Giang Thiên Ca thành thật kể  những gì Từ Thắng Lợi   và suy đoán của  cho Giang Viện Triều .
Nhìn thấy Giang Viện Triều trừng mắt  , Giang Thiên Ca sờ mũi giải thích: “Con chỉ gắn máy  trộm lên  Từ Thắng Lợi thôi,  nguy hiểm . Hiện tại gắn lên  ông , chắc chắn ông  sẽ  nghi ngờ.”
Chắc hẳn Từ Thắng Lợi vẫn    họ hàng   rủ ông   buôn bán ma túy, hiện tại bọn họ  hề đề phòng, bây giờ gắn máy  trộm lên  ông  là an  nhất, cũng  dễ  nghi ngờ nhất.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Nếu   tác dụng thì thôi, dù  thứ  là do con tự mày mò  , cũng   gì to tát.”
Giang Thiên Ca  Giang Viện Triều, nghiêm túc : “ nếu nó  tác dụng,  thể sẽ giúp chúng  tóm gọn những kẻ buôn bán ma túy .”
Cũng  thể sẽ vô tình   thông tin liên quan đến Giang Viện Triều.
Nghe Giang Thiên Ca  xong, Giang Viện Triều nheo mắt , ánh mắt trở nên thâm trầm.
Từ  khi  Giang Ti Vũ  ông sẽ gặp chuyện, Thiên Ca  coi những lời đó là thật,   nhiều chuyện để bảo vệ ông.
Bởi vì Giang Thiên Ca  bao giờ  rõ ràng, nên ông  sơ suất,  suy nghĩ sâu xa hơn.
Ông  , ngoài việc   ông xảy  chuyện, Giang Thiên Ca còn nhắm đến cả tập đoàn buôn bán ma túy ở nước láng giềng.
Giang Viện Triều bỗng cảm thấy hối hận vì sự sơ suất của bản .
Con gái ông từ  đến nay luôn  gan .
Ông nên sớm nghĩ đến điều  mới .
Nếu như ngay từ đầu   suy nghĩ của Giang Thiên Ca, ông   gì, cũng sẽ  đồng ý cho Giang Thiên Ca  tỉnh Nam.
Điều    khác với chuyện máy bay của M Quốc ở căn cứ tỉnh Hải  đó.
Biên giới tỉnh Nam khác với căn cứ tỉnh Hải, bọn buôn ma túy phía Nam và máy bay của nước M cũng khác .
Nhìn thấy Giang Viện Triều nhíu chặt lông mày và ánh mắt phức tạp  về phía , sợ Giang Viện Triều đổi ý,  cho cô  tỉnh Nam, Giang Thiên Ca vội vàng cam đoan:
“Bố, bố yên tâm, con nhất định sẽ   loạn,  chuyện gì, con đều sẽ báo cáo với bố. Con   chuyện gì, cũng đều sẽ xin chỉ thị của bố,  bố đồng ý, con mới .”
“Thật đấy, con thề!” Giang Thiên Ca  động tác thề: “Nếu con lừa bố, con là cún con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-493.html.]
Giang Viện Triều cau mày : “Thiên Ca, chuyện   nguy hiểm...”
Giang Thiên Ca cắt ngang lời Giang Viện Triều: “Bố, bố ở tỉnh Nam lâu như , bố  từng thấy thảm trạng của  nghiện ma túy và gia đình tan cửa nát, bố cũng  sự hung tàn của những kẻ buôn lậu ma túy nước láng giềng.”
“Hai năm nay, một  quốc gia phía Nam tăng cường hạn chế và đàn áp ma túy, ma túy của chúng bán   sang các quốc gia phía Nam, liền  bán sang nước . Năm ngoái, vì bố tiêu diệt một  tên cầm đầu của chúng, chúng  tổn thất nặng nề, tạm thời  thể mở rộng sang nước .”
“ mà, đợi chúng khôi phục, chúng nhất định sẽ càng điên cuồng đưa ma túy  nước . Đó   là thứ khác, mà là ma túy, là thứ một khi  dính , sẽ  lôi xuống vực sâu,  thể nào thoát  .”
“Bố, chúng   thể để cho chúng dùng ma túy đầu độc, hủy hoại đồng bào của chúng , chúng   tiêu diệt sạch sẽ chúng  khi chúng lớn mạnh.”
Nghe Giang Thiên Ca , Giang Viện Triều mất một lúc lâu mới bình tĩnh trở .
Ông vẫn luôn , Thiên Ca là con gái khiến ông tự hào.
  đôi khi, ông   nhịn  mà hy vọng con bé  thể giống như  bình thường, năng lực  cần  mạnh như , suy nghĩ cũng  cần  nhiều như , mỗi ngày đều vui vẻ, vô tư vô lo.
Giang Viện Triều trầm mặc một hồi lâu, mới mở miệng :
“Thiên Ca, bố hiểu con lo lắng điều gì, chuyện con lo lắng, tỉnh Nam  sớm bố trí phòng thủ, vẫn luôn sắp xếp  theo dõi chúng. Con  cần  lo lắng.”
“Hiện tại những  ở phía Nam đều là   kinh nghiệm, nếu bọn chúng  động tĩnh gì, họ sẽ  tay. Con...”
“Reng...”
Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên, cắt ngang lời Giang Viện Triều.
Nghĩ đến  thể là Lục Chính Tây   kết quả, Giang Thiên Ca vội vàng nhấc máy: “A lô, Lục Chính Tây,  tra  hết ?”
Giọng  của Lục Chính Tây mang theo vẻ nặng nề:
“Thiên Ca,   của Từ Thắng Lợi là Trương Chí Cường, đầu năm nay đúng là  đến tỉnh Nam, tuy rằng bây giờ  điều tra  ông    gì ở tỉnh Nam, nhưng hành tung của ông   khả nghi,  thể thật sự giống như em đoán.”
Giang Viện Triều ở gần đó, những gì Lục Chính Tây  trong điện thoại, ông cũng  thấy.
Giang Viện Triều cầm điện thoại, hỏi Lục Chính Tây về chi tiết tình hình điều tra .
Hỏi xong, ông trầm mặc vài giây,  đó bình tĩnh  với Lục Chính Tây một địa chỉ: “Bây giờ  mang tài liệu đến đó chờ ,  đến ngay.”