩ cách quay về, đánh c.h.ế.t kẻ đó!

Nghe thấy câu trả lời khẳng định của ông Trần, Trần Chí Dũng thở phào nhẹ nhõm, nhướng mày đắc ý.

Giang Thiên Ca giỏi lắm, thi đậu đại học Hoa Đại, không phụ lòng số tiền cậu ta cướp được từ Giang Thiên Bảo.

Nhưng vừa nghĩ đến việc Giang Thiên Ca khiến cậu ta bị ông Trần mắng như cháu chắt trong nhà, cậu ta lại nghiến răng nghiến lợi.

Hừ, Giang Thiên Ca, cô cứ chờ đấy, tôi về sẽ tính sổ với cô.

Vân Mộng Hạ Vũ

Phải hơn nửa tháng sau, Trần Chí Dũng mới quay lại Thương Nam.

Thế nhưng, cậu ta lại không tìm thấy Giang Thiên Ca đâu nữa.

Cậu ta tìm khắp Thương Nam, đánh Giang Thiên Bảo thừa sống thiếu chết, cuối cùng nhận được tin Giang Thiên Ca đã chết.

Trước kia cậu ta lúc nào cũng đem chuyện đánh người khác ra dọa nạt, nhưng khi biết Giang Thiên Ca chết, lần đầu tiên cậu ta có suy nghĩ muốn g.i.ế.c c.h.ế.t cả nhà Giang Thiên Bảo.

Cậu ta chạy đến nhà họ Giang, nhưng lại bị ông Trần đuổi theo trói lại, cậu ta đi báo cảnh sát, nhưng cảnh sát nói cậu ta không có chứng cứ.

Lần đầu tiên trong đời cậu ta cảm thấy hối hận, lần đầu tiên cậu ta nghi ngờ chính mình, có phải mình đã làm sai rồi không?

Nếu như cậu ta không tiếp cận Giang Thiên Ca, không phải lúc nào cũng ở trước mặt cô ấy mà mắng người nhà cô ấy, xúi giục cô ấy phản kháng, liệu có phải cô ấy sẽ không c.h.ế.t hay không?

Hay là, mỗi lần cậu ta đều kéo Giang Thiên Ca đi đánh nhau, để cô ấy trở nên giống như cậu ta, dám đánh trả, liệu có phải cô ấy sẽ không c.h.ế.t hay không?

Nhưng trên đời này làm gì có chữ “nếu như”.

Giang Thiên Ca đã c.h.ế.t rồi.

Cô ấy đã c.h.ế.t trước khi được đi học đại học, trước khi được thoát khỏi cái gia đình không xem cô ấy ra gì kia.

Ba tháng sau khi Giang Thiên Ca mất, một người đàn ông tự xưng là bố ruột của cô ấy đến, muốn tìm cô ấy, muốn đón cô ấy về nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-677.html.]

Biết được thân thế của Giang Thiên Ca, Trần Chí Dũng vô cùng bàng hoàng và đau lòng.

Trước đây có lần cậu ta trộm vở của Giang Thiên Ca để chép bài, vô tình lại lấy nhầm phải quyển nhật ký của cô ấy. Giang Thiên Ca viết trong nhật ký, ước mơ lớn nhất của cô ấy là có bố mẹ yêu thương mình, không mắng chửi mình, có một mái ấm gia đình.

Giây phút trước khi chết, có lẽ Giang Thiên Ca vẫn còn đang nghĩ, tại sao người nhà lại không yêu thương cô ấy.

Đến c.h.ế.t cô ấy cũng không biết, những người đó, căn bản không phải là người thân của cô ấy.

Cô ấy vĩnh viễn sẽ không bao giờ biết, người thân ruột thịt của cô ấy đã tìm đến, muốn đón cô ấy về nhà.

Cô ấy vĩnh viễn sẽ không bao giờ biết, bố của cô ấy, vì cô ấy mà tóc bạc trắng một đêm, người nhà của cô ấy, đều rất yêu thương cô ấy.

Giang Viện Triều tìm tất cả những người quen biết Giang Thiên Ca, nghe họ kể về cô ấy, muốn chắp vá lại cuộc đời của con gái.

Trần Chí Dũng có thể nhìn ra Giang Viện Triều không phải người bình thường, cậu ta biết ông ấy vô cùng đau lòng và hối hận.

