Triệu Tố Vân  gật đầu: “ ,  và Hoa Thi quen    hơn hai mươi năm , chúng  quen  từ hồi cấp hai.”
“Phương ,   qua chào hỏi Hoa Thi ?”
Nói xong, Triệu Tố Vân  Phương Thủ Nghĩa,  mặt lộ vẻ khó xử, cô  cắn răng, dường như  hạ quyết tâm  lớn, mới mở miệng :
“Phương , nếu   qua chào hỏi Hoa Thi,  mạo  xin , hãy   một chút.”
Phương Thủ Nghĩa  Triệu Tố Vân.
Triệu Tố Vân  , dường như cảm thấy ngại vì lời thỉnh cầu mạo  của ,  dường như đang vui thầm vì chuyện riêng tư của bạn.
Cô   về phía bàn ăn ở góc đại sảnh,  đó nháy mắt với Phương Thủ Nghĩa như đang chia sẻ bí mật, hạ giọng : “Hoa Thi, cô  đang xem mắt.”
Nói xong, Triệu Tố Vân  ha ha, giải thích cho hành động   của :
“Hoa Thi vẫn luôn  kết hôn, bây giờ tuổi của cô  ngày càng lớn, tìm  cũng ngày càng khó,  nhà cô  đều sốt ruột vì chuyện .  là bạn của cô , cũng  mong cô  nhanh chóng tìm    kết hôn với .”
“ nghĩ,  cũng là bạn của Hoa Thi, chắc chắn cũng mong cô  sớm tìm   thích hợp, nên mới mạo  xin  đừng  tìm cô  lúc . Phương , hi vọng  đừng vì lời    của  mà tức giận.”
Giang Thiên Ca  Triệu Tố Vân với ánh mắt đầy ẩn ý.
Có  bạn như cô, Hoa Thi đúng là xui xẻo tám đời.
Mong cô  nhanh chóng tìm    kết hôn với ?
Ý ngoài lời    là đang  Hoa Thi lớn tuổi,  ai thèm lấy, ế chồng ?
Lúc  khi Phương Đức Âm  trở về, Triệu Tố Vân nhắm  Giang Viện Triều, bây giờ  Giang Viện Triều  còn hi vọng nữa, cô   chuyển hướng sang Phương Thủ Nghĩa.
Thực , đối với chuyện , Giang Thiên Ca  cảm thấy Triệu Tố Vân    là gì.
Xét cho cùng,    hướng đến chỗ cao hơn, Triệu Tố Vân  tìm một  đàn ông  điều kiện , cũng   gì đáng trách.
Vân Mộng Hạ Vũ
 hành động   bạn bè  lưng như , thật sự khiến     nên lời.
Giang Thiên Ca đang nghĩ  nên mỉa mai Triệu Tố Vân  , thì  thấy Phương Thủ Nghĩa bên cạnh lên tiếng:
“Vị đồng chí phục vụ , cô và Hoa Thi thật sự là bạn bè ?”
Phương Thủ Nghĩa cau mày, ánh mắt hiện lên vẻ lạnh lùng: “Cô cho rằng     ý tứ trong lời  của cô?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-486.html.]
“Hoa Thi  kết hôn, đó là lựa chọn của cô , là vì cô   gặp    thích, là vì cô    kết hôn, chứ tuyệt đối   là “ tìm   nguyện ý kết hôn với cô ”.”
“Hoa Thi mới ba mươi hai tuổi, cô   cô  lớn tuổi, chẳng  cô cũng sắp bốn mươi  ? Sao cô  chê  già?”
“Lo chuyện của  , đừng  mang những ý đồ  xa đó lên  Hoa Thi.”
Giang Thiên Ca kinh ngạc  Phương Thủ Nghĩa.
Cô còn tưởng rằng Phương Thủ Nghĩa    ý mỉa mai trong lời  của Triệu Tố Vân.
Trước đó  hề phát hiện , Phương Thủ Nghĩa  mà cũng  thể  thấu  khác.
“Phương ... Anh...” Sắc mặt Triệu Tố Vân lúc xanh lúc trắng.
Cô   ngờ tâm tư của    Phương Thủ Nghĩa  thấu, càng  ngờ Phương Thủ Nghĩa lịch thiệp nho nhã ngày nào,   thể vạch trần tâm tư của cô  ngay tại chỗ, khiến cô   hổ như .
Hơn nữa, cô  nào  bốn mươi tuổi?
Cô  mới ba mươi tư, còn  đến ba mươi lăm, rõ ràng là đang độ tuổi ba mươi! Sao  thể  cô  sắp bốn mươi ???
Phương Thủ Nghĩa   thể  cô  như ?!!
Triệu Tố Vân tức giận đến mức môi run lên, mấp máy môi mấy , nhưng   nên lời.
Nhìn thấy phản ứng của Triệu Tố Vân, Giang Thiên Ca suýt nữa thì bật .
Phương Thủ Nghĩa cũng thật là độc mồm độc miệng, chỉ cần  cách ăn mặc của Triệu Tố Vân cũng  cô  là   để ý đến tuổi tác.
Mặc dù đang mặc đồng phục nhân viên phục vụ của nhà hàng, nhưng cách trang điểm và phụ kiện   đều thể hiện rõ cô   khiến  trông trẻ trung hết sức  thể.
Giờ thì  ,  những   khen trẻ, còn  Phương Thủ Nghĩa  già hơn tuổi thật, chắc chắn trong lòng đang tức  chết, thậm chí còn  xé xác Phương Thủ Nghĩa.
Trong lòng Triệu Tố Vân quả thực tức  chết, nếu  thể, cô  thật  lao đến mắng cho Phương Thủ Nghĩa một trận.
 cô   thể.
Phương Thủ Nghĩa là thương nhân mang vốn đầu tư về nước, gia cảnh ưu việt, tài sản hùng hậu, chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi   chỗ  vững chắc ở Bắc Kinh, tiếng tăm vang xa.
Ở Bắc Kinh,   nhiều   kết giao với . Không ít   m.á.u mặt khi  thấy  đều  khách sáo, nịnh nọt.
Trước đây,    khinh thường những  kinh doanh tư bản, nhưng thời thế   đổi, những   tiền,  vốn  ngày càng  địa vị.