Mặt vị phó viện trưởng tối sầm .
Trước mặt  bao nhiêu học sinh và phụ ,    chỉ trích vô cớ như ,  gán cho cái tội thao túng suất đại học, chỉ cần xử lý  khéo, thậm chí  thể   tù, tâm trạng   mà  cho .
Vân Mộng Hạ Vũ
Vị phó viện trưởng nghiêm nghị lên tiếng:
“Vị phụ  , công tác tuyển sinh của trường chúng  luôn công bằng, công chính. Những lời ông  , ông  chịu trách nhiệm đấy.”
Thấy , thái độ của Lý Chí Phi dịu xuống một chút.
“ cũng là do quá tức giận thôi. Con gái  ngày nào cũng  thức khuya dậy sớm học bài, tối nào cũng thức đến tận 12 giờ, nó  cố gắng khổ sở lắm mới thi  thành tích cao như , thi đậu  trường của các ,  mà   kẻ  cướp mất suất học của nó,  là cha nó,   mà  tức giận cho ?”
“Thôi  . Các  mau đuổi cô   ngoài . Chuyện hoang đường thế  mà để lớn chuyện lên thì  mất mặt vẫn là nhà trường.”
Nói xong, Lý Chí Phi đắc ý liếc  Giang Thiên Ca.
Giang Thiên Ca vẫn bình tĩnh  im,   gì.
Vị phó viện trưởng cũng  sang  Giang Thiên Ca, thấy dáng vẻ của cô thì ông   cảm thấy đau đầu. Cô thì thản nhiên, tự tại, còn ông  thì suýt nữa tức hộc máu.
Nếu    xem qua giấy tờ tùy  và giấy báo trúng tuyển của cô,  lẽ ông   thật sự tin lời Lý Chí Phi.
Bây giờ cả hai  đều  giấy tờ tùy  và giấy báo trúng tuyển,  chứng minh ai thật, ai giả thì cần chính họ  đưa  bằng chứng khác. Lý Chí Phi thì   nhiều, nhưng   đưa   bằng chứng cụ thể nào.
Vị phó viện trưởng  Giang Thiên Ca, : “Cô cũng  , cô  bằng chứng gì chứng minh  phận của ?”
Lý do Giang Thiên Ca  lên tiếng là vì cô nhận  Lý Chí Phi  giở trò vô , chối bay chối biến, đối với loại  như ông ,   nhiều cũng vô ích, chỉ tốn nước bọt.
Chờ  cô gọi đến, ông  tự khắc sẽ  thể nào vênh váo  nữa.
 vị phó viện trưởng  lên tiếng , cô   gì nữa cũng  .
Giang Thiên Ca bèn kể  chuyện   từng  mất một giấy báo trúng tuyển,  đó đến trường xin cấp .
“Giấy báo trúng tuyển mà họ đang cầm, chắc chắn là cái mà    mất.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-63.html.]
“Giấy báo trúng tuyển mà   cấp , lúc đó do phó chủ nhiệm Lý của phòng tuyển sinh và cô Hoàng Tú Lan phụ trách, ông  thể hỏi  họ để xác minh.”
Giang Thiên Ca  dứt lời, vị phó viện trưởng còn  kịp lên tiếng, Lý Chí Phi   lạnh :
“Hừ,  còn đang thắc mắc tại    đến hai giấy báo trúng tuyển, thì  là thế. Rõ ràng là cô  cấu kết với  của phòng tuyển sinh,  cướp mất suất của con gái .”
Giang Thiên Ca  để ý đến lời ông , cô đưa tay xem đồng hồ, ước chừng thời gian cũng sắp đến , bèn nghiêng đầu sang cô gái bên cạnh, nhỏ giọng nhờ cô  giúp đỡ.
Giang Thiên Ca hỏi quá đột ngột khiến cô gái ngẩn ,  đó mới gật đầu. Giang Thiên Ca ghé sát tai cô,  nhỏ hai câu.
Nghe xong, Dư Mai Tinh trợn tròn mắt, cô nàng cố nén sự phấn khích, gật đầu  chạy  cửa.
Lý Chí Phi  để ý đến động tĩnh bên Giang Thiên Ca, ông  vẫn đang tiếp tục gây sức ép với vị phó viện trưởng.
“Ngôi trường đáng lẽ  là tháp ngà tinh khiết, trong sáng,  mà   một  kẻ lòng   xa  cho rối ren, bọn chúng cấu kết với *”
“Tránh , tránh , cảnh sát đến !”
Dư Mai Tinh chen qua đám đông, chạy về phía Giang Thiên Ca, “Bạn học,  đưa cảnh sát đến !”
Mặc dù ban nãy cô nàng cũng từng vì lời  của Lý Chí Phi mà nghi ngờ  phận của Giang Thiên Ca, cho rằng cô là giả mạo.
  khi  Giang Thiên Ca  báo cảnh sát,  nghi ngờ trong lòng cô nàng đều tan biến hết. Bởi lẽ,  ai  chuyện  mà  tự  gọi cảnh sát đến chứ!
Dư Mai Tinh  khỏi cảm thấy bội phục Giang Thiên Ca. Nếu là cô nàng gặp  chuyện như , chắc chắn cô nàng sẽ  thể nào bình tĩnh, xử lý   đấy như Giang Thiên Ca .
Cảnh sát đến  ư?
Lý Chí Phi vốn tưởng là doạ  thôi, nhưng khi liếc mắt sang bên cạnh,  thấy hai  cảnh sát mặc cảnh phục màu xanh lá đang tiến  gần, đồng tử của ông  co rút liên hồi. Ông  trừng mắt  Giang Thiên Ca, “Cô* Cô*”
Lý Chí Phi định lặp  chiêu cũ, mặt dày mày dạn lên tiếng , nhưng  hiểu , biểu cảm  mặt ông     theo sự điều khiển,  thể nào giả vờ  nữa.
Giang Thiên Ca gật đầu với hai đồng chí cảnh sát, :
“Đồng chí cảnh sát, họ  lấy trộm giấy báo trúng tuyển,  giả giấy tờ tùy , giả mạo  khác để nhập học, hòng chiếm đoạt quyền  học tập của .”