Nhưng cậu ta vẫn nhìn đôi mắt đỏ ngầu của Giang Viện Triều, chất vấn: “Tại sao ông không đến sớm hơn? Ông có biết Giang Thiên Ca luôn khao khát có được tình yêu thương của gia đình hay không?”

Giang Viện Triều đã khiến Giang Thiên Bảo phải trả giá, nhưng Giang Thiên Ca đã chết, vĩnh viễn không thể nào sống lại.

Giang Viện Triều mang theo tất cả những kỷ vật của Giang Thiên Ca, rời khỏi Thương Nam.

Nửa năm sau, Trần Chí Dũng nhập ngũ. Chính Giang Viện Triều đã đưa cậu ta đi.

Trần Chí Dũng từng nghĩ, Giang Viện Triều giúp cậu ta, là vì cậu ta là bạn của Giang Thiên Ca, vì cậu ta từng giúp đỡ Giang Thiên Ca, yêu ai yêu cả đường đi lối về, bù đắp sự áy náy dành cho Giang Thiên Ca lên người cậu ta.

Sau đó, anh dần dần hiểu ra, không ai có thể thay thế Giang Thiên Ca, chấp nhận sự bất hạnh và áy náy mà cô phải chịu đựng, cũng không ai có thể thay cô nhận sự bù đắp, Giang Viện Triều giúp anh, là để anh luôn nhớ Giang Thiên Ca.

Cả đời Giang Thiên Ca chưa từng ra khỏi Thương Nam, người biết cô, quen biết cô rất ít.

Năm đầu tiên Giang Thiên Ca mất, bởi vì cô thi đậu Hoa Đại, bởi vì Giang Viện Triều tìm đến, chấn động Thương Nam, tất cả mọi người ở Thương Nam đều biết tên Giang Thiên Ca.

Năm thứ hai sau khi Giang Thiên Ca mất, trường cấp ba ở Thương Nam lấy thành tích thi đậu Hoa Đại của cô để nêu ví dụ, cổ vũ các sĩ tử thi đại học, nhưng bởi vì Giang Thiên Ca đã mất, trường học kiêng kị nhắc đến tên cô.

Năm thứ ba, năm thứ tư... Người nhớ rõ tên Giang Thiên Ca, ngày càng ít.

Thời gian trôi qua, năm năm mười năm trôi qua, dấu vết Giang Thiên Ca từng tồn tại ngày càng ít, cho đến khi biến mất. Khi đó, không ai nhớ rõ giọng nói hình dáng của cô, không ai nhớ sự thông minh của cô, cũng không ai nhớ bất hạnh của cô.

Sau này Trần Chí Dũng trở thành phi công cấp một của một đơn vị không quân, quân hàm thiếu tá, nhận được nhiều huân huy chương. Anh ta đạt được thành tích như vậy, có sự cố gắng của bản thân, cũng có sự dẫn dắt kịp thời của Giang Viện Triều.

Ở trong quân đội, Trần Chí Dũng chưa bao giờ nhắc đến Giang Viện Triều, nhưng anh ta thường kể với đồng đội rằng có một cô gái tên là Giang Thiên Ca, đã tạo ra ảnh hưởng rất lớn đến cuộc đời anh ta.

Năm Trần Chí Dũng hai mươi tám tuổi, máy bay trinh sát hải quân M Quốc xâm phạm không phận Trung Quốc để do thám, Trần Chí Dũng và đồng đội Lý Kính Vĩ được lệnh lái máy bay chiến đấu chặn lại.

Máy bay trinh sát hải quân M Quốc cố ý đ.â.m vào máy bay quân đội Trung Quốc, máy bay chiến đấu Trung Quốc bị rơi, Trần Chí Dũng và Lý Kính Vĩ nhảy dù xuống biển, hy sinh anh dũng.

Trong cuốn sổ tay, Trần Chí Dũng kẹp một bức di thư, trong đó có viết một đoạn:

【Giang Thiên Ca, cảm ơn em.】

【Giang Thiên Ca, mong kiếp sau em được sống trong tình yêu thương, sống tự do tự tại, muốn mắng ai thì mắng, muốn đánh ai thì đánh.】

【Giang Thiên Ca, chúc em kiếp sau bình an vui vẻ, sống lâu trăm tuổi.】

HOÀN

Loading...