Mặc dù  sự việc ở căn cứ tỉnh Hải, Giang Thiên Ca nhận   nhiều lời khen ngợi và khẳng định, thậm chí   còn cho rằng cô là thiên tài.
 Giang Thiên Ca luôn tỉnh táo nhận thức  rằng sức mạnh của bản   nhỏ bé, sức mạnh nhỏ bé   thể  đổi thế giới,  thể  đổi lịch sử.
Điều cô  thể  là cố gắng tác động đến những  xung quanh, những sự việc xung quanh, để nhiều  đoàn kết  với , cùng thúc đẩy sự tiến bộ.
Trước , tầm  và suy nghĩ của cô đều chỉ giới hạn trong lĩnh vực máy tính, mong  lớn nhất chính là  thể thúc đẩy sự phát triển của lĩnh vực máy tính.
Lời  của Vương Quang Quý giống như một tia sáng, dẫn dắt cô đến  một cánh cửa cao hơn, rộng lớn hơn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Thiên Ca luôn cảm thấy bản  chỉ là một  chơi máy tính,  hiểu  nhiều về hàng  vũ trụ.
 nếu cô  thể hỗ trợ Vương Quang Quý, đóng góp một phần nhỏ bé cho sự nghiệp hàng  vũ trụ của đất nước. Vậy thì việc cô  sống     càng thêm phần ý nghĩa!
Có lẽ,   bản kiến nghị  gửi lên vẫn sẽ   thông qua, nhưng còn   ,   nữa, nhất định sẽ thành công.
Trong cuộc đời , cho dù chỉ  thể khiến dự án nghiên cứu chế tạo tàu vũ trụ   lái  tiến hành sớm hơn một năm, thậm chí là sớm hơn nửa năm thì đó cũng là một bước tiến  lớn!
“Giáo sư Vương, mặc dù hiện tại công trình tàu vũ trụ   lái của chúng  vẫn   bắt đầu nhưng  tin rằng  ông,   nhiều đồng chí khác quan tâm và cống hiến cho sự phát triển của ngành hàng  vũ trụ.”
“Tương lai, ngành hàng  vũ trụ của đất nước chúng  nhất định sẽ tỏa sáng rực rỡ, nhất định sẽ đạt  những thành tựu huy hoàng! Xây dựng trạm vũ trụ, đưa các phi hành gia lên vũ trụ, đổ bộ lên Mặt trăng! Những gì M Quốc  , chúng  nhất định cũng  , thậm chí còn   hơn họ!”
Nhìn thấy ánh sáng lấp lánh trong mắt Giang Thiên Ca, Vương Quang Quý khẽ sững , vẻ nặng nề trong mắt do tương lai bất định cũng dần biến mất,   đó là nhiệt huyết sôi trục và hy vọng.
“ ! Chúng  nhất định sẽ  !” Thế hệ các nhà khoa học  , trong  cảnh khó khăn thiếu thốn đủ đường, vẫn  thể chế tạo  b.o.m nguyên tử, chế tạo  vệ tinh!
Bây giờ, đất nước  phát triển hơn   nhiều, môi trường và tài nguyên cũng  hơn, họ càng   lý do gì để chùn bước!
Giang Thiên Ca sáng mắt, chủ động hỏi: “Giáo sư Vương,  ông cần   những việc gì? Có gấp  ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-da-tro-ve/chuong-441.html.]
Bởi vì  đồng ý với Trương Kiếm Ba để đội máy tính và đội lập trình mạng tham gia diễn tập  tháng 6, tháng 7, đợi thêm hai ngày nữa  khi xác định xong danh sách sẽ lập tức tiến hành huấn luyện, lịch huấn luyện  sắp xếp  dày đặc.
Nếu như việc của Vương Quang Quý cũng  gấp, cô sẽ  sắp xếp  thời gian, cố gắng thu xếp, nhất định sẽ dồn  thời gian.
Nghe Giang Thiên Ca ,  mặt Vương Quang Quý thoáng hiện vẻ ngại ngùng: “Không gấp,  gấp.”
Bọn họ dự định sẽ chỉnh sửa  bản kế hoạch từ đầu đến cuối, sắp xếp  bố cục và nội dung nên hiện tại vẫn  cần đến Giang Thiên Ca.
Lý do hôm nay ông đến tìm Giang Thiên Ca là vì sợ đến lúc đó Giang Thiên Ca bận việc gì khác, bọn họ  tìm   nên  hẹn  thời gian của Giang Thiên Ca.
Dù  ông cũng , hiện tại Giang Thiên Ca   săn đón.
Vương Quang Quý ước tính thời gian một chút  : “Có lẽ là   tháng 6, tháng 7 sẽ cần cô giúp chúng  giải quyết một  vấn đề.”
Giang Thiên Ca nhíu mày, : “Giáo sư Vương, tháng 6    lịch trình khác ,  thể lùi  một chút,  hạ tuần tháng 7   ạ? Nếu  thì dời lên sớm hơn một chút cũng .”
Vương Quang Quý gật đầu đồng ý: “Được,  thì  hạ tuần tháng 7.”
Giang Thiên Ca cũng sảng khoái đồng ý: “Vâng, trong  thời gian  nếu  việc gì, ông cứ liên lạc với .”
...
Nói chuyện với Vương Quang Quý xong, mặc dù  vai Giang Thiên Ca   thêm một nhiệm vụ nhưng cô vẫn tràn đầy năng lượng, thần thái phấn chấn.
Nhìn thấy Giang Thiên Ca  ngâm nga bài hát   về, trong giọng  tràn ngập niềm vui, Ông cụ Giang đang  trong sân mỉm , vui vẻ hỏi: “Chuyện gì mà vui thế? Nhặt  tiền ?”
Giang Thiên Ca chạy đến  mặt Ông cụ Giang, đôi mắt sáng lấp lánh, cô nhấn mạnh: “Không chỉ là nhặt  tiền  ạ! Mà là chuyện còn  hơn nhặt  tiền nữa!”
“Ông nội, đoán xem.” Đáy mắt Giang Thiên Ca ánh lên tia tinh nghịch, nàng nhướng mày thách thức Ông cụ Giang: “Ông nội, nếu ông đoán , cháu sẽ chia cho ông một nửa chuyện  !”