Cho dù đội họ  đội sổ,  đến  mặt các vị lãnh đạo để “lĩnh tội”,  Lục Chính Tây   mặt, các vị lãnh đạo   còn chú ý đến họ nữa?
Tóm , dù  thế nào thì Lục Chính Tây vẫn là lựa chọn  nhất, là “cây đa, cây đề”  nhất!
Anh  nhất định  bám chặt lấy!
Phản ứng chậm hơn Trịnh Văn Hoa một nhịp, Tiêu Phong cũng kéo Trần Tuệ Viên và Hoàng Minh Hàn cùng xuất  từ khoa Máy tính của Đại học Hoa đến: “Đội trưởng Lục, chúng  theo !”
Đến khi những  khác kịp phản ứng,  đến ôm “đùi” Lục Chính Tây thì bên cạnh   chật kín .
“Chúng  đủ  , đủ  ,   tìm  khác mà lập nhóm !”
Lục Chính Tây còn  kịp lên tiếng, Tiêu Phong  xăng xái lên tiếng, sợ   chen   khỏi “bờ đùi” Lục Chính Tây.
Tiêu Phong chen qua đám đông, chạy đến bên cạnh Giang Thiên Ca,  hì hì : “Huấn luyện viên, nhóm chúng   đủ  , cô ghi danh nhanh !”
“Nhóm chúng , đồng chí Lục Chính Tây  nhóm trưởng, các thành viên bao gồm Trịnh Văn Hoa, Liêu Siêu, Trần Tuệ Viên, Hoàng Minh Hàn và !”
Giang Thiên Ca liếc  Tiêu Phong, : “Không , , Trần Tuệ Viên, Trịnh Văn Hoa, ba  tìm  khác mà lập nhóm.”
Mấy   đều là những  mà cô để mắt đến,  đào tạo thành nòng cốt cho đội của , nếu họ đều tập trung  một chỗ thì chẳng  là công sức của cô đổ sông đổ bể .
Tiêu Phong trợn tròn mắt, vẻ mặt khó hiểu hỏi: “Tại ?”
Lúc  khi quân huấn,   cũng  sùng bái Lục Chính Tây,  đó quen thuộc với Lục Tự Văn,  Lục Tự Văn   ít chuyện về Lục Chính Tây,   càng thêm kính nể Lục Chính Tây.
Với điểm ,   nhất định  tranh giành cơ hội  đội Lục Chính Tây.
Hơn nữa    Giang Thiên Ca giảng bài, trong đó    và Trần Tuệ Viên,  đó đều  học qua kiến thức máy tính.  bởi vì nội dung Giang Thiên Ca giảng quá mức vượt quá chương trình nên   ít chỗ mơ hồ.
Cậu  và những  khác gần như đều lên tiếng nhắc ý kiến, để cho Giang Thiên Ca giảng chậm .  chỉ  Lục Chính Tây,  bộ quá trình đều im lặng  giảng bài, ghi chép.
Lục Chính Tây, đây rõ ràng chính là đại học bá mà Giang Thiên Ca  lúc !
Chỉ cần  Lục Chính Tây, nhóm của  , chính là Vương Bạo!
Có Lục Chính Tây dẫn dắt,    còn lo lắng    với các vị lãnh đạo chuyện  thi  hạng bét nữa chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-447.html.]
Tiêu Phong càng nghĩ trong lòng  càng bất bình. Cậu   thể tin trừng mắt  Giang Thiên Ca, suýt chút nữa  hoài nghi. Giang Thiên Ca   bởi vì chuyện     hại cô ngã, nên trả thù    .
Nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Tiêu Phong, Giang Thiên Ca mỉm , : “Vì  thấy   xuất sắc, vô cùng xuất sắc! Đồng chí Tiêu Phong,  cảm thấy  và đồng chí Lục Chính Tây đều xuất sắc, hơn !”
Tiêu Phong: “...”
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Thiên Ca : “Cậu xuất sắc như , tại   chịu   Lục Chính Tây,  một tổ viên bình thường chứ?”
Dỗ dành Tiêu Phong một trận, khiến   mơ hồ. Giang Thiên Ca dựa theo tình huống  nắm , nhanh chóng phân công mười  đội trưởng, phòng ngừa bọn họ  xuất hiện tình huống tập hợp theo nhóm.
“Những  khác, dựa theo tình huống của , thì lựa chọn theo đội trưởng nào nhé.”
Theo lý thuyết, những   chỉ định  đội trưởng, đều là tương đối xuất sắc,  Giang Thiên Ca công nhận.
 nghĩ đến trách nhiệm mà đội trưởng  gánh vác,   đều   nhận lấy sự công nhận .
Người  gọi đến tên, vẻ mặt phức tạp, những    gọi đến tên, thì đều vui mừng,  đó  nhao nhao  chạy đến bên cạnh Lục Chính Tây.
Bọn họ cũng giống như Trịnh Văn Hoa  , cảm thấy Lục Chính Tây là cái đùi to nhất,  ôm chặt lấy.
Lục Chính Tây  đoán  dụng ý của Giang Thiên Ca,  dựa theo tình hình quan sát   , chọn  năm  trong  những  vây quanh .
Năm     lúc nãy biểu hiện tương đối . Có  biểu hiện trung bình, cũng   phản ứng tương đối chậm chạp.
Dù   cũng    bét.
Anh cũng  cảm thấy Giang Thiên Ca bởi vì là  mà nương tay.
Thậm chí,  cảm thấy, nếu ngày nào đó đội   bét,   dẫn   đến văn phòng lãnh đạo báo cáo tình hình, Giang Thiên Ca sẽ đích   theo  xem kịch.
Giang Thiên Ca dường như phát hiện  Lục Chính Tây đang bĩu môi, ánh mắt lườm  một cái.
...
Phân chia xong xuôi, ánh mắt Giang Thiên Ca  quanh phòng huấn luyện trống trơn một vòng, trong lòng  nảy  một ý tưởng.
Tìm một tờ giấy  xoạt xoạt một hồi,   tìm trợ lý của Trương Kiếm Ba là Vu Minh Kiến, nhờ   giúp  mua những thứ cô cần.
Nhìn thấy nội dung  giấy, Vu Minh Kiến sững sốt một hồi lâu,  chắc chắn hỏi: “Thật sự   theo những thứ ghi   ?